CẬU ẤY LÀ ANH EM CỦA TÔI, TÔI SẼ ĐÍCH THÂN ĐI (5)
Kiều Duy chỉ vào mấy túi thuốc, đáp: “Bác sĩ nói là cậu ta chỉ bị suy nhược cơ thể, không có vấn đề gì nghiêm trọng, thuốc độc trong người cũng đã được giải trừ cơ bản rồi.
”
“Vậy là tốt rồi.
”
Cô cũng không muốn dẫn theo một con ma ốm rất có thể sẽ làm liên lụy tới mình đi xa.
“Lần này cô nắm chắc mấy phần?”
Nhiếp Nhiên trả lời nước đôi, “Không biết, tôi không quen thân với Mã Tường lắm, không biết vấn đề của anh ta là do đâu nên chỉ có thể cố thử một lần thôi.
”
Kiều Duy thấy cô vẫn không chịu nói thì cũng không ép, “Được rồi, nếu cô cần! ”
“Tôi có thể tìm anh bất kì lúc nào.
” Nhiếp Nhiên ngắt lời anh ta, sau đó cười nói: “Yên tâm, tôi biết.
”
Kiều Duy Gật đầu, cười chỉ về phía phòng bệnh.
“Thế tôi quay vào đây, Nghiêm Hoài Vũ còn cần tôi giúp nữa.
”
“Đi đi.
”
Nửa đêm, các cô gái nhanh chóng sửa sang lại hành lý của mình.
.