Cưng chiều anh đào

Thi Nghệ không ngờ đoàn đội của Lăng Hiên lại khôn khéo đến vậy.
 
“Kiểu đối thoại như thế này, một đôi nam nữ có quan hệ bình thường có thể nói ra sao?” Thi Nghệ khó hiểu nhìn về Lăng Hiên ở phía đối diện: “Còn không thể lấy làm bằng chứng xác thực à?”
 
Bên cạnh Lăng Hiên có người quản lý là chị Hoàng đứng ở đó, chị Hoàng cười khách sáo với Thi Nghệ: “Cô Thi, cảm ơn sự tin tưởng của cô dành cho đoàn đội của chúng tôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Nhưng chuyện lớn như thế này, không phải đội ngũ nhỏ bé của chúng tôi nói làm là có thể làm được.” Chị Hoàng nói: “Chưa nói đến chuyện sự việc thật giả như thế nào, nhưng chuyện này dính dáng đến quá sâu, người bị ảnh hưởng nghiêm trọng ngoại trừ truyền thông Thiên Phong đứng sau lưng Quý Hoài ra, còn có thể có Tập đoàn Phó Thị.”
 
“Cô có từng nghĩ sau khi Tổng giám đốc Phó biết được chuyện này thì sẽ làm gì không?”
 
Nghĩ đến người đàn ông lạnh lùng quý khí đến mức cô ta không dám nhìn thẳng ở trong ống kính kia, sau lưng Thi Nghệ bỗng căng thẳng, nhưng vẫn không cam lòng nói: “Thế thì sao? Một cơ hội tốt có thể lật đổ Quý Hoài như thế này, các người không cần sao?”
 
Chị Hoàng cười cười, dịu dàng nhìn Thi Nghệ, đột nhiên chuyển đề tài câu chuyện: “Nhưng nếu như chuyện này là thật, chúng tôi cũng sẽ không để cư dân mạng bị che mắt.” Cô ta đặt máy tính bảng trong tay xuống trước mặt Thi Nghệ: “Đây là một chút ít thông tin mà hiện tại phòng làm việc của chúng tôi đang nắm chắc được.”
 
Chị Hoàng này có tiếng trong cả giới giải trí, là một người rất giỏi trong việc marketing và lăng xê, cùng với Trần Trung của truyền thông Thiên Phong được gọi chung là bậc thầy đào tạo minh tinh trong giới, hai người này bình thường cắn xé nhau đến nỗi dầu sôi lửa bỏng.
 
Thi Nghệ xem qua tài liệu, ánh mắt có chút thay đổi, cười cười với chị Hoàng: “Có những thứ này rồi, mọi người không tin cũng phải tin.”
 
Thi Nghệ hài lòng rời đi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ta đi rồi, Lăng Hiên đưa nước trong tay cho chị Hoàng: “Chị định làm như thế nào?”
 
“Con chim đầu đàn rất dễ bị bắn.” Chị Hoàng cười lạnh nói: “Thi Nghệ muốn đẩy tai họa đến cho chúng ta cùng nhau gánh, còn phải xem chị có chịu hay không.”
 
“Chưa nói đến Quý Anh, chỉ riêng việc nhiều năm như thế rồi vẫn chưa tìm được tin tức gì về Quý Hoài, kim chủ phía sau cậu ta có thể đơn giản sao?”
 
Lăng Hiên ngẫm nghĩ, hiểu ra ý của chị Hoàng.
 
“Nhỡ đâu cô ta cũng không chịu làm con chim đầu đàn thì phải làm sao?”
 
Chị Hoàng ngẩng đầu uống một hớp nước, chầm chậm nhếch môi: “Có chịu hay không thì cô ta cũng phải làm thôi.”
 
-
Tin tức đầu tiên xuất hiện ở trong một nhóm các bà chị ăn dưa nào đó.
 
[Dưa mới đảm bảo là thật. Đỉnh lưu mặt lạnh tám mươi triệu nào đó là tiểu tam.]
 
Bình luận dưới bài đăng là một loạt những dấu hỏi chấm. Tám mươi triệu, mặt lạnh, đỉnh lưu, ba chữ này gần như là đã điểm mặt đặt tên.
 
[Chuyện cười vô lý nhất năm nay.]
 
[Đỉnh lưu là tiểu tam? Anh ta thiếu cái gì mà phải làm tiểu tam?]
 
[Cười chết, sẽ không có người thật lòng thật dạ xem chương trình giải trí đâu ha? Thần kinh à?]
 
Không lâu sau, blogger lại đăng bài: [Tôi ném tus này ở đây, hôm nay sẽ bóc.]
 
Mặc dù cảm thấy vô lý, nhưng niềm đam mê ăn dưa của cư dân mạng vẫn bị khơi dậy, yên lặng chăm chú chờ thả dưa.
 
Cũng vào lúc này, Weibo lặng lẽ xuất hiện hashtag #Quý Hoài Hoa anh đào.
 
Mấy tay blogger giống như đã được hẹn trước, tổng kết những lần phỏng vấn trong những năm gần đây của Quý Hoài. Trong đó không thiếu những câu hỏi như Quý Hoài thích nhất hoa gì.
 
Mỗi lần Quý Hoài đều trả lời là ——
 
Hoa anh đào.
 

Còn có những cư dân mạng dùng kính lúp để soi, thấy trên quần áo cá nhân, túi đeo chéo, balo của Quý Hoài đều luôn luôn được thắt cùng một nút hoa anh đào, các fan hâm mộ đi khắp nơi để mua cùng một kiểu đó, thậm chí năm đó những nút thắt hoa anh đào kiểu dáng tương tự đều bán cháy hàng.
 
Có blogger bắt đầu đào lại Weibo của Quý Hoài, năm năm trước, lúc đó Quý Hoài còn chưa debut. Ngày mười sáu tháng tư năm đó, Quý Hoài đứng dưới gốc cây anh đào chụp ảnh, cap là: [Trọn đời bình an.]
 
Ngay lập tức có những cư dân mạng Sherlock Holmes lật đến ngày mười sáu tháng tư năm nay, hot search tòa nhà Phó Thị tổ chức sinh nhật cho Quý Anh.
 
Ba giờ chiều, có thợ săn ảnh đã đăng một tấm ảnh, ngày mười sáu tháng tư năm nay, Quý Hoài từng lái một chiếc xe đua Ferrari màu đỏ xuất hiện ở cảng phía Bắc của Bắc Kinh. Tháng tám cùng năm, Quý Anh lái một chiếc xe đua Ferrari giống hệt, đỗ ở dưới tòa nhà Phó Thị, đón Phó Cảnh Thâm tan làm.
 
Móc nối hết tất cả các manh mối lại với nhau, có cư dân mạng đã chuyển tiếp đưa dự báo của nhóm nào đó qua đây. Dường như tất cả những thứ không thể nào, vào khoảnh khắc này, đều đã trở thành có thể.
 
Cư dân mạng bị sốc, fan hâm mộ hoảng loạn, Fanclub chính thức và đại fan bắt đầu khảo tra truyền thông Thiên Phong và phòng làm việc của Quý Hoài, yêu cầu ngay lập tức đăng thông báo làm rõ.
 
Nhưng phòng làm việc và truyền thông Thiên Phong từ đầu đến cuối đều không có động tĩnh gì.
 
Năm giờ chiều, tay săn ảnh có tiếng trong giới đăng bản ghi âm. Nội dung của bản ghi âm, hoàn toàn đốt cháy toàn mạng.
 
Có cư dân mạng cut livestream ra rồi xem đi xem lại, căn cứ vào mỗi lần Quý Hoài phản ứng không giống bình thường mà nói, quan hệ của anh ấy và Quý Anh chắc chắn không đơn giản.
 
[Dưa này làm cả nhà tôi đều sốc.]
 
[Vậy nên tối hôm qua hai người họ ở với nhau? Không phải tối hôm qua Phó Cảnh Thâm cũng ở đó sao?]
 
[Vậy nên Phó Cảnh Thâm tối nào cũng đến tổ tiết mục, chắc không phải là đi bắt kẻ gian dâm đâu ha? Ôi mẹ ơi, vòng giải trí loạn thật.]
 
[Chẳng trách sáng sớm nay Quý Anh phản ứng lớn như vậy! Mẹ nó, nhìn thanh thuần trong sáng như thế, chuyện đời tư lại loạn thành như thế này.]
 
Fan hâm mộ của Quý Hoài đều nổ tung cả rồi, điên cuồng tag phòng làm việc và truyền thông Thiên Phong.
 
Mà sau khi Quý Hoài tự lên xe, anh đã lên máy bay đi Thượng Hải để tham gia hoạt động của nhãn hàng. Đợi đến lúc xuống máy bay, mở điện thoại lên thì mới nhận được điện thoại của Trần Trung đang gấp đến phát điên.
 
“Tổ tông à!”
 
Vừa kết nối, giọng nói ồn ào của Trần Trung đã truyền đến từ đầu kia của điện thoại: “Cậu có biết không, trời sắp sụp rồi!”
 
Sắc mặt Quý Hoài khó giấu vẻ mệt mỏi, bị ồn đến mức nhíu mày: “Có chuyện gì?”
 
“Mẹ nó cậu lại lên hot search rồi!”
 
Quý Hoài mím môi, ồ một tiếng, không thèm đếm xỉa mà đeo khẩu trang vào.
 
Nghe thấy anh ấy coi chuyện lên hot search là bình thường như uống nước ăn cơm, Trần Trung súy chút không thở được.
 
“Lên cùng với em gái cậu đó!”
 
Quý Hoài hơi sững sờ một chút, dừng bước chân lại, nhăn mày.
 
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
 
Trần Trung im lặng một lúc, một lúc lâu sau, vẫn là không thể nào đọc thứ hashtag nghe sởn cả tóc gáy kia lên.
 
Chỉ mấp máy mấy chữ: “Cậu...tự xem đi.”
 
Sắc mặt Quý Hoài chậm rãi thay đổi, vẻ thản nhiên trên mặt cũng dần thu lại.
 
Anh ấy đăng nhập Weibo, hình như ứng dụng có hơi lag, xoay một lúc lâu rồi cũng không hiện lên hot search hiện tại.
 
Quý Hoài hít sâu vào một hơi, đè nén sự khó chịu trong lồng ngực.
 
Xung quanh có người qua kẻ lại, có không ít người khi đi qua đều đánh giá anh ấy vài cái. Quý Hoài vội vàng ấn vành mũ xuống, sải bước đi ra bên ngoài.

 
Cho đến khi bên cạnh có hai người trong ngành đi qua.
 
“Năm nay đúng là loại chuyện gì cũng có mà.”
 
“Đúng vậy, có một anh chồng đẹp trai thế rồi còn ngoại tình? Đỉnh lưu vì yêu mà bằng lòng làm tiểu tam?”
 
Mi tâm của Quý Hoài giật giật, trái tim cũng đột nhiên đập loạn, một loại dự cảm cực kì không tốt dâng lên trong lồng ngực.
 
Anh ấy giơ tay cầm điện thoại lên, lúc này, trang web vốn đang nghẽn mạng bỗng nhiên hoạt động.
 
Hashtag bùng nổ đứng đầu bảng đập thẳng vào mắt Quý Hoài.
 
Quý Hoài suýt chút nữa không thở được, vịn chặt vào vali, giữ vững dáng người lung lay sắp đổ của mình.
 
Trợ lý bên cạnh bị dọa một trận: “Anh? Anh làm sao thế?”
 
“Cũng không có gì.” Khóe mắt Quý Hoài nheo lại: “Thiếu chút nữa là đột tử thôi.”

Sáu giờ tối.
 
Máy bay đáp xuống sân bay Bắc Kinh.
 
Ngay sau khi Quý Anh nhìn thấy dòng hot search vô lý kia, Quý Thiên Trạch đã gọi điện thoại đến.
 
Khoảnh khắc nghe thấy giọng nói của bố mình, Quý Anh xấu hổ đến mức hận không thể tìm một cái hố để chui xuống.
 
Liệu nhà họ Quý bọn họ có bị cười nhạo suốt đời không...
 
Còn có Phó Cảnh Thâm...Quý Anh nghiêng đầu, lặng lẽ nhìn anh một cái. Ngón tay dài của người đàn ông đang vuốt màn hình điện thoại, đôi mắt lướt đọc hot search, không nhìn ra vui hay buồn.
 
Tim Quý Anh đập thình thịch, chậm rãi thu lại ánh mắt, thấp giọng gọi: “Bố...”
 
Điều nằm ngoài dự liệu là, giọng Quý Thiên Trạch rất bình tĩnh, có thể nói là dịu dàng bảo cô về nhà một chuyến.
 
Quý Anh thấp giọng vâng một tiếng.
 
Xe chuyển hướng từ sân bay chạy về phía ngõ phía Bắc.
 
Ở trên màn hình, tin nhắn ở trong nhóm nhảy lên hết cái này đến cái khác.
 
Giang Thành thả link Weibo vào trong nhóm: [Mẹ nó, đây là hot search mà con người có thể nghĩ ra được sao?]
 
Giống như là sợ Phó Cảnh Thâm không nhìn thấy, Giang Thành còn tag hết tất cả thành viên vào.
 
Hứa Châu: [?]
 
[Đã từng nghĩ sẽ vô lý, nhưng không ngờ lại vô lý đến mức này.]
 
Dạo gần đây Yến Hàng mới hồi phục được chút nguyên khí cũng nhắn tin.
 
[Cười chết tôi rồi ha ha ha.]
 
Tin nhắn của Yến Hàng vừa gửi đi, trong nhóm bỗng trở nên yên tĩnh.
 

Trong nhóm xuất hiện một dòng chữ trắng...
 
[Yan đã bị F xóa khỏi cuộc trò chuyện]
 
Giang Thành và Hứa Châu đồng thời tắt mic, cách màn hình thôi cũng cảm nhận được tâm trạng của Phó Cảnh Thâm không được tốt lắm.
 
Thấy người đàn ông nhấn tắt màn hình với biểu cảm không dễ nhìn lắm, sợ sẽ tính sổ hết lên đầu mình, Quý Anh im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, cố hết sức giảm cảm giác tồn tại.
 
Dù sao thì.
 
Từ đầu đến cuối, người mất mặt nhất chính là Phó Cảnh Thâm...
 
Xe con dừng ở ngoài cửa nhà họ Quý.
 
Quý Anh nhanh chóng mở cửa xuống xe, bước từng bước nhỏ về hướng cửa vào.
 
Chưa đi được mấy bước, đã bị người đàn ông túm lấy cánh tay từ phía sau: “Chạy cái gì mà chạy.”
 
Hàng mi dài của Quý Anh chậm rãi ngước lên nhìn anh một cái.
 
Thật thà nói: “Em sợ anh trút giận lên người em...”
 
Phó Cảnh Thâm: “...”
 
Mi tâm anh khẽ giật, lạnh lùng cười ra tiếng: “Em nhắc anh mới nhớ đấy.”
 
Quý Anh càng muốn chạy.
 
May mà người giúp việc của nhà họ Quý đã nghe thấy tiếng động nhìn về phía bên này, vội vàng mời hai người vào trong.
 
Quý Anh như được ân xá, nhanh chóng bước từng bước nhỏ đi vào trong nhà họ Quý.
 
Trong phòng khách.
 
Trước mặt Quý Thiên Trạch là các vấn đề pháp vụ và quan hệ công chúng của Quý Thị, Quý Thâm ngồi bên cạnh ông ta.
 
Quý Anh vừa mới bước vào đã thấy một đám người đông như quạ, ánh mắt vừa chạm phải, da đầu cô đã tê dại, cuộn ngón tay lại.
 
Phó Cảnh Thâm ôm eo cô từ phía sau, bình tĩnh chào hỏi mọi người rồi dắt cô vào chỗ ngồi.
 
Vu Uyển Thanh nắm chặt tay của Quý Anh, vừa giận vừa buồn cười: “Rốt cuộc là ai đã bịa ra những tin đồn nhảm thiếu đạo đức như thế để hại người chứ!” Lại nhìn Phó Cảnh Thâm một cái, xấu hổ nói: “Người mà chúng ta có lỗi nhất, vẫn là Cảnh Thâm.”
 
“Dù sao thì…” Quý Thâm hạ khóe môi đang nhếch lên, thong thả nói: “Mũ to vậy cơ mà.”
 
Quý Thiên Trạch: “Được rồi, đến rồi thì giải quyết vấn đề thôi.”
 
“Sự việc đã đến mức này, liên lạc với Quý Hoài bàn chuyện công khai đi.”
 
“Việc, giải quyết từng cái một; nợ, cũng tính từng cái một.”
 

 
Thi Nghệ hài lòng nhìn hiệu quả mà hot search đem lại.
 
Mãi cho đến sáu giờ tối, truyền thông Thiên Phong và phòng làm việc của Quý Hoài từ đầu đến cuối vẫn không hề phản hồi lại dù chỉ là đôi câu vài lời.
 
Quý Hoài có nhiều đối thủ, anti-fan thì nhiều không đếm xuể, hậu quả mà việc có nhiều fan trung thành đem lại chính là cắn ngược lại dữ dội.
 
Anti-fan hung hăng đưa cho Quý Hoài ba phương án tẩy trắng.
 
[1. Dìu dắt đội tuyển bóng đá quốc gia giành quán quân World Cup.]
 
[2. Lãnh đạo nhân dân toàn quốc hoàn thành mục tiêu thịnh vượng chung.]
 
[3. Chứng minh Quý Anh là em gái ruột.]
 
Thi Nghệ xem đến nỗi tâm trạng vui vẻ một cách khác thường. Điện thoại bỗng nhiên reo lên, nhìn kỹ một cái, là điện thoại từ người quản lý, chị Lâm.
 

Thi Nghệ thản nhiên nghe điện thoại.
 
Đầu biên kia phủ đầu bằng một câu: “Tin tức của Quý Hoài là em tung ra à?”
 
Thi Nghệ nhướng mày, lười biếng hỏi ngược lại: “Làm sao?”
 
“Em nói đi, có phải em làm hay không!” Giọng nói vênh váo hung hăng thường ngày của chị Lâm đã hơi run run.
 
“Có cái là em, có cái không phải em.” Thi Nghệ không nghe ra thái độ của chị Lâm, có chút không kiên nhẫn nói: “Đối thủ của anh ta nhiều như thế, ai mà không muốn lật đổ anh ta chứ?”
 
“Em điên rồi à!” Giọng nói sắc bén của chị Lâm quát lên: “Chuyện lớn như thế sao không nói với chị?”
 
Thi Nghệ không để bụng nói: “Bằng chứng trong tay em đủ để khiến anh ta không còn cơ hội trở mình.”
 
Nói ra thì, may mà có đoàn đội của Lăng Hiên giúp cô ta một tay.
 
Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu.
 
Rất lâu sau, giọng nói của chị Lâm mới truyền đến từ ống nghe, mang theo sự bình tĩnh kỳ dị.
 
“Thi Nghệ, lần này công ty cũng không thể bảo vệ em nữa rồi.”
 
“Em ngu đến hết thuốc chữa.”
 
Thi Nghệ có chút không hiểu lời của chị Lâm: “Chị, chị đang nói gì thế?”
 
Chị Lâm: “Công ty nhận được hai văn kiện luật sư, một cái đến từ Quý Thị, một cái đến từ Phó Thị.”
 
“Không ngờ tới chứ gì? Quý Hoài là cậu hai của nhà họ Quý ở Bắc Kinh, là thái tử gia danh xứng với thực.”
 
Sau lưng Thi Nghệ toát ra một tầng mồ hôi lạnh, bờ môi run run, cố gắng bình tĩnh nói: “Chị, chị nói cái gì cơ... Quý Hoài từng bị treo ở bên bảng hot search đen tận bảy ngày bảy đêm, cũng không có ai quan tâm đến anh ta, sao lại có thể là người của nhà họ Quý chứ?”
 
Cô ta vẫn cố nói: “Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.”
 
Chị Lâm yên lặng lắng nghe, đột nhiên cười. Giọng nói vô cùng nhẹ nhàng: “Biết đâu còn có thứ càng không thể nào hơn thì sao?”
 
“Ví dụ.” Cô ta hơi dừng lại.
 
Tiếp sau đó, mỗi một từ đều nặng nề giáng lên người của Thi Nghệ, khiến cô ta như rơi xuống vực sâu.
 
“Quý Anh thực sự là em gái ruột của Quý Hoài thì sao?”
 
Bảy giờ rưỡi tối, các fan hâm mộ sốt ruột chờ đợi và cư dân mạng ăn dưa vẫn đang chờ đợi phản hồi từ phía Quý Hoài.
 
[Giải tán thôi, còn chưa bác bỏ bằng chứng xác thực nữa.]
 
[Như thế này rồi vẫn còn lên tiết mục của Đài Truyền hình Trung ương? Nhà nước còn không phong sát nghệ sĩ vô đạo đức đi?]
 
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, chính vào lúc các bình luận ác ý đạt đến đỉnh điểm, mấy dòng hashtag trực tiếp đốt cháy bảng hot search.
 
Chín giờ tối.
 
Quý Hoài: [Tẩy trắng được chưa? Không nhìn ra em ruột à? @Quý Anh sakura.]
 
Dưới Weibo có đăng thêm hai tấm ảnh.
 
Bên trái là một tấm ảnh chụp đã lâu, trong ảnh, trước căn nhà xinh đẹp có ba đứa trẻ choai choai đứng đó, hai đứa bé trai, đứa bé nhất là một bé gái, mặt mày thanh tú giống nhau, vừa nhìn đã biết là anh em ruột. Một tấm khác là ảnh chụp màn hình bình luận của anti-fan, trên đó là ba phương án tẩy trắng dành cho Quý Hoài, dòng thứ ba đã được khoanh tròn.
 
Cũng vào lúc này, chủ tịch Tập đoàn Quý Thị là Quý Thiên Trạch đăng lại trên Weibo, kèm theo một dòng tuyên bố.
 
[Mời tài khoản cố ý tung tin đồn thất thiệt xóa bài đăng và xin lỗi trước ngày hôm nay, nếu không thì tôi sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý bằng mọi giá.]
 
Đảo ngược quá nhanh, quá bất ngờ, không kịp phòng bị.
 
Đám anti-fan đang hớn hở nhảy nhót lập tức câm như hến; fan hâm mộ đang cố gắng vùng vẫy tức khắc rơi lệ; còn những cư dân mạng ăn dưa hóng náo nhiệt cho hay, dưa thối rồi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận