Nhưng đáng tiếc hôm nay lão lại đối mặt với Cao Lôi Hoa.
- Đáng tiếc. Không phải ai cũng không sợ chết như lão nghĩ đâu. Lão không nói, không có nghĩa là người khác cũng không nói.
Khóe miệng của Cao Lôi Hoa nhếc lên, hắn giơ giơ một vật màu trắng lên. Đó dường như là bộ phận giá trị của lão lùn thiên tài – óc của lão.
Cao Lôi Hoa còn thưởng thức miếng kim chúc nằm trong tay. Phiến kim chúc này chính lão lùn cầm khi đứng trong cấm vực, đây chính là tinh hoa của toàn bộ cấm vực này.
Miệng của lão lùn kia thật quá cứng, một chút tin tức cũng không để lộ ra. Nhưng kể cả khi hắn muốn nói ra, Cao Lôi Hoa cũng không cho hắn có cơ hội nói ra.
Nhưng cho dù lão không nói thì không có nghĩa người khác cũng không nói.
Cao Lôi Hoa cười rất “nhân từ” nhìn tám đại hán đang duy trì cấm vực.
Dù sao, không phải ai cũng có được tính tình bất khuất như lão lùn kia.
Ít nhất trong tám người này, sẽ có người sợ chết.
Sau khi Cao Lôi Hoa dùng cuồng lôi nhất kích đập nát tầng cấm chế. Thì cọng rơm cứu mạng duy nhất của bọn họ cũng biến mất.
Còn khi, Cao Lôi Hoa thân thiết nắm lấy óc của náo lùn. Rồi vỗ vai một đại hán.
Thì đôi mắt của tám người bọn họ bắt đầu ẩm ẩm.
Rồi khi Cao Lôi Hoa cười hiền lành với họ.
Thì bọn họ đã biết được tương lai kế tiếp của họ.
- Van cầu đại nhân, cầu ngài buông tha cho chúng tôi.
Lúc này tám người này nhìn như hung thần ác sát, mà hiện nay lại co quắp, như thỏ con thuần khiết nhìn lão Cao.
- Chậc chậc! Tha cho các ngươi cũng được. Chỉ cần đám người các ngươi khai sự thật ra. Ta sẽ đảm bảo sự sống cho các ngươi.
Lão Cao nói với đám người này.
Kể cả, cho dù đám người này không nói gì, thì Cao Lôi Hoa vẫn đảm bảo mạng sống cho họ. Bởi vì trên người bọn họ vẫn cón khiến Cao Lôi Hoa nẩy sinh hứng thú. Vậy nên, hắn sẽ không xử lý đám người này vội.
Thế nhân là như vậy
Dùng sức mạnh cùng thủ đoạn độc ác cũng không thể moi được tin tức gì của một người cho dù người đó chết cũng không nói một câu.
Nhưng lại có biện pháp cho bọn họ chủ động nói ra. Vì mạng sống bọn họ sẽ nói ra tất cả những thứ mình biết.
Vừa rồi, lão lùn cho dù chết cũng không nói một câu. Hơn nữa lão muốn làm một tấm gương để cho một số kẻ không kiên định có thể vững tin lên.
Nhưng rất tiếc, vận xui của họ là gặp Cao Lôi Hoa.
Nhay từ đầu, có lẽ tám tên này đã không muốn chết rồi.
Từ lúc Cao Lôi Hoa uy hiếp lão lùn “ lão không nói không có nghĩa là người khác không nói”. Và lão lùn lập tức chửi Cao Lôi Hoa là đồ đê tiện. Từ điểm đó có thể nhìn ra được.
Biết được ý chí không kiên định của đám người này rồi, mọi chuyện có thể sẽ tốt đẹp hơn. Chỉ cần ngay từ đầu xử dụng thủ đoạn cường hoành đập tan tâm ý kiên định của bọn họ, thì bọn họ sẽ làm tất cả vì mạng sống. Hình ảnh tám đại hán rưng rưng nước mắt này chính là kết quả của những hành động vừa qua.
-Cái gì chúng tôi cũng nói, chúng tôi nói hết.
Đại hán bị Cao Lôi Hoa vỗ vai lắp bắp nói. Hắn sợ chỉ cần hắn trái lời Cao Lôi Hoa, thì đầu của hắn cũng sẽ nổ tung như của lão lùn kia.
- Đầu tiên, Huyễn Hồ ở đâu?
Lão Cao híp mắt hỏi:
- Phải nói là, nơi các ngươi úp sọt vợ ta ở đâu?
- Điều này, tôi biết! Nghe đầu não nói, hình như địa điểm phục kích chính là ở phía trước.
Địa hán số một lắp bắp đem mọi thứ mình biết được nói hết ra. Thân là ngươi khởi động cấm vực của lão lùn, thân phận của họ cũng không thấp, nên một số việc vẫn biết được.
- Còn nữa, dường nhu tiểu yêu tinh Huyễn Hồ còn liên kết với xà nhân tộc
Đại hán số hai bổ sung.
- Công chúa Nguyệt Tích cung cấp tình báo cho chúng tôi. Nàng nói công chúa Tĩnh Tâm sẽ tới biển san hô thăm đại nhân.
Đại hán số ba lại bổ sung.
- Cho nên tiểu yêu tinh Huyễn Hồ kia chắc chắn đang mai phục ở trên đường tới biển san hô.
Đại hán thứ tư lại bổ sung.
- Tốt lắm.
Lão Cao khen ngợi tám tên trung thực này rồi lại hỏi:
- Lần này các ngươi chuẩn bị bao người để úp sọt vợ của ta?
Dường như, đa số là binh lính của Nguyệt Tích công chúa và của xà nhân tộc. Chắc đến vài vạn.
Đại hán bị Cao Lôi Hoa gần như sợ đến xón ra quần, nên vâng dạ đáp lời Cao Lôi Hoa.
- Vài vạn? Mẹ kieeps!
Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi. Hắn mắng một tiếng rồi lộ ra bộ dáng lo lắng.
Nghĩ đến vài tên phục kích mình, Cao Lôi Hoa cũng không thèm để trong lòng. Dù sao cha vợ của hắn cũng không phải là hổ giấy. Mà trong chiếc nhẫn đen trên tay Tĩnh Tâm còn có vài tên Kiếm Thần chuẩn thần cấp.
Nhưng nghe thấy có vài vạn người, Cao Lôi Hoa cảm thấy mình điên rồi.
- Mẹ nó các ngươi bị bệnh sao?
Hắn không ngờ được để đối phó với vợ hắn, bọn họ không ngờ phải dùng đến mấy vạn người.
Lão Cao không biết được Lạc Khắc vương tử vì muôn mang Tĩnh Tâm về, đã phô trương mang rất nhiều binh lính qua đây. Đây chính là tư tưởng nam quyền thâm căn đế cố trong lòng hắn.
- Không được, ta phải đi cứu Tĩnh Tâm.
Cao Lôi Hoa vội vã nói.
- Cao, đệ muốn đi cứu đệ muội sao?
Mập mạp ở bên cạnh nói với Cao Lôi Hoa.
- Đúng vậy, đệ lập tức đi ngay. Nơi đó có vài vạn người, đệ rất lo cho nàng.
Cao Lôi Hoa nói.
Ngay sau đó Cao Lôi Hoa vẽ một trận pháp ở không trung.
Một tầng hào quang màu đỏ hiện ra, rồi hơn mười thân ảnh hồng kỵ sĩ xuất hiện bên cạnh Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa sử dụng người hầu trung thành nhất của mình. Huyết kỵ sĩ.
- Canh chùng cẩn thận tám người này chờ ta trở lại.
Cao Lôi Hoa chỉ vào đám người ở trong góc rồi nói với đám huyết kỵ sĩ
- Rõ, chủ nhân!
Huyết kỵ sĩ lạnh lùng nói. Phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân là thiên chức của bọn họ.
Sau đó, tám người tạo ra cấm vực bị hơn mười huyết kỵ sĩ bao quanh.
Nghĩ tới số phận hẩm hưu của mình. Sắc mặt của tám người này trở nên ảm đạm đi.. … ..
- Mập mạp, đệ phải tới chỗ nàng ngay.
Cao Lôi Hoa nói với tên mập. Hành động này, làm mạp mạp thấy Cao Lôi Hoa mà một người rất yêu vợ.
- Mập mạp, huynh giúp đệ một việc được không.
Cao Lôi Hoa nói.
- Đệ cứ yên tâm, việc gì huynh làm được huynh sẽ cố gắng giúp đệ.
Mập mạp vỗ ngực nói.
- Huynh chiếu cố con hộ đệ một lúc được không.
Cao Lôi Hoa giao quả trứng kim cương giao cho mập mạp.
Vốn hắn muốn giao cho đám huyết kỵ sĩ trông hộ. Nhưng đám huyết kỵ sĩ chỉ là những sinh vật tạo ra từ máu. Bọn không thích hợp để ấp trứng. Nghĩ trước nghĩ sau, thì mập mạp là người duy nhất Cao Lôi Hoa có thể giao phó con mình cho.
- Giao nó cho huynh, huynh sẽ bảo vệ con đệ bằng cả tình mạng của mình.
Mập mạp vỗ ngực cười nói.
Cao Lôi Hoa nở nụ cười, đối với người bạn mới quen này, Cao Lôi Hoa tràn đầy tin tưởng.
Không phải tại cái gì khác, mà chỉ bởi vì hành động quên mình cứu trứng của hắn.
- Cao, đi nhanh về nhanh. Miễn cho khi con đệ nở ra, lại tưởng huynh là cha của nó.
Mập mạp trêu ghẹo Cao Lôi Hoa.
- Vâng!
Cao Lôi Hoa lên tiếng, cũng không quay đầu lại mà vọt một mạch.
***********.
Tốc độ của Cao Lôi Hoa rất nhanh, cho dù hiện tại ở dưới nước, tốc độ của hắn cũng không giảm đi bao nhiêu.
Nhưng Cao Lôi Hoa chạy được bao lâu thì liền ngừng lại.
Cao Lôi Hoa há to miệng ra nhìn cảnh trước mặt! Phía trước mặt hắn, nước biển đang đóng băng với tốc độ nhìn thấy được.
- Má ơi, chẳng lẽ là lĩnh vực tầng hai “ bông tuyết” của cha vợ?
Cao Lôi Hoa đã từng thử qua lĩnh vực tầng hai của Hải Hoàng, nó có tên là “Bông tuyết”. Nghe nói nó có thể đóng băng mọi thứ. Nhưng lão cao không ngờ được lĩnh vực của cha vợ lại khoa trương như vậy. Nhưng nhìn qua lại có vẻ không giống.
Những tầng băng dày nhanh chong lan ra với tốc độ rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Cao Lôi Hoa.
Không hề nghĩ ngợi, Cao Lôi Hoa lập tức bắn lên cao. Tuy rằng không sợ, nhưng nếu tránh được thì cứ tránh.
Ngay khi Cao Lôi Hoa bật lên, hắn cảm thấy trái tim của mình đang đập mạnh.
- Thật là, thật là …
Nhìn xuống phía dưới, tất cả mọi thứ đều bị đóng băng hết.
Trong tầm nhìn của hắn, chỉ thấy phía dưới hoàn toàn là màu lam. Màu lam của tầng băng mỏng.
Mặt biển bóng loáng như một tấm gương. Có lẽ sẽ có người nhầm tưởng đây không phải là biển rộng mà là “cực bắc băng nguyên”.
**************.
Cách Cao Lôi Hoa ngàn thước, một nữ tử cũng mở to mắt kinh ngạc nhìn băng nguyên đại hải rồi nuốt nước bọt… ….
Bên cạnh nàng là mười ma thú có hình thể rất lớn.
Nữ tử xinh đẹp chính là ma thú hợp tác với vợ chồng Nguyệt Tích – Huyễn Hồ.
Lúc này hồ mỹ nữ cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ tới ngây người. Trước mặt nàng hoàn toàn là băng.
Không hề nghi ngờ gì nữa, tất cả mai phục ở dười hoàn toàn đi đời rồi.
Lúc này nàng đã biết rằng, kế hoạch giết Tĩnh Tâm đã thất bại.
- Xem ra chỉ có thể đợi Kim lão đại tự mình xử lý.
Huyễn Hồ nhẹ giọng nói.
- Hồ, có người tới đây.
Nhân diện ưng phía sau Huyễn Hồ nhẹ nhàng nói.
- Hả? Có người tới đây?
Hồ mỹ nhân quay lại nhìn. Ngay sau đó sắc mặt của nàng tái đi.
Thị lực của Hồ mỹ nhân cũng không tồi. Tuy rằng cách nhau ngàn thước, nhưng nàng vẫn nhận ra người đằng trước có một mái tóc màu bạc.
Bóng người đầu bạc này, Hồ mỹ nhân đã rất quen thuộc.
Đó chính là nam nhân mà tất cả ma thú phải tìm kiếm – Cao Lôi Hoa.
Chẳng lẽ ngay cả hắn cũng thất bại sao? Hồ mỹ nhân thống khổ nghĩ. Người mà Huyễn Hồ nghĩ tới, chính là lão nhân từng sống sót sau một lần tiến vào tháp Babel – Lão lùn bị Cao Lôi Hoa đập nát đầu.
Chẳng lẽ có cấm vực cũng không giết được nam nhân này sao?
Hồ mỹ nữ sợ hãi nghĩ.
Lại nhìn cảnh mặt biển bị đóng băng kia. Huyễn Hồ cảm thấy thật vô lực.
Mưu kế của nàng có xuất sắc thế nào, cũng không thể đối phó những người biến thái như vậy. Những mưu kế mà nàng bày ra thật giống trò cười.
Nhưng cũng không đến mức không thể cứu vãn. Hồ mỹ nhân thần nghĩ – hẳn là người này không biết mình.
Hồ mỹ nữ thầm nghĩ.
Mình biết hắn, còn hắn lại không biết mình.
Rất nhanh, với những điều kiện này, Huyễn Hồ đã nghĩ được một bản kế hoạch đầy đủ.
Hắn không biết mình, đây chính là lý do. Mình có thể đi cạnh hắn rồi, tùy thời thông tri vị trí của hắn cho Kim lão đại.
Dù sao với lá thư mà nàng nhờ tên lâu la đưa đi, nàng tin tưởng, Kim lão đại sẽ nhanh chóng tới đây.
Cho dù không thể lấy được đầu của hắn, nhưng ít nhất vẫn có thể thông báo hành tung của hắn cho Kim lão đại.
Huyễn Hồ âm thầm nghĩ.
Nhưng Huyễn Hồ tuyệt không biết được, Kim lão đại không có khả năng tới đây.
Tuy rằng hiện tại Cao Lôi Hoa không biết nàng.
Nhưng chỉ cần một thời gian nữa, Cao Lôi Hoa sẽ biết được nàng.
Bởi vì tiểu đệ của hắn – Sâm Lâm Thụ Yêu. Người nắm trong tay hai phong thư, một của Ba Bỉ Tư An Đặc, một của chính tay nàng viết, cũng biết mặt nàng.
Mà theo lệnh của Cao Lôi Hoa, Sâm Lâm Thụ Yêu đang điên cuống chạy tới biển san hô. Tuy rằng tốc độ có chút chậm, nhưng làm gì có cách nào không. Làm gì có cách nào để một cây đại thụ chạy nhanh dưới biển.
Tuy nhiên với tốc độ hiện tại, nó có thể xuất hiện tại thời khắc quan trọng nhất … ….