Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân



Bon họ bị đuổi ra một cách khó hiểu.

“Quân y này có anh em song sinh không thể: Sao nói thay đổi là thay đổi, cứ thấy là lạ.” Nghiêm Hoài Vũ đứng ở ngoài cửa phòng Y tế, vẻ mặt mờ mịt và kỳ quái

Hà Giai Ngọc gật đầu lẩm bẩm: “Tôi cũng thấy anh ta cứ là lạ thể nào ấy.”

Thi Sảnh trêu đùa: “ôi hiểm có chưa, hai người các cậu lại có lúc nhất trí, đồng quan điểm với nhau cơ đấy.”

“Ai thèm nhất trí với cô ta!”

“Ai thèm nhất trí với anh ta!”

Hai người đồng thời cùng thốt lên, sau đó lập tức sửng sốt

“Này, sao anh lại bắt chước thôi thế hả?” Hà Giai Ngọc lấy lại tinh thần trước, quát lên với Nghiêm Hoài Vũ

Nghiêm Hoài Vũ phản bác: “Ai thèm bắt chước cô, rõ ràng là cố bắt chước tôi thì có.” “Là cô bắt chước tôi!” “Là anh bắt chước tôi mới đúng!” Hai người cứ thế cãi cọ ầm ĩ ngay trước cửa phòng Y tế

Nhiếp Nhiên nhân lúc mọi người không chú ý âm thầm tháo băng gạc trên cổ tay

Nhưng không ngờ lại bị Thi Sảnh phát hiện, thể là cả bọn lao ra ngăn cản cô

Nghiêm Hoài Vũ đình chiến với Hà Giai Nhọc cuống cuồng quấn lại chỗ băng gạc cô vừa tháo

Nhưng đen đủi cho anh ta là cảnh tượng này lại bị quân y vừa đi ra cửa bắt gặp: “Các cô cậu làm gì thế hả? Trời ơi! Sao cậu lại tháo băng gạc mà tôi đã quấn ra thế này hả? Có phải cậu thấy ngứa tay đúng không! Có tin tôi lại cho cậu thêm một đạp không hả?” “Không phải tôi làm mà! Tôi bị oan!” Nghiêm Hoài Vũ né kịp thời, nhưng tay vẫn giữ chặt lấy tay Nhiếp Nhiên

“Cậu oan cái chết tiệt ấy!” Quân y căm tức đứng bên cạnh Nhiếp Nhiên, làu bàu than thở, “May mà mình nhìn thấy, bằng không nếu để anh ta thấy thì mình còn sống nổi không chứ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui