Cưng Chiều Bảo Bối Nhỏ

Quý Dư trở về nhà tìm xung quanh không thấy con gái đâu, chỉ nhìn thấy Trình Thiên Vũ đang loay hoay trong bếp.

“Bé Bột đâu???”

“Về nhà chính rồi”

“Ồ”

Thấy Quý Dư định đi, Trình Thiên Vũ vội vàng gọi lại.

“Em đi đâu?”

Quý Dư khó hiểu nhíu mày.

“Đón con về”

Trình Thiên Vũ đen mặt, anh mất bao nhiêu công sức mới đem được con đi.

Định đêm nay ôm ấp bà xã, đến dùng tư thế gì cũng đã nghĩ trong đầu, làm sao để cô làm hỏng việc được.

“Con nhớ bà nội, em để con chơi với bà một hôm đi, sáng mai anh đón con về”

Quý Dư nheo mắt.


“Thật”

Trình Thiên Vũ nghiêm túc gật đầu.

“Phải”

***

Đúng giờ Quý Dư thay đồ, trải thảm tập yoga.

Trình Thiên Vũ tim không đập nhanh, mặt không đỏ… ngồi xuống sopha đọc báo.

Mắt rời khỏi tờ báo, tập trung nhìn cô vợ thực hiện những động tác dẻo dai kia.

Rốt cuộc cũng không nhịn được, đứng lên bế Quý Dư lên phòng.

“Đồ khốn, bỏ em xuống”

“Vợ, em thật sự không nhớ anh sao?”

Quý Dư đỏ bừng mặt, không phản ứng.

Có đánh chết Quý Dư cũng không thừa nhận cô cũng nhớ anh!!!

***

Trong phòng tắm… từng chiếc hôn dịu dàng ấm áp liên tiếp rơi xuống, hôn hôn đến khi Quý Dư bị dồn vào vách tường.

Sống lưng bỗng chợt lạnh lẽo, khiến cô giật mình một cái.

Khi nâng mắt lên thì chạm vào tầm mắt sâu xa của Trình Thiên Vũ…

Anh mút mát cái môi thơm mềm rồi lướt lên vành tai nhỏ xinh, đôi tay bắt chính xác đến hai bầu ngực bồng bềnh.

Dưới làn hơi nước, da thịt trắng nõn của Quý Dư nổi lên một tầng hồng nhạt ngon miệng.

Ngón tay Trình Thiên Vũ mang theo chút thô ráp, anh vừa niết vừa kéo, trêu đùa nụ hoa.

Đến khi chúng nó dựng đứng cao ngất vẫn không bỏ qua. Anh cúi đầu, ngậm lấy một bên ngực, dùng đầu lưỡi đẩy đẩy, lăn lộn nụ hoa hồng nhạt.

Đầu lưỡi ấm nóng của anh luôn đảo qua đảo lại rồi thỉnh thoảng mút vào mạnh một cái.


Quý Dư thoải mái hưởng thụ, luồn tay vào mái tóc còn ướt đẫm của anh.

Vật nam tính nóng bỏng đặt ở tiểu huyệt cô, ở miệng huyệt cọ cọ nghe lép nhép, cánh hoa e ấp cũng tràn đầy khoái cảm.

Trình Thiên Vũ không hề vội vàng, cho cô thêm thời gian để thích ứng.

Cả hai đều thở ra tiếng rên thoải mái.

“A…”

Quý Dư bị anh cắn đến da đầu tê dại, nhịn không được nhẹ giọng rên rỉ.

Trình Thiên Vũ ngẩng đầu, hơi mỉm cười, có chút đắc ý.

Anh nâng lên một chân của Quý Dư lên, vật nam tính càng thêm dễ dàng đâm vào thông suốt.

Quy đầu đẩy mở tầng tầng vách tường thịt chặt chẽ, chậm rãi hướng chỗ sâu bên trong.

Nhưng không trực tiếp đi vào hoàn toàn mà chỉ mềm nhẹ đâm vào rút ra, chờ đợi đường đi nhỏ hẹp dần trở nên ướt át lầy lội.

Trình Thiên Vũ thong thả một chút, sau đó liền đẩy mạnh thắt lưng, hung hăng đẩy vào.

Đâm vào nơi sâu nhất, đẩy mở cả tử cung, sung sướng ập tới khiến cho Quý Dư run rẩy cả hai chân.

“Chậm… một chút…”

“Thiên Vũ… nhẹ… nhẹ thôi”.

Tiếng nước, cùng với tiếng da thịt va chạm quanh quẩn không ngừng trong phòng tắm.


Quý Dư dưới sự va chạm của anh, cộng thêm hình ảnh trên gương, mê loạn đến không còn tỉnh táo, chỉ có thể phát ra âm tiết.

“A …ư…”

Khoái cảm này đến khoái cảm khác tràn đến, Quý Dư nhanh chóng đạt tới cao trào.

Trình Thiên Vũ nhìn sắc mặt ửng hồng của cô, hạ thân bị thít chặt vừa đau vừa sướng.

“Bảo bối… hah”

Đúng là muốn mạng anh mà!

Thời gian trôi qua, đến hơn nữa đêm rồi mà Trình Thiên Vũ vẫn ra sức đưa đẩy.

Quý Dư mệt đến giơ tay, nhấc chân không nổi, cô ghé vào người anh thở hổn hển, cả người mềm như bông, không còn sức mà nói gì nữa, đê mê hưởng thụ dư vị kích tình.

Trình Thiên Vũ lau khô sạch sẽ người Quý Dư rồi mới bế cô vào phòng ngủ.

Anh đặt cô lên giường, đắp chăn cẩn thận, điều chỉnh lại nhiệt độ của điều hòa, rồi cũng nằm xuống ôm cô vào lòng. Quý Dư mệt đến nổi vừa nằm xuống đã ngủ ngay.

Ngắm nhìn khuôn mặt ngủ ngon của Quý Dư, anh cười khẽ, hôn lên khoé môi cô.

“Vợ, ngủ ngon”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận