Từ năm năm trước, khi Quý Hoài ra mắt với gương mặt “phép lạ trần gian” đó với vị trí center thì đã mở ra thời đại lưu lượng thuộc về Quý Hoài.
Là tuyển thủ thường trú trên hot search, trong bốn vị khách mời, ê-kíp chương trình sẽ đưa ra thông báo chính thức về Quý Hoài cuối cùng.
Tám giờ tối cùng ngày, Quý Hoài trực tiếp leo lên bảng hot search, theo sau là một "vụ nổ" màu tím.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
["Hu hu hu, anh trai yêu rốt cục cũng quay chương trình tạp kĩ rồi]
[A a a a lại còn là phát sóng trực tiếp nữa!]
[Anh ơi, nhớ anh lắm đó, đã lâu lắm rồi anh không xuất hiện]
Ngoài những bình luận của fans ra thì còn có rất nhiều tiếng nói khác.
["Điên hay sao, anh ơi, anh lại tham gia chương trình tạp kĩ cùng với Thi Trà Trà sao? Anh thật sự không sợ lại bị quấn lấy hút máu sao?]
[Tôi thật sự không còn lời nào để nói, tài nghệ SZD, chúc thuyền của OTP cập bến]
[Lăng Hiên và Quý Hoài trong cùng một khung hình? Quý Hoài làm gì có cửa để so với Lăng Hiên?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Xét về thương vụ, doanh số thì Lăng Hiên làm sao xứng với anh trai chúng tôi?!]
Cũng có cư dân mạng đi ngang qua chạy vào góp vui.
[Ngày nào cũng mua hot search để marketing, chặn mãi mà không được]
[Cười rụng răng mất thôi, cậu nói với tôi là Quý Hoài tham gia chương trình văn hóa á? Mười tám tuổi bỏ học để đi casting, anh ta biết được mấy chữ?]
[Có thời gian để tham gia chương trình tạp kỹ, còn không bằng đi luyện tập cái kĩ năng diễn xuất cay mắt kia còn hơn]
Trần Trung vừa lướt weibo, vừa than thở, anh ta trừng mắt nhìn Quý Hoài đang chơi game trên sô pha: "Ông cố nội của tôi ơi, cậu hài lòng chưa? Fans của cậu mắng té tát đây này!”
Quý Hoài khẽ “à” một tiếng, thuận miệng nói: "Ngày nào mà chẳng có người chửi?”
"Sao cậu không tự suy nghĩ lại tại sao mình cậu bị chửi nhiều nhất?"
Quý Hoài nhún vai, lười biếng nói: "Vì tôi nổi.”
Trần Trung đau đớn: "Cậu nói đi, vì sao cứ một hai nằng nặc đòi phải tham gia chương trình này!”
"Tôi muốn trở thành một người có văn hóa.” Quý Hoài rũ mí mắt xuống: "Không được à?”
Trần Trung: "..."
Phục rồi.
"Lần này là phát sóng trực tiếp đấy." Anh ta lại nhấn mạnh một lần nữa: “Ông cố ơi làm ơn nghe cho rõ, đây là phát sóng trực tiếp! Xin cậu hãy biết kiềm chế tính tình của mình vào!”
Quý Hoài nhíu mày: "Tôi biết rồi.”
"Còn có cả tên khốn Lăng Hiên kia nữa." Trần Trung mắng: "Cậu đừng để mình bị anh ta gài bẫy, sau đó lại thuê người viết bài bôi đen cậu nữa!”
Quý Hoài thuận miệng đáp lại một tiếng.
"Ngoài ra, lần này còn có hai vị khách mời không nằm trong giới giải trí." Trần Trung suy nghĩ một lát: "Tôi đã đến tìm Ngu Thù để dò la tin tức nhưng cũng không dò ra được gì, cậu cũng phải chú ý một chút, biết đâu cũng không phải người có thể trêu chọc đâu.”
Lông mi Quý Hoài giật giật, anh ấy không kiên nhẫn “ừ” một tiếng.
Trước khi đi, Ngu Thù đã nói cho Quý Anh biết, sáng sớm hôm sau sẽ có tổ quay phim đi theo để quay phim, đồng thời sẽ phát sóng trực tiếp luôn, bảo Quý Anh chuẩn bị sẵn sàng.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Quý Anh nói tin tức này cho Phó Cảnh Thâm biết.
Người đàn ông đó thì thầm với cô: "Em lo lắng không?”
Quý Anh suy nghĩ một chút: "Cũng tạm.”
"Thư ký Sở sẽ đi theo em." Phó Cảnh Thâm khẽ nhéo má cô: "Có việc nói gì thì cứ nói với cậu ấy.”
Quý Anh gật đầu: "Em biết rồi.”
Sáng sớm hôm sau, Quý Anh dậy sớm rồi trang điểm nhẹ nhàng, thay quần áo giản dị thuận tiện cho việc đi lại, đứng ở cửa chờ ê-kíp chương trình tới.
Tổ quay phim ai mà không biết đây là nóc nhà của kim chủ, vô cùng khách sáo, ngay cả ánh mắt họ cũng không dám nhìn lung tung.
"Cô Quý à, sau khi cô chuẩn bị xong thì chúng tôi sẽ bắt đầu quay phim." Anh quay phim nói.
Quý Anh cười nói: "Tôi xong rồi.”
Sáu nhóm khách mời ghi hình cùng một lúc, mỗi người một phòng, cư dân mạng sẽ tự mình lựa chọn tham gia vào phòng phát sóng trực tiếp khác nhau.
Khách mời ngoài giới giải trí không có bất kỳ thông tin tuyên truyền nào, ngay cả thân phận cũng mơ hồ, bí ẩn, số lượng người trong phát sóng trực tiếp ngay từ ban đầu tất nhiên là không thể so sánh được với mấy vị khách mời ngôi sao.
Nhìn thấy anh quay phim đã vào thế, Quý Anh hiểu ý, cười cười với camera.
Tim cô đập hơi nhanh: "Xin chào mọi người, tôi là Quý Anh, không biết mọi người có còn nhớ tôi hay không.”
Vẫn còn đang là sáng sớm, phần lớn cư dân mạng mới ngủ dậy, hoặc là trực tiếp cố thức trắng đến bây giờ.
Khoảnh khắc gương mặt nõn nà của Quý Anh xuất hiện trên màn ảnh, số lượng người xem trên màn hình vốn lẻ tẻ đột nhiên tăng vọt.
[Mẹ kiếp, tôi thức đêm đến mức sinh ra ảo giác rồi sao? Ê-kíp chương trình tìm được tiên nữ này ở đâu vậy?]
["A a a a chị gái này đẹp qúa!]
[Quý Anh? Có phải là Quý Anh mà tôi nghĩ không? Trời đất ơi, chị Hoa anh đào thế mà lại tham gia vào chương trình tạp kĩ!!!]
[Mẹ ơi con lời to rồi, không ngờ lúc còn sống lại được nhìn thấy phu nhân Tổng giám đốc tham gia chương trình tạp kĩ]
[Tổng giám đốc Phó đâu rồi? Nói đi cũng phải nói lại, tôi thật sự muốn nhìn xem ông lớn này trông như thế nào]
[+1+1]
Quý Anh không nhìn thấy cơn mưa bình luận đó, chào hỏi xong, cô gật gật đầu với anh quay phim, đẩy vali đi về phía cửa: "Đi thôi.”
Đột nhiên, phòng ngủ chính có tiếng bước chân không nhẹ không nặng truyền đến.
Trong tổ ghi hình dù sao thì cũng vẫn có người tò mò về ông lớn khó lường trong giới kia, nhịn không được theo bước chân nhìn lại.
Mà trong màn ảnh cũng xuất hiện một chiếc quần âu bao bọc đôi chân dài thẳng tắp từ dưới lên.
Chợt ý thức được cái gì, anh quay phim vội vàng dời ống kính lên người Quý Anh, sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trong giới không ai không biết, Phó Cảnh Thâm chưa bao giờ để người ta chụp ảnh, đến nay vẫn chưa có một tấm ảnh nào của anh lưu truyền ra bên ngoài.
Kể từ khi Quý Anh lộ diện, số lượng cư dân mạng trên màn hình tăng vọt, sau khi nhìn thấy ống kính quét qua đôi chân dài của người đàn ông, cơn mưa bình luận cũng tăng vọt.
[Đây có phải là Phó Cảnh Thâm không! Tôi nhìn thấy chân anh ấy rồi!]
[Có phải ê-kíp các anh chơi không nổi không hả, mặt đâu, tôi muốn xem mặt!]
[Mẹ kiếp, đôi chân này, lần đầu tiên tôi chỉ nhìn thấy hai chân mà đã cảm thấy áp lực thế này rồi]
[Tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo trong đời thực à? Đôi chân này dài quá thể]
Quý Anh nhìn Phó Cảnh Thâm đi vào, nhẹ giọng hỏi anh: "Có chuyện gì vậy?”
Ánh mắt Phó Cảnh Thâm đảo qua tổ ghi hình, mọi người không hẹn mà cùng gật đầu.
Anh mở miệng: "Trước khi bà Phó đi không làm chút gì đó sao?”
[Gâu gâu gâu, bà Phó! Giọng nói này! Awsl (á tôi chết rồi)]
[Thật sự không có ai nhầm lẫn sao? Ai nói người họ Phó lúc nào cũng là những ông chú trung niên bụng mỡ chứ!]
[Tôi không đồng ý, tôi không đồng ý, tôi không đồng ý! Chị Hoa anh đào một mình là xinh đẹp nhất!]
Quý Anh khó xử nhìn ống kính, hoàn toàn không biết Phó Cảnh Thâm lại tới như vậy. Dư quang cô thoáng nhìn thấy ý tứ không thèm để ý trong mắt anh, cô khẽ cắn môi dưới, hiểu được anh căn bản là cố ý.
Anh quay phim hiểu chuyện mà xoay ống kính đi.
[Làm gì vậy! Có phải chơi không nổi đúng không?] [Có cái gì mà cư dân mạng chúng tôi không thể xem?]
[Không phải đang hôn chứ?]
[Tôi không đồng ý! Chị ơi đừng mà hu hu!]
[Mẹ nó, thế mà tôi lại cảm thấy có chút ngọt ngào, sao lại muốn cười thế này?]
Quý Anh nhón chân, nhanh chóng hôn lên mặt Phó Cảnh Thâm một cái: "Bye bye.”
Cô gần như chạy trốn ra khỏi cửa nhà, tập thể tổ ghi hình giả chết, cư dân mạng không ngừng dậy sóng, đối với việc quay phim cho có lệ này cảm thấy vô cùng bất mãn.
[Cảm nhận được dục vọng muốn sống của ê-kíp]
[Luôn cảm thấy Phó Cảnh Thâm là đang cố ý, tuyên thệ chủ quyền à]
[Thật đáng giận, tư bản bóc lột]
[Quên đi, mlem nhan sắc của chị ấy đi]
Phát sóng trực tiếp buổi sáng sớm kết thúc sau khi Quý Anh lên xe, sau đó đều xem như nội dung ghi hình. Quý Anh ngồi trên xe, cúi đầu nhìn các chương trình đã được sắp xếp.
Cho đến nay, các khách mời ngôi sao đều không biết danh tính của cô.
Mà ê-kíp chương trình cũng sắp xếp cho cô một lần xuất hiện đặc biệt. Lần này, một khách mời ngoài giới giải trí khác là một blogger âm nhạc.
Khi mấy vị khách mời ngôi sao tụ tập, cô và blogger sẽ ở phía sau rèm cửa của lầu cổ, một người đánh đàn tranh, một người phụng trà, một cảnh mở màn kinh diễm.
Nghĩ đến đây, khóe môi Quý Anh nhếch lên.
Cô không đợi được muốn nhìn vẻ mặt kinh ngạc của anh hai nhà mình.
Mặt Quý Hoài không chút thay đổi xách vali đi xuống lầu, trên mặt anh còn mang theo vẻ mơ màng vừa mới tỉnh ngủ.
Tổ ghi hình theo sát phía sau, trong buổi phát sóng trực tiếp sáng sớm, cơn mưa bình luận trực tiếp bay tung toé khắp màn hình.
Dọc theo đường đi, chuyển máy, trằn trọc mãi mới tới Huy Châu, Quý Hoài xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, ngủ đến mức trời đất tối sầm.
Khi đến nơi, thời gian đã đến trưa, khi biên đạo đi thông báo sắp bắt đầu ghi hình, Quý Hoài mới lười biếng mở mắt ra, giơ chân bước xuống xe.
Biên kịch nhịn không được, nói: "Anh trai, anh nói vài câu đi.”
Quý Hoài rũ mí mắt xuống: "Buồn ngủ lắm, nói không được.”
Biên Kịch : "..."
Trong giới ai không biết tính tình của Quý Hoài, nhưng cứ như vậy chỉ nói một câu đơn giản, cũng đủ để bình luận tăng vọt khắp màn hình.
[Ha ha ha, không hổ là anh trai em]
[Học được rồi, sau này đi làm cứ nói chuyện như vậy với ông chủ]
[Tính tình khó chiều thật đấy, đúng là Thái tử gia danh bất hư truyền]
[Lầu trên có bệnh đã đi chữa chưa?]
Mấy vị khách mời minh tinh cũng lục tục vào sân, đi tới điểm dừng chân đầu tiên lần này, lầu cổ Huy Châu.
Vừa vào cửa, tiếng đàn tranh cổ du dương kèm theo hương trà đầy phòng, từ bốn phương tám hướng mà đến.
Lúc Quý Hoài đến, Lý Thành Nho và Lăng Hiên đã đến, đang ngồi vây quanh bàn trà nói chuyện, chỉ còn lại Thi Nghệ còn chưa lộ diện.
Lý Thành Nho là người dí dỏm, rất giỏi bắt chuyện, anh ta mới nói vài câu đã khiến cho bầu không khí tại trường quay sôi nổi hẳn lên. Lăng Hiên có tính tình ôn hòa, thấy có người bắt chuyện thì tiếp, lại phối hợp với năng lực dẫn dắt cao siêu của MC Ngu Thù, bầu không khí của toàn bộ chương trình đều hài hòa một cách lạ thường.
Nhưng ánh mắt của khán giả đều lặng lẽ đặt ở trên người Quý Hoài không nói nhiều lắm.
[Anh trai ơi? Tỉnh dậy đi?]
[Sao tôi lại cảm thấy anh trai ngủ mất rồi?]
[Không khác gì khi tôi ngồi trong lớp]
[Làm thế này cũng quá không tôn trọng người khác rồi đấy? Ha ha, Quý Hoài quả nhiên là anh.]
[Rõ ràng anh ấy đang cố gắng nghe được không hả! Còn không cho phép người ta mệt mỏi sao?]
Không bao lâu sau, cửa lầu cổ lại bị người đẩy ra, Thi Nghệ buộc tóc đuôi ngựa, mặc váy ngắn màu hồng, từ ngoài cửa bước vào, giọng nói của cô ta ngọt ngào: "Hello, chào buổi sáng mọi người nha.”
Cùng lúc đó, ở bên cạnh Lăng Hiên và Quý Hoài đều có một chỗ trống.
Thi Nghệ trực tiếp đi thẳng về phía bên cạnh bàn, cứ như vậy ngồi xuống bên cạnh Quý Hoài, chồng cằm cười nhìn anh ấy: "Đã lâu không gặp tiền bối Quý.”
Trong màn hình, fan Quý Hoài sôi trào.
[Thi Trà Trà mau cút đi!]
[Đừng ké fame, đừng ké fame nữa!]
Quý Hoài từ chóp mũi hừ ra một tiếng: "Ừm.”
Khóe môi Lăng Hiên ngồi đối diện giật giật, lộ ra một nụ cười không rõ ý vị.
Ngay khi bầu không khí sắp đông cứng thì Ngu Thù trực tiếp đi vào chủ đề, mỉm cười hỏi: "Không biết các vị, có nghe thấy cái gì, ngửi thấy cái gì không?”
Lý Thành Nho cười nói: "Nghe chứ, hẳn là đàn cổ, còn mùi này, tất nhiên là hương trà.”
Một giây sau, Ngu Thù vỗ tay, tấm rèm sau lưng giống như tấm mành đột nhiên mở ra hai bên.
Sau bàn trà, người đẹp mặc sườn xám cúi đầu, bàn tay trắng nõn chậm rãi rót xong chén trà thứ sáu, trong ánh mắt kinh ngạc, kinh diễm của mọi người, cô mỉm cười mở miệng: "Xin chào mọi người, tôi là khách mời đặc biệt trong kỳ này, Quý Anh.”
Màn hình chính trong lúc phát sóng trực tiếp đột nhiên nổ tung.
Không giống như phát trực tiếp trên màn hình, màn hình này thu thập gần như tất cả lượng truy cập và sự chú ý.
Tiếng la hét gần như che kín toàn bộ màn hình.
Máy quay bắt đầu chụp lại vẻ mặt của các vị khách quý, khi ống kính đi ngang qua Quý Hoài thì cố ý dừng lại.
Lập tức có fan phát hiện, Quý Hoài từ sáng sớm đã không mở được mắt thì lúc này, ánh mắt anh ấy lại đột nhiên mở to đến mức chưa từng có.
Giây tiếp theo.
Không biết anh ấy bị làm sao mà cái ghế anh đang lười biếng ngồi dựa vào đột nhiên bị nghiêng về phía sau, một tiếng “rầm” thật lớn.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Quý Hoài với phong thái của một thần tượng kể từ khi ra mắt cứ vậy mà ngã theo chiếc ghế xuống đất.
[Ơ anh trai??? Anh bị mộng du à?]