- Tin tức tốt? mà làm cho ta tế xiu luôn? ngươi sác định sao, Ca Ðức?
Lao Cao vuốt ve nhẫn không gian hỏi lại Ca Ðức.
- Vâng, thưa chủ nhân. Ta có thể xác định cái tin tức này là tốt.
Ca Ðức nghiêm túc trả lời:
- Tạ xm lấy đanh nghĩa của chủ nhân ra thề, tm tức này đôi với chủ nhân là một tm cực tốt.
- Vậy, người khách đưa tin đó là ai thế?
Lão Cao cảm thây mình bị Ca Ðức làm cho tò mò ngứa ngày không thôi, hận không thể lập tức biết được cái tin tức này là gi.
- Chủ nhân, người khách này vạn lần căn dặn, bảo ta không được nói. còn muốn ta chuyển lời cho ngài nhanh trở về. nếu sáng ngày mai mà còn không về đến thì đằng sau cái sẽ có một cái tin xấu cho ngài.
Ca Ðức bình tĩnh truyền đạt lại lời vị khách kia.
- Con mịa nó!
Lão Cạo tức điên. Cái thằng cha Ca Ðức này cũng thật là, không hề biết thông cho cái cảm giác “sốt ruột' của lão Cao. Dưới tình huống như vậy, thì ít nhất cũng cho biết tên của
vị khách này là gì, đến từ đâu.... Cái thằng Ca Ðức này đúng là một thằng đầu gỗ, không biết sự đời gì hết, không biết cụm từ linh hoạt a .... ..
Nhưng mà bất mãn thì bất mãn. Cho dù trong lòng ngứa ngày nhưng lão Cao cũng không có lợi dụng khế ước với thân phận chủ nhân của mình với Ca Ðức mà ép hắn nói tin tức ra.
Tù khi đám người Ca Ðức Sinh ra ý thức thì Cao Lôi Hoa cũng không có cưỡng ép bọn họ làm chuyện gì trái ý muốn của họ.
Ðây là thái độ Cao Lội Hoa đối xử với người một mà, lão Cao rất chủ trọng đến quyền riêng tư của các thuộc hạ. mặc dù có lúc lão Cao cũng rất tư tung tự tác.
- Sáng Sớm ngày mà bắt buộc phải trở về đến đó à.
Cao Lội Hoa ngẩng đầu nhìn bầu trên. Trên bầu trên, mặt trời đã ngã về phía tây. Bóng hoàng hộn thật đẹp, hic, cả ngày nay thật bận rộn, Sáng Sớm thì đi dẹp thành Nạp Tư, được lúc thì chạy theo con Báo Thần bự như quả núi. Làm một hội lừa lọc cười đau bụng thì
cũng hết ngày.
- Không cần phải Sáng mai đâu, nói với gã khách kia ta chút, tý nữa tavề đó ngay.
Tiện thể nói với gã đó, nêu tin tức đó mà không tốt thì lúc đó, hè hè, ta không xử đẹp gã thì ta kphải họ Cao...
Cao Lôi Hoa đưa ra một động câu đe dọa, Sau đó chủ động cắt đứt liên lạc tâm linh với Ca Ðức.
Ờ trong thành Lai nhân cách xa hang trăm cây số.
- Chủ nhân ngăn không trò chuyện nữa.
Ca Ðức quay đâu nói với một người tóc vàng dễ nhìn.
À .
- Ồ, thế Lôi Hoa có tỏ vẻ gì không?
Người tóc vàng hỏi.
-Chủ nhân bói..
Ca Ðức thay đổi giọng nói. Dùng kiểu cách nói chuyện của Cao Lôi Hoa nói lại:
- nói với gã khách kia đợi ta chút, tý nữa ta về đó ngay. Tiện thể nói với gã đó, nếu tin tức đó mà không tốt thì lúc đó, hè hè, ta không xử đẹp gã thì ta không phải họ Cao...
- Ha ha.
người tóc vàng dễ nhìn này cười phá lên, đối với lời uy hiếp của Cao Lôi Hoa không hề để trong lòng:
- Chúng ta ở chỗ này chờ hắn đi. ngươi gọi hắn chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đi. Ta cam đoan cái tin tức này rất tốt, đủ làm cho hắn hạnh phúc đến chết luôn. đù để cho lão gia nhà ngươi hưng phấn mà lăn quay đó, ha ha.
- nhưng mà, Ca Ðức nè, nhà ngươi có nói cho Lôi Hoa rằng mà buổi sáng ngày mai hắn không có mặt ở ở nhà tại đế đô Quang Minh thì sẽ biến thành tin xấu không hả???
- Ặc?? Cái gì? Buổi sáng ngày mai chủ nhân phải có mặt tại đế đô Quang minh? không phải khi nãy ngài mới vừa nói. Ngày mai buổi sáng phải có mặt ở đây sao?
Ca Ðức lớn tiếng nói.
- Hic? Chẳng lẽ ta vừa rồi không dặn ngươi nói với hắn về nhà ở đế đô sao? Ồ. Có lẽ do ta quên mất rồi.
Người tóc bàng nhìn đầy ti bỉ nói.
-ngươi cố ý. Huyết kỵ tướng Ca Đức nói:
- ngươi thực ti bỉ!
-Cám ơn. .
người tóc vàng ca ngợi khiến Ca Ðức bó tay chấm com.
- Lão ca. CÓ chuyện gì xảy ra à?
Cầu Cầu ngồi Xồm trên bả Vai Cao Lôi Hoa, lười biếng hòi.
- Ờ. Có chút việc nhỏ ý mừ. Vừa rồi Ca Ðức phone nói, có một vị khách đến đế quốc Thú nhân, người này muốn ta có mặt ở Lai nhân vào sáng sớm ngày mai để nói cho ta một tin tức tốt gì gì đó...
Cao Lội Hoa Vuốt cằm nói. Hơn nữa, còn nói buổi sáng mà không đến kịp thì tặng một tin tức xấu.
- Sáng Sớm ngày mai trở về à?
Câu Câu ngẩng đâu nhìn trời. Phát hiện mặt trời còn chưa xuống núi.
- Còn rất sớm đấy. Lão ca
Cầu Cầu nói.
- Ừ, cũng còn sớm thật, nhưng ta muốn quay về ngay bây giờ luôn.
Cao Lôi Hoa nói:
- Ta muốn biết. Tên chết tiệt Ca Ðức, tư nhiên làm ông đây tò mò.
Cầu Cầu nhìn lão Cao lúc này thì Sợ run bắn lên. Bởi lúc này, hắn giống y hệt mấy bà vợ vắng chồng lâu ngày! “
_
- Ê, tiểu Thụ, nhanh lấy thằng báo béo mập này lên. Chúng ta phải đi.
Cao Lôi Hoa quay đâu nói với Sâm Lâm Thụ Yêu.
- Vâng, cứ' để thuộc hạ lo.
một nhánh cây của Sâm Lâm Thụ Yêu nhanh chóng quán chặt lấy gã thú nhân béo mập này. Gã béo thét lớn một tiếng, từ lúc Cao Lôi Hoa đuổi theo con Báo Thần kia thì gã vẫn bị Sâm Lâm Thụ Yêu làm cho hôn mê. Bây giờ bị quấn đau mới tỉnh dậy.
- Chuẩn bị cho tốt. Sẽ truyền tống đáy.
Cao Lôi Hoa nói với Sâm Lâm Thụ Yêu.
- Chuẩn bị tốt rồi ạ!
Thụ yêu biết Cao Lôi Hoa nắm giữ không gian pháp tắc, là một vị thần Vương nên đối với việc truyền tống cũng không có gì lo nghĩ.
Lão Cao nhắm hai mắt lại, lấy lực lượng khế ước cảm ứng vị trí của thằng khốn Ca Ðức. Sau khi xác định Cao Lôi Hoa liền đặt mốc truyền tống bên cạnh Cạ Ðức.
- Tọa độ truyền tống đã Xác định, tọa độ, 321, 386
- Không gian, truyền tống!
Lão Cao khẽ quát một tiếng. nguyên tố không gian trên đại lục cảm nhân được ý nghĩ của Cao Lôi Hoa, liền nhanh chóng vây lại tạo thành một thông đạo không gian quanh người Cao Lôi Hoa và Sâm Lâm Thụ Yêu.
Ngay sau đó, không gian truyền tống liền lóe mắt.
Sâm Lâm Thụ Yêu cảm thấy mắt mình tối đen lại vì choáng, sau đó lập tức sáng rực lên.
Ðây là cảm giác truyền tống sao! Lần đầu tiền trải qua truyền tống, Sâm Lâm Thụ Yêu cảm xúc tràn trề. Chủ không hổ là thần vương. nhẹ nhàng một cái đã truyền tống qua trăm km lộ trình. Rất trâu bò, rất Vip!
Sau khi không nhìn thấy gì thì Sâm Lâm Thụ Yêu đã nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm . . . . . . .