Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên


Mộ Dung Dục thu lại lạnh lẽo trong đôi mắt, giương mắt nhìn về phía Nhạc Mặc, khóe miệng chứa một chút đùa giỡn.
"Phải cuối tháng mới tới ngày báo cáo công tác, không ngờ Tử Hiên tới sớm như thế!"
Nhạc Mặc cụp mắt xuống, trên mặt không nhìn ra bất kỳ tâm tình gì, "Ngày mai chính là ngày tế quốc rồi, vừa vặn muốn đến tham gia Tế Tự."
"À?" Mộ Dung Dục nhíu mày, khẽ gật gật đầu.

Biết rõ hắn nói là giả, cũng chỉ có thể như thế.
Hiện tại, hắn ta vẫn không thể hoàn toàn xác định, có phải Lục thúc và Nhạc Mặc có liên hệ mật thiết hay không.

Chỉ là, nếu các ngươi có liên lạc, đây chẳng phải là còn có cách hay để làm rồi, cũng giảm đi cho ta một chút tâm lực.
Mộ Dung Dục bưng chén lên, ra hiệu Nhạc Mặc uống trà, trong mắt xẹt qua một chút âm lệ.

Lúc ngước mắt lên thì tất cả đều sóng êm biển lặng.
"Tử Hiên đã tới tham gia Tế Tự, chi bằng hôm nay ngụ ở nơi này của Bổn cung, ngày mai theo Bổn cung cùng nhau tham gia."
Mộ Dung Dục làm như đột nhiên nghĩ tới, ngoài mặt thì đề nghị, thực tế lại mang theo ý vị sắp đặt.
"Tử Hiên sao dám cùng thái tử điện hạ cùng nhau tham dự, thầm nghĩ ngày mai có thể ở bên ngoài Tế Tự là được rồi, cũng không dám vượt quá thân phận."
Nhạc Mặc lạnh nhạt nói.
Mộ Dung Dục vốn muốn mượn cớ này giam Nhạc Mặc ở trong phủ thái tử, nhưng Nhạc Mặc nói như thế, Mộ Dung Dục cũng không có lý do kiên trì nữa.

Trong vòng Tế Tự Hoàng gia không cho người không phải là hoàng tộc tham gia.

Chỉ có sau khi Tế Tự trong vòng trong tông miếu xong, mới có nghi thức tế thiên vòng ngoài.


Hai nghi thức đều cùng một ngày, nhưng một là buổi sáng, một là buổi trưa, thời gian hoàn toàn không đụng nhau.
"À, là Bổn cung đường đột, thiếu chút nữa Bổn cung quên, Tế Tự tông miếu là không cho phép người ngoài tham gia!"
Mộ Dung Dục đặc biệt nhấn mạnh hai chữ người ngoài, nhưng không nhìn thấy lạnh nhạt hay gì cả, ngay cả chút cảm xúc, cũng bắt không tới.
Nếu không phải thực lực của người nọ, hắn ta thật sẽ cho rằng mình lầm.
Như vậy xem ra, Nhạc Mặc càng khó đối phó hơn hắn ta tưởng tượng, bây giờ, cũng chỉ có thể chờ sau khi Tế Tự mới có thể xử lý.
Lần Tế Tự này, Mộ Dung Trạch vô cùng coi trọng, hắn ta cũng phải xuất toàn tâm, đây chính là cơ hội biểu hiện đầu tiên.

Như thế, càng có thể cũng cố địa vị của hắn ta.

Cho dù tương lai, Mộ Dung Trạch có ý khác, nghĩ đến các đại thần trong triều cũng sẽ không tán đồng.

Cho nên, lúc này đây, hắn ta không cho phép bất kỳ sai lầm nào xảy ra!
Sau khi Nhạc Mặc đi không bao lâu, Mộ Dung Dục vội vàng vào cung.

Hắn ta nghĩ phải thử thái độ của Mộ Dung Trạch một chút, nếu không, hắn ta ăn không ngon ngủ không yên.
Hai ngày nay Mộ Dung Trạch đột nhiên già hơn rất nhiều, trên triều Mộ Dung Dục vẫn chưa nhìn ra cái gì.

Hôm nay, nhìn ở khoảng cách gần, trong lòng lại có chút cảm xúc lạ lẫm khác.

Chỉ là, rất nhanh đã bị dã tâm của hắn ta che mất.
"Tìm trẫm có chuyện gì?"
Mộ Dung Trạch ngước mí mắt hơi có vẻ nặng trĩu lên, chỉ có điều ánh mắt tinh nhuệ lại không thể bỏ qua.

Mộ Dung Dục lập tức lên tinh thần phòng bị, xốc lại mười hai vạn phần tinh thần.

Hắn ta không cho phép Mộ Dung Trạch bắt được một chút khuyết điểm.
"Hài nhi muốn đến tiếp thu giáo huấn của phụ hoàng.

Ngày mai chính là đại điển Tế Tự, nhi thần đã làm xong tất cả chuẩn bị.

Chỉ là còn có chút chỗ, hi vọng phụ hoàng dạy bảo nhiều hơn."
Mộ Dung Dục ra vẻ khiêm nhường thuận theo.
"Đã chuẩn bị vẹn toàn, không cần trẫm răn dạy, chuẩn bị cẩn thận là được."
Mộ Dung Trạch giọng điệu nhẹ nhàng, lại cúi mí mắt xuống, ánh mắt làm như nhìn chăm chú tấu sớ ở trước mặt.
Sóng mắt Mộ Dung Dục khẽ dao động, vội đáp một tiếng.
"Phụ hoàng, bởi vì lần này Lục thúc trở về tham gia Tế Tự, nhi thần sẽ gia tăng binh lực, để ngừa bạo động không đáng."
Thấy Mộ Dung Trạch cũng không có đáp lại cái gì, lại cười nói: "Phong thái của Lục thúc làm mọi người ao ước, có lẽ lại có không ít nữ nhi gia bị trộm đi xuân tâm rồi."
Bút son trong tay Mộ Dung Dục khẽ dùng sức, sóng mắt dao động, quét qua một chút ý vị sâu xa.
Mộ Dung Dục lập tức thu lại nụ cười, "Phụ hoàng yên tâm, nhi thần nhất định an bài thật kỹ." Từ từ lui xuống.
Vừa ra khỏi Ngự Thư Phòng, chận mày Mộ Dung Dục lập tức nhíu lại.
Vừa rồi hắn ta cố ý ám chỉ, chính là muốn nhắc nhở Mộ Dung Trạch chuyện năm đó, để gợi lại lửa giận trong lòng ông ta.
Chỉ cần Mộ Dung Trạch vẫn còn hận ý với Mộ Dung Phong, như vậy Nhạc Mặc đi gần với Mộ Dung Phong như thế, đối với Mộ Dung Trạch mà nói, không thể nghi ngờ là càng kích thích hơn.


Ông ta chắc chắn sinh lòng thầm hận.

Cho dù ông ta muốn đền bù cho đứa bé kia, cũng không thể sử dụng toàn bộ thật tâm.

Như thế thì, vị trí của hắn ta cũng sẽ ngồi vững vàng.
Chỉ là, phản ứng của Mộ Dung Trạch lại mang ý vị không rõ, điều này làm cho hắn ta không thể không an bài thêm một chút kế hoạch, để ngừa ngộ nhỡ.
Thật ra thì trong lúc Nhạc Mặc chân trước mới vừa bước ra, thì Bảo Nhi chân sau đã ra khỏi viện kia.

Nhạc Mặc phân phó những người đó bảo vệ nàng thật tốt, ngược lại không có căn dặn bọn họ không cho nàng ra khỏi viện.

Cũng chính là thiếu một câu nói, những người đó cũng không thể ngăn cản nàng.
Như thế, đương nhiên nàng không thể trở thành gánh nặng của hắn, nàng thầm nghĩ mau mau an bài chuyện Thủy Các, như vậy thì sẽ có bảo đảm lớn hơn.
Tiểu Đông Tử đã tới Trung Thành, nơi đây vốn là chỗ hắn quen thuộc, làm việc, thì càng thêm dễ dàng không ít.
Nàng cho tiểu khất cái một lượng bạc, cũng nói rõ một ngày sau nàng sẽ đi tìm bọn họ.

‘thời tiết càng ngày sẽ càng ấm’, nói cách khác băng tan rồi, thế lực Thủy Các cũng phải bắt đầu bố trí.
Đây là ám hiệu giữa nàng và Tiểu Đông Tử.

Nghĩ đến, hiện tại lực lượng bốn bộ nhận được tin đã gom lại một chỗ, đang chờ sắp xếp của nàng.
Nàng không lo lắng Nhạc Mặc sẽ biết những chuyện này, những thế lực này sớm muộn cũng sẽ giao vào tay hắn.

Nước, không chỗ không vào, có thể dựa vào hoàn cảnh hóa thành các loại hình thái.

Thượng Thiện Nhược Thủy (*), đủ để chứng minh nước cường đại, trong sự nhu hòa mềm mỏng, có sự dẻo dai vô cùng tận.

Giống như Thủy Các, dùng lực nước mềm mại, không chỗ không thấm thấu.


Hàm chứa bao la, bao quát thiên hạ.
Thượng Thiện Nhược Thủy (*): Người có cảnh giới đạo đức cao nhất cũng giống như nước.

Anh ta có thể nuôi dưỡng mọi thứ và giúp đỡ mọi người xung quanh.

Anh ta sẽ xem mình thấp hơn mọi người - cũng như nước bổ sung cho sông, hồ và biển cả, dùng thiện đối đãi vạn vật.

Anh ta sẽ mềm như nước, không bao giờ tranh đấu với người.

Nhưng theo thời gian, nước có thể thay đổi hình dáng của cả đá và núi, vì thế ngay cả người có trái tim lạnh lùng nhất cũng bị thay đổi.

Thượng thiện nhược thủy nhắc chúng ta hãy hướng tới cảnh giới đạo đức và tinh thần cao thượng.
Thủy Các chia làm bốn bộ.
Thượng bộ, tổng trách võ lực, tất cả đều là huấn luyện theo hiện đại hóa, thích hợp đấu cận thân, dùng đánh úp tập kích.
Hạ bộ, tổng trách tình báo, thành viên đều có khinh công thêm thuật dịch dung hạng nhất, dùng ở mọi nơi.
Tả bộ, tổng trách chiến trường, có thể trở thành quân tiền trạm, tinh thông các loại chiến thuật.

(Dĩ nhiên, cũng chỉ giới hạn trong các chiến thuật Bảo Nhi biết).
Hữu bộ, tổng trách trù bị, thành viên bộ phận này cần tinh thông tất cả, hợp thời đúng lúc thay thế bổ sung.

Cũng là lực lượng kiên cố nhất.
Nguồn gốc tất cả thành viên đều là do Tiểu Đông Tử và Đỗ Quyên toàn quyền phụ trách, phần lớn là cô nhi
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận