Viện Nguyệt đã không còn đi làm ở KH sau khi gửi đơn từ chức cho Đàm Khưu.
Cũng đúng lúc thời gian thử việc kết thúc, điều may mắn là ba người còn lại đều được giữ lại.
Trên văn bản thì vẫn là bốn người tính cả Viên Nguyệt, nhưng điều kì lạ nữa là lại không có ai được Đàm Khưu chọn riêng như thông báo lúc đầu.
“ Kì lạ thật đấy, vốn sẽ có một người được chọn đưa tới chỗ Đàm tổng.
Vậy mà lại không có ai” Trong phòng nghỉ dành cho nhân viên, nơi đây thường để nhân viên tới pha caffe hay pha trà, đôi lúc tám chuyện đôi câu.
Trong phòng lúc này là Yến Trung, Đồng Ái và Khâu Từ vừa tự pha caffe cho mình vừa bàn tán mấy câu về chuyện tháng thử việc.
Khâu Từ là người đầu tiên bắt đầu.
“ Đồng Ái, anh ngây thơ quá rồi, vốn dĩ chỗ đó đã định sẵn là của Viên Nguyệt.
Người ta đã đi cửa sau từ lúc nào, cho nên ba người chúng ta biểu hiện tốt tới đâu cũng không tới lượt.
Chỉ tiếc cho Yến Trung thôi, cô gắng như vậy” Đồng Ái vừa nói vừa huých nhẹ vào vai Yến Trung bên cạnh.
Yến Trung khẽ đưa người né cái huých vai của Đồng Ái “ Cũng coi như để tích thêm kinh nghiệm thôi” nói rồi anh ta quay người bỏ đi, anh t không thích kiểu người có ý gây mất đoàn kết như vậy.
Thấy Yến Trung bỏ đi, hai người Đồng Ái và Khâu Từ vẫn cố nói thêm mấy câu rồi mới giải tán.
_______
Tại GM, cuộc họp hội đồng quản trị đang diễn ra.
Ghế chính giữa là một cô gái trẻ với khí chất không thua kém một người đàn ông nào trong phòng họp này, có khi còn lấn át cả bọn họ.
Viên Nguyệt lấy tập tài liệu trợ lý vừa đưa ném ra giữa chiếc bàn dài, giọng nói đanh thép cùng ánh mắt sắc bén quét qua từng người một “ Đây là bằng chứng, chứng minh cho việc từng người các ông đã tự ý thu mua cô phần của GM, tạo hoá đơn giả, xin đầu tư cho những dự án ma không có thật để rót tiền vào túi riêng của mình.
Nếu nhìn không rõ, tôi sẽ đưa bản chi tiết của từng người một cho từng người các ông”
Những tài liệu này là do Viên Nguyệt dùng mấy tháng để điều tra ra, cô phải dùng hết tất cả những mối quan hệ mà mình có để lấy được những thông tin quý giá nắm thóp được mấy lão cáo già này.
Không ngờ trong mấy năm nhà cô không tự mình điều hành tiếp quản GM, đã tạo nên được lỗ hổng để cho mấy tên này tự tung tự tác phá hoại GM từ bên trong.
Nếu không phải do Viên Nguyệt kịp thời phát hiện thì để thêm một khoảng thời gian nữa, cô muốn lấy lại GM cũng khó.
Những lão cáo già trong phòng lúc nãy còn liên kết để đàn áp một Viên Nguyệt nhỏ bé, nghĩ cô chỉ là đứa nhóc vắt mũi chưa sạch thì làm sao gây nguy hại gì cho chúng.
Cho đến khi những tệp tài liệu được Viên Nguyệt ném xuống, lúc này mấy lão ta mới trở nên lo sợ, mặt ai nấy đều tái mét tay, không khỏi run rẩy cầm lên tài liệu vạch tội mình.
Còn chưa để ai kịp phản bác gì, từ phía sau, người của Viên Nguyệt đặt xuống những bản hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ cổ phần các lão nắm giữ.
Viên Nguyệt đây là muốn thu về tất cả cổ phần, thay mới toàn bộ hội đồng quản trị, bổ nhiệm những người đầu não có năng lực hơn cho GM “ Các vị chắc đã đọc kĩ rồi chứ? Viên Nguyệt tôi chưa chặn đường sống của ai bao giờ, nếu các vị chịu kí vào bản hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ cổ phần đang nắm giữ qua cho tôi.
Viên Nguyệt tôi sẽ để cho các vị an toàn rời khỏi đây, bằng không cứ chuẩn bị hầu tòa đi”
Lời nói nhẹ nhàng nhưng đầy tính uy hiếp.
Viên Nguyệt là ai chứ, là con gái duy nhất của Viên Quân và Giang Hạ.
Cặp vợ chồng nổi tiếng trong giới ngân hàng đầu tư này về năng lực, không có vấn đề nào có thể làm khó họ và Viên Nguyệt đã được thừa kế hoàn hảo tài năng ấy từ cha mẹ của mình.
Mấy lão chỉ biết đưa mắt bất lực nhìn nhau, không ai còn dám lớn tiếng biện bạch như lúc trước.
Một người, hai người rồi ba người cho đến tên cuối cùng trong căn phòng họp cầm bút lên kí vào bản hợp đồng trước mặt.
Có tên suy sụp tới mức muốn ngất luôn tại chỗ.
Khi tất cả đều kí xong, người của Viên Nguyệt lần lượt lấy bản hợp đồng của từng người xác nhận lại với Viên Nguyệt lần cuối rồi đem những bản hợp đồng kia lưu trữ ở một nơi đặc biệt.
Lúc này, dù mọi việc đã xong Viên Nguyệt chưa thể buông lỏng tinh thần được “ Cảm ơn các vị đã hợp tác, từ giờ trở đi.
Tất cả các vị ở đây không còn liên quan đến GM.
Tôi cũng có điều muốn nói luôn là tất cả các công ty ngân hàng đầu tư sẽ không còn nơi nào nhận các vị nữa đâu.
Buổi họp đã kết thúc, các vị có thể rời đi”
Viên Nguyệt nói là sẽ không chặn đứt đường sống của những người này, nhưng không đồng nghĩa là sẽ buông tha dễ dàng cho mấy tên cáo già này.
Mấy lão ta nghe những lời này cũng đâu khác gì chặn đường sống của bọn hắn đâu, sau này bọn hắn biết làm gì.
Rời khỏi căn phòng họp, nhìn tên nào tên nấy đều thất thần, đầu tóc bị vò rối, nhiều tên cavat trên cổ còn được kéo xuống tận bụng rồi.
Tất cả mọi người đã rời đi, trong phòng họp lúc này chỉ còn có Viên Nguyệt.
Không còn ai nữa, cô mới thả lỏng ngồi xuống tựa xuống ghế.
Vụ này đã khiến cô lao tâm quá rồi, nhưng vẫn phải đưa hội đồng quản trị mới lên cô mới có thể nghỉ ngơi được.
Chợt có một cái tên vụt ngang qua đầu cô, người này có thể giúp cô điều hành GM.
Không quản gì nhiều, Viên Nguyệt vội vàng lấy điện thoại gọi cho ai đó.
Tiếng điện thoại reo một hồi thì bên kia có người nhấc máy, tiếng đầu dây bên kia cất lên.
Là giọng của một người đàn ông “ Bé con, chịu gọi cho anh rồi à”.