Lúc Cao Lôi Hoa ôm cô gái nhảy vào cấm địa kia. Thì bảy người máy cũng tiến sát đến gần biên giới cấm địa.
Nhưng lúc đến sát biên giới, cả bảy người máy thủ hộ đều cường chế thân hình lại, tất cả đều đứng yên trước biên giới này. Cả bảy người máy không dám bước vào trong cấm địa. Chúng nó chỉ có thể lo lắng nhìn Cao Lôi Hoa đang đi vào trong.
- Tích~ tích~
Nhìn thấy bóng dáng Cao Lôi Hoa càng lúc càng nhỏ, cả bảy người máy đều phát tín hiệu ra, hốc mắt màu đỏ hồng cứ chớp lóe liên tục.
Lúc này, sếp Cao Lôi Hoa đã mang Quang Minh nữ thần bước vào trong sâu cấm địa. Mà Quang Minh nữ thần thì chỉ biết lo lắng chứ không làm được gì.
Cao Lôi Hoa không biết địa phương này là gì cả, nhưng vốn sống lên trên thần giới, Quang Minh nữ thần thừa hiểu đây là đâu. Nơi này, là cấm địa của thần giới! Nơi này, là chỗ ở của một vị thần trong truyền thuyết, là mẹ của các vị thần—vợ của Sáng Thế thần-- Sinh Mệnh nữ thần. Nơi này, là nơi tất cả các thần tôn kính. Nếu không có được sự cho phép, chư thần trong thần giới không một ai dám bước chân vào trong cấm địa này hết. Xuất phát từ lòng tôn kính của mẫu thần, tất cả mọi người đều tự giác không đến quấy rầy chốn yên tĩnh của Sinh Mệnh nữ thần.
Ngày thường, cũng chỉ có con của Sinh Mệnh nữ thần, vua của các vị thần—Zeus Quang Minh thần còn ngẫu nhiên đến thăm mẹ hắn một chút. Về phần lão đại Sáng Thế Thần tôn kính kia thì không ai biết đang du ngoạn chốn nào nữa. Lần cuối mà Sáng Thế thần xuất hiện là lúc con trai hắn, Satan ma hóa, Sáng Thế thần ra mặt, tự tay chia đứa con yêu mình ra làm 5 phần phong ấn. Từ đó trở đi, không ai thấy Sáng Thế thần, ngay cả vua của các vị thần bấy giờ là Zeus cũng bó tay.
- Hà!
Cao Lôi Hoa ôm cô gái đi lên ngọn núi cao này. Khí thế bàng bạc của ngọn núi thật khiến con người ta thoải mái, mây mù bao phủ quanh năm càng tăng thêm vẻ tự nhiên.
Mà phía trên đỉnh núi, một căn phòng nhỏ nhắn, tinh xảo lấp ló bên trong mây mù.
- Ồ. Dường như đám người máy không có đuổi theo nữa.
Lên trên sườn núi, Cao Lôi Hoa ngừng lại, nhìn phía sau mình. Phát hiện ra đám người máy không có đuổi theo lên núi.
Cao Lôi Hoa vừa mới nói xong, đột nhiên, bảy người máy xuất hiện trong tầm mắt Cao Lôi Hoa.
Vừa rồi, lúc bảy người máy dừng lại phát tín hiệu về là để xin người tổng phụ trách an ninh thần giới chỉ thị có tiến vào cấm địa hay không! Sau khi được tổng phụ trách đồng ý thì cả bảy nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất phóng lên trên.
- Mịa, âm hồn bất tán.
Cao Lôi Hoa khó chịu nói.
- Xoẹt~ chi~ bùm!
Sấm đánh! Lúc này, từ xa, một người máy thủ hộ mở miệng ra hướng về phía Cao Lôi Hoa. Sau đó một đạo lôi quang to lớn bổ về phía Cao Lôi Hoa! Nhìn thấy lôi quang lao đến, Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng:
- Hừ, đốm lửa mà so với ánh trăng, mèo bệnh so với lão hổ hả, định đẻ con vượt mặt Âu Cơ à!
Cao Lôi Hoa đứng yên tại chỗ, đợi lôi quang lao đến.
Lúc lôi quang đến trước mặt mình, Cao Lôi Hoa vươn tay phải lên, nhẹ nhàng đầy chuẩn xác điểm lên lôi quang:
- Quay về!
- Lấy danh nghĩa Lôi thần, mệnh lệnh cho ngươi. Từ đâu tới đây, chạy về đó!
Cao Lôi Hoa ra mệnh lệnh cho lôi quang này quay về phía nguồn phát.
Giống như nghe được mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa, lôi quang này quay đầu, nhắm ngay cái miệng đang mở rộng của người máy.
- Xoạt!
Lôi quang đã chui lọt vào trong miệng người máy.
- Bùm!
Khói đen từ trong miệng người máy bốc lên,nghe một tiếng bộp, người máy thủ hộ đã ngã xuống đất, lôi quang màu tím sẫm bốc lên xung quanh cơ thể người máy này. Hệ thống kêu bíp bíp báo hiệu người máy đã bị hỏng.
Biết lôi điện đối với Cao Lôi Hoa không có hiệu quả. Nên mấy con robot người máy này không xài lôi điện nữa. Tay chân cùng sử dụng. Sáu người máy thủ hộ như những con nhện chạy ào lên phía Cao Lôi Hoa bằng tốc độ nhanh nhất.
- Tê, tê~~
Đồng bọn, đây là âm thanh gọi đồng bọn của sáu người máy thủ hộ.
Không cần phải nói, đây là âm thanh gọi đồng bọn. Cao Lôi Hoa đành phải ôm cô gái. Sử dụng chước ba mươi sáu nhanh chóng lên đỉnh núi. Mà sáu người máy thì bám sát theo sau Cao Lôi Hoa.
- Có căn phòng nhỏ.
Chạy lên trên đỉnh núi. Cao Lôi Hoa lập tức thu liễm hơi thở của mình, sau đó nhanh chóng chạy đến đạp cửa căn phòng.
Cửa phòng mở toan ra khi Cao Lôi Hoa đạp lên. Cửa không khóa, Cao Lôi Hoa ngã lăn xuống đất.
Trong phòng, một cô gái áo tím đang ngồi ở trong phòng. Nàng kinh ngạc nhìn thấy vị khách không mời Cao Lôi Hoa này.
- Ngươi.
Cô gái nhìn thấy Cao Lôi Hoa, sau đó lại thấy cô gái thần tộc trong tay Cao Lôi Hoa. Cô nàng định nói gì đó, nhưng lại ấp úng chưa kịp nói.
- Hư~~
Bởi vì Cao Lôi Hoa đã đưa tay trái lên bịp miệng cô ta.
Ánh mắt cô nàng áo tím này nhất thời trừng lên. Cho tới bây giờ, không có ai dám làm như thế đối với nàng!
Đúng lúc này. Bên ngoài vang lên âm thanh của đám người máy thủ hộ đến gần. Cao Lôi Hoa vội vàng thu liễm tất cả hơi thở của mình. Sau đó một tay ôm cô gái, tay kia thì bịt miệng cô nàng áo tím.
Lúc này, sáu người máy thủ hộ đã đi lên đỉnh núi, cách căn phòng nhỏ tầm trăm thước.
Nhưng đến nơi này xong. Cả sáu người máy không ai dám tiến lên bước nữa. Phía trước, đã là chỗ ở của Sinh Mệnh nữ thần, mẫu thần của chư thần. Hơn nữa, thân là đồ vật do Sáng Thế thần sáng tạo ra, những người máy này chỉ tuần tra, bảo hộ thần giới chứ không dám quấy rầy sự nghỉ ngơi người vợ yêu của Sáng Thế thần, Sinh Mệnh nữ thần. Liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu, trong mắt cả sáu người máy thủ hộ lóe lên hồng quang, sau đó xoay người xuống núi. Rồi đi về chỗ tuần tra cũ của mình... ...
Trong phòng, Cao Lôi Hoa nghe được tiếng đi xa của sáu người máy thủ hộ thì thỏ phào nhẹ nhõm.
- Ê~~
Cô nàng áo tím kêu một tiếng.
- A?
Cao Lôi Hoa lập tức nhảy một bước về phía sau. Vừa rồi chăm chú nghe tiếng bước chân đi xa của đám người máy này nên tay trái Cao Lôi Hoa cứ càng lúc càng bịt chặt, thậm chí cả người ép sát cô nàng. Hiện tại, thân thể hắn suýt nữa đè lên trên người cô nàng áo tím này rồi.
- Đứa nhỏ, không cần sợ hãi.
Nhìn Cao Lôi Hoa lui nhanh về phía sau, cô nàng áo tím này nở nụ cười hiền dịu, giọng nói dịu êm dễ nghe làm sao.
Nói xong, nàng đem bàn tay xinh đẹp của mình đặt lên trên đầu của Cao Lôi Hoa:
- Chúc phúc. Lấy danh nghĩa của ta...