Cực Võ

Dưới lòng đất của Mân Côi Khách Điếm, lúc này Vô Song dẫn theo Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong dựa theo bậc thang mà dần dần đi xuống, với một người từng đi qua Hắc Địa mà nói thì cái Mân Côi Khách Điếm mật thất này thực sự quá mức bé nhỏ thậm chí so với mật thất nơi Mai Siêu Phong ở lúc trước còn không so nổi, chỉ đi vài bước liền đã thấy có ánh sáng hắt lại.

Vô Song xuất phát từ sự hiểu biết của mình với Lý Thu Thủy vì vậy hắn cũng không có chút nào lo lắng, một đường đi thẳng xuống, theo Vô Song suy nghĩ ở cái nơi gọi là Mân Côi Khách Điếm này tuyệt không có ai dám gây ra nguy hiểm cho mình, với nữ nhân như Lý Thu Thủy mà nói, nàng tuyệt đối không bao giờ để xuất hiện tình trạng thuộc hạ không nghe lời, đừng quên nàng ngoại trừ thân phận trên giang hồ ra còn là một vị Tây Hạ Nữ Vương.

Võ công có thể so không lại nhưng tâm kế Lý Thu Thủy vẫn hơn Thiên Sơn Đồng Mỗ nhiều lắm, ít nhất nàng sẽ không bị thủ hạ quay ra cắn ngược một cái.

Phía cuối mật thất nơi ánh sáng vọng lại, xuất hiện trong mắt Vô Song là một căn phòng, phía bên trong có gì thì Vô Song không rõ lắm nhưng bên ngoài có hai nữ nhân dùng ánh mắt hết sức tò mò nhìn Vô Song.

Hai nữ nhân này thực lực thật sự không tính là cao so với Lý Lan ở ngoài kia thì còn yếu hơn không ít bất quá một thân trang phục nóng bỏng lại giống hệt Lý Lan, khiến Vô Song thậm chí bắt đầu liên tưởng đến bộ quần áo thiếu vải này là đồng phục của Mân Côi Khách Điếm thậm chí là của toàn bộ thế lực dưới tay Lý Thu Thủy, ít nhất theo trí nhớ của Vô Song, cái loại trang phục này quả thật mang theo vài phần hơi hướng của vị nữ vương này.

Khi mà Vô Song quan sát hai người trước mặt thì cả hai cũng đang quan sát Vô Song có điều lập tức rất nhanh thu hồi ánh mắt của mình lại, bọn họ từ Lý Lan cũng đã biết được thân phận của Vô Song, cho dù không biết ở đâu lại xuất hiện thêm một vị ‘vương tử’ nhưng cũng không dám hỏi nhiều, cả hai lập tức cúi đầu cung kính với Vô Song.

“Lý Nhược, Lý Tâm tham kiến đại nhân, mời đại nhân vào bên trong”.

Nhìn hai cái nữ nhân quỳ một chân xuống, hai tay chắp lại đầy cung kính Vô Song thậm chí bắt đầu cảm thấy máu nóng trong người mình lại sôi sục.

Ngày trước hắn tuyệt sẽ không có cái cảm giác này nhưng kể từ lần đầu với Hoàng Dung hắn liền ít nhất cũng không còn có khả năng cưỡng chế dục vọng mạnh mẽ như lúc trước, đặc biệt sau một tháng thời gian ở bên cạnh Tây Thi khiến hắn không thể không công nhận... dục vọng của hắn tăng lên rất nhiều.

Cái việc này thật ra tương đối trái với tính cách của Vô Song, bất cứ ai quen thuộc Vô Song đều biết hắn làm người lạnh lùng thậm chí có chút hướng nội bất quá lại hợp với chính bản thân Vô Song kiếp trước, dẫu sao kiếp trước... hoặc ít nhất là sau khi đi du học về, Vô Song cũng có thể coi là ‘hái hoa công tử’ vì vậy cũng không đến mức quá kháng cự cái trạng thái này.

Chung quy lại, khả năng tự chủ của Vô Song với mỹ nhân hiện tại bị giảm thấp đi nhiều, tất nhiên không phải dạng nữ nhân nào cũng có thể câu dẫn Vô Song, ngoại trừ vị ‘Trung Quốc Đệ Nhất Mỹ Nhân’ kia ra thì Vô Song quả thật vẫn nắm chắc... chỉ cần hắn không muốn vẫn không có nữ nhân nào mị hoặc được hắn.

Cái trạng thái này cũng không phải bỗng nhiên xuất hiện mà là vì Vô Song đã tu luyện qua Hoàng Đế Nội Kinh, cái môn song tu này có thể sánh ngang với bất cứ tuyệt học võ lâm nào thậm chí càng mạnh hơn tuy nhiên cũng có ẩn tật bên trong, chỉ cần tu luyện ra Đế Hoàng Khí, chịu Đế Hoàng khí quấn thân thì ‘dục vọng chiếm hữu’ lập tức sẽ bạo tăng.

Dục vọng chiếm hữu cái này có thể tốt có thể xấu nhưng không thể không nói đây là cách đơn giản nhất để tăng cường Đế Hoàng Khí, chiếm hữu càng nhiều, Đế Hoàng Khí càng mạnh, dục vọng càng lớn thì sẽ càng dễ dàng khiến Đế Hoàng Khí từng bước từng bước trở nên mạnh mẽ hơn, phải biết dục vọng thứ này là biến tướng của hùng tâm, hoàng đế nào lại không có hùng tâm?.

Đương nhiên nếu thực lực không có đáp ứng được ‘dục vọng’ của bản thân thì lại là vấn đề khác, cái này chỉ sợ tự mình giết chết chính mình, cũng may Vô Song hắn từ trước đến nay đúng là chưa từng tự ti với thực lực cùng năng lực của mình.

Lại nói tiếp đến dưới mật thất lúc này, Vô Song đối với hai nữ tử trước mặt khẽ gật đầu, dưới cái bộ váy mỏng tan kia, nhìn hai nữ nhân cung kính quỳ xuống thậm chí có thể làm cho Vô Song quan sát toàn bộ đôi chân dài trắng ngần của cả hai bất quá hắn đúng là không có tiếp tục quan sát hai nàng, cơ thể của cả hai có thể làm cho Vô Song thưởng thức nhưng căn bản không thể làm Vô Song mê luyến.

Nắm lấy tay Hoàng Dung, vẫn thản nhiên như vậy, Vô Song đẩy cửa đi vào bên trong.

Không vào thì thôi, lúc bước vào Vô Song đúng là hơi hơi sững sờ, trong phòng này hiện nay tổng cộng có 4 nữ nhân, mỗi nữ nhân đang ngồi một cái bàn, trên bàn đầy những giấy tờ mà Vô Song không rõ đồng thời bốn góc tường trong căn phòng toàn bộ đều là giá sách, nhìn cái căn phòng này thậm chí làm Vô Song có hơi hướng liên tưởng tới văn phòng làm việc của hậu thế.

Cánh cửa bên ngoài có khả năng cách âm phi thường tốt vì vậy bốn người cũng không rõ bên ngoài có người tiến vào, chỉ khi cánh cửa mở ra, cả bốn mới ngước mắt lên nhìn Vô Song.

Vẫn là bộ trang phục màu đỏ kia nhưng lại có chút bất đồng, trong phòng có bốn người, hai nữ nhân ngồi hai bên thì đúng là vẫn cái bộ đồng phục kia nhưng hai nữ nhân ngồi cuối căn phòng lại có thêm một cái áo khoác dài màu đen, loại trang phục có thể che kín bản thân.

Bốn người này sau khi nhìn thấy Vô Song cũng cung kính mà đứng lên, hai tay chắp lại nhẹ cúi đầu.

“Nhạn Môn Thành – Mân Côi Vệ tham kiến đại nhân”.

Nhìn nhìn bốn nữ nhân này rồi lại nhớ đến toàn bộ những gì Vô Song nhìn thấy tại Mân Côi Thành, không thể không nói Vô Song hắn cảm thấy cực kỳ hâm mộ.

Mân Côi Vệ... đây chính là thế lực mà Lý Thu Thủy thích nhất cũng là thế lực mà Lý Thu Thủy tự mình xây dựng.

Cũng giống như Thiên Sơn Đồng Mỗ có Thiên Sơn Linh Thứu Cung cùng đám 36 Động – 72 Đảo thì Lý Thu Thủy cũng có Mân Côi Vệ cùng Nhất Phẩm Đường, đương nhiên nàng cũng có cả Tây Hạ Quốc của chính mình.

Mân Côi Vệ khác hoàn toàn với Nhất Phẩm Đường, bản thân Nhất Phẩm Đường trung thành với Lý Thu Thủy chính là bởi lợi ích của Lý Thu Thủy mang cho đám người này, đương nhiên Lý Thu Thủy cũng dùng cả độc dược mà khống chế bọn họ, điều này tương đối giống Thiên Sơn Đồng Mỗ không chế 36 Động – 72 Đảo tuy nhiên nếu Thiên Sơn Đồng Mỗ chỉ toàn đánh đập chém giết, thì Lý Thu Thủy chí ít còn cho đám người Nhất Phẩm Đường một cái lợi ích, một cái lợi ích để ít nhất đám người Nhất Phẩm Đường sẽ không cắn ngược lại Lý Thu Thủy.

Nhân sĩ giang hồ ai chẳng là kẻ có máu nóng, cho dù dùng độc dược cưỡng bức, cho dù uy hiếp tính mạng thì chỉ cần dồn đến đường cùng nhất định sẽ làm ra phản kháng, nhất định sẽ điên cuồng bất chấp tất cả, Lý Thu Thủy căn bản sẽ không để đám thuộc hạ của mình vượt qua cái giới hạn này, nàng dùng ‘lợi ích’ để ngăn cản cao thủ Nhất Phẩm Đường không bị ép quá giới hạn.

Cùng là khống chế nhưng mà Thiên Sơn Đồng Mỗ đối xử đám thuộc hạ không khác gì con vật trong khi Lý Thu Thủy... vẫn còn có thể coi bọn họ là con người.

Về phần Mân Côi Vệ thì lại khác, Mân Côi Vệ toàn bộ là nữ nhân hơn nữa toàn bộ đều được Lý Thu Thủy đào tạo từ bé đến lớn, là cô nhi trên khắp Tây Hạ được Lý Thu Thủy nhặt về, từng bước từng bước tẩy não, từng bước từng bước đào tạo, Mân Côi Vệ không có chiến lực mạnh như Nhất Phẩm Đường bất quá đây là tổ chức tình báo hàng đầu thiên hạ, đương nhiên ngoại trừ tình báo ra Mân Côi Vệ còn mang cho Lý Thu Thủy ích lợi khổng lồ, nhìn cái Mân Côi Khách Điếm liền có thể hiểu Mân Côi Vệ có thể mang lại cho Lý Thu Thủy bao nhiêu lợi ích kinh tế.

Toàn bộ Tây Vực thậm chí Trung Nguyên có tổng cộng 5 cái Mân Côi Khách Điếm, Tây Vực có 2 cái, Nhạn Môn Quan có 1 cái đồng thời Trung Nguyên có 2 cái, 5 cái khách điếm này chính là tai mắt của Lý Thu Thủy, giúp nàng thu thập tình báo khắp thiên hạ.

Căn phòng mật thất mà Vô Song đang đứng đương nhiên cũng chính là ‘phòng tình báo’ của Mân Côi Khách Điếm, tại đây được gọi bằng cái tên Thiên Nhãn.

Thiên Nhãn chính là nơi tập trung thông tin mà Mân Côi Khách Điếm thu thập được tại toàn bộ phạm vi lân cận thậm chí càng xa sau đó tập hợp toàn bộ những thông tin này, phân cấp các thông tin này rồi trực tiếp phân loại cùng chọn lọc gửi về Tây Hạ cho Lý Thu Thủy.

Không thể không nói, Vô Song thật sự động dung với loại tổ chức này, nếu Vô Song quay lại thế giới cũ, hắn nhất định sẽ hướng Thiên Long Giáo yêu cầu xây dựng những tổ chức dưới dạng Khách Điếm như vậy, khiến Thiên Long Giáo cũng có mạng lưới thông tin riêng căn bản không còn mấy liên quan tới Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội.

Nếu có thể tự làm, việc gì phải đi nhờ người khác?.

Mang theo tràn đầy hứng thú, Vô Song, Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong ở lại Mân Côi Khách Điếm ba ngày, tất nhiên Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong hai người cũng không có lý do gì ở lại khách điếm này nhưng Vô Song thì khác, hắn dùng hầu hết thời gian ở tại Thiên Nhãn mà đọc sách, nghiên cứu cái gọi là ‘tri thức’ được đặt trong mỗi giá sách nơi đây đồng thời cũng từng bước hướng Lý Lan hỏi cách vận hành dạng tổ chức như Mân Côi Khách Điếm dẫu sao Lý Lan cũng là người đứng đầu của Mân Côi Vệ phân đà Nhạn Môn Quan.

Dĩ nhiên bằng thân phận của mình, Vô Song nghiên cứu mấy cái vấn đề này cũng không hề khó.

.......

Ba ngày sau, có một thới ngựa chạy như bay, một thớt ngựa đỏ rực cực kỳ bắt mắt điên cuồng hướng về phái dãy Thiên Sơn.

Người này đương nhiên là Vô Song bất quá bên cạnh hắn hiện nay lại không có Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong, chỉ duy nhất một mình Vô Song hướng về Linh Thứu Cung mà đi, về phần Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong hắn cũng đành để tạm hai người ở lại Mân Côi Khách Điếm.

Tại sao Vô Song phải đi qua Nhạn Môn Quan rồi hướng thẳng đến Mân Côi Khách Điếm?, đây cũng là việc hắn đáp ứng Lý Thu Thủy, sau khi từ Yến Kinh trở về liền đi qua cái khách điếm này, chỉ cần Lý Thu Thủy nhận được thông báo liền sẽ quay về Nhạn Môn Quan mà gặp Vô Song, nàng muốn... cùng Vô Song đến gặp Vô Nhai Tử.

Vô Song cũng không biết Lý Thu Thủy nghĩ gì nhưng mà hắn cũng hiểu có những việc nên giải không nên kết, ân oán của Tiêu Dao Tam Lão bọn họ có lẽ cũng phải có ngày kết thúc, nếu Lý Thu Thủy có thể bước ra một bước, loại bỏ cái vướng mắc trong tâm khảm kia đi thì như lời A Thanh nói, nàng tuyệt đối có cơ hội vấn đỉnh thiên hạ.

Thiên phú của Lý Thu Thủy thực sự rất rất cao, cao đến dọa người, nàng là một bộ bách khoa toàn thư sống về võ đạo trong thiên hạ, có thể nói là am hiểu võ học bách gia hơn nữa so với Vương Ngữ Yên cao hơn không chỉ một cấp bậc bởi nàng còn là ngũ tuyệt cao thủ, ánh mắt của nàng đương nhiên cao hơn Vương Ngữ Yên nhiều lắm dù sao Vương Ngữ Yên giỏi hơn nữa thì cũng chỉ là lý thuyết, chỉ là mang lý thuyết nàng hiểu cố gắng giúp người khác áp dụng vào thực hành còn Lý Thu Thủy vừa có lý thuyết lại vừa có thể tự mình áp dụng vào thực hành, ai cao ai thấp nhìn một chút là hiêu.

Nếu có thể giúp Lý Thu Thủy bước ra một bước trong con đường võ học thì Vô Song đương nhiên nguyện ý đáng chết là hắn lại đang bị ‘cháy thời gian’, hắn ở lại Yến Kinh đến gần 2 tháng, đây tuyệt đối nằm ngoài dự định ban đầu của Vô Song, từ đó hắn cũng chỉ đành để lại một phong thư cho Lý Thu Thủy rồi tự mình đi trước Lôi Cổ Sơn.

Về phần tại sao Vô Song lại đi một mình, điều này cũng không có cái gì để giải thích, hắn phi ngựa từ Nhạn Môn Quan đến Thiên Sơn, chặng đường này cũng không quá mức dễ chịu, thân là nữ nhi như Hoàng Dung chỉ sợ không chịu được, càng quan trọng hơn là Vô Song không mấy tự tin khi đối mặt với một lão ác bà như Vu Hành Văn.

Phải biết nếu Lý Thu Thủy bị coi là hồ ly chuyên câu dẫn nam nhân, bị coi là loại nữ nhân dâm đãng, là ác xà hại người không có bất cứ dấu hiệu nào thì Vu Hành Văn chính là ác quỷ, giết người với Vu Hành Văn thậm chí đã biến thành bình thường như ăn cơm uống nước, ngày nào không giết người Vu Hành Văn căn bản ngủ không ngon hơn nữa Vu Hành Văn hỉ nộ vô thường, nếu bà ta vui có thể chỉ đánh đập ngươi một trận bán sống bán chết còn nếu không vui?, hạ tràng chỉ sợ cực kỳ cực kỳ thảm, thảm đến mức Vô Song còn không dám nhìn.

Có truyền ngôn nói... có một vị đại tông sư cao thủ vì muốn cứu vợ lén tiến về phía Thiên Sơn, lén xuất hiện trong Thiên Sơn Linh Thứu Cung muốn đoạt một cây Thiên Sơn Tuyết Liên nào ngờ bị Vu Hành Văn phát hiện, kết quả thì sao?, Vu Hành Văn trực tiếp cắt đứt hai tay hai chân của người này sau đó dùng chỉ khâu lại, ném vào nhà lao, càng ác độc hơn Vu Hành Văn còn không để cho hắn chết, dùng vị đại tông sư này làm thú vui tiêu khiển, sử dụng không biết bao nhiêu loại nhục hình, cái truyền ngôn này không rõ hư thực nhưng thật sự làm Vô Song nghe thấy mà kinh.

Loại địa phương này hắn căn bản không thể để Hoàng Dung đi tới, Hoàng Đung đã không tới, Mai Siêu phong đương nhiên cũng không có lý do nào để tới.

.......

Nghĩ về Thiên Sơn, nghĩ về Vu Hành Văn, Vô Song không khỏi đột nhiên dừng ngựa lại, nhè nhẹ thở ra một hơi, tâm tình có chút nặng trĩu.

“Thiên Sơn Đồng Mỗ... vẫn hy vọng ngươi không đến mức như thế nhân nói... cũng tốt nhất không nên ép bản công tử”.

Người khác có thể sợ hãi Thiên Sơn Đồng Mỗ tuy nhiên Vô Song cũng thật sự không sợ, hắn còn con át chủ bài chưa sử dụng, nếu Thiên Sơn Đồng Mỗ thật sự ra tay với hắn, hắn trực tiếp đóng của thả A Thanh, xem ai sợ ai?, hắn không tin Thiên Sơn Đồng Mỗ có tư cách ở trước mặt A Thanh vênh váo.

.........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui