Cưng Chiều Lão Bà


Chung Cư Kháng Thành
- " Này Nhị Cẩu , sao cô ấy giờ này vẫn chưa về ? " Lục Tử Ngạn mặc một bộ đồ thể thao đơn giản ngồi ở ghế ngoài gần ở chung cư tay thì nắm lấy dây xích còn mắt lại hướng về đường đi mà mong ngóng.

- " Gâu " Con chó như hiểu ý đáp lại tiếng sủa nhưng anh lại chẳng hiểu gì mà tiếp tục chờ .
Ngồi chờ một lát sau thì thấy bóng dáng của Ninh Hạ Vũ anh liền thả tay ra rồi nhanh chóng nhắc nhở Nhị Cẩu làm nhiệm vụ .
- " Chạy đến chỗ cô ấy đi , làm tốt thì về sẽ có thưởng " Nói xong anh đánh nhẹ mông Nhị Cẩu rồi nhanh chóng chạy ra cái cây đằng sau mà núp .
Nhị Cẩu ngoan ngoãn làm nhiệm vụ , nó chạy thật nhanh đến chỗ của cô rồi vẩy vẩy cái đuôi tỏ vẻ mừng rỡ .
- " Ơ lại là mày à ? Sao lại ở đây một mình ? Chủ mày đâu ? " Cô mỉm cười đôn hậu cúi người xoa xoa đầu của chú chó.

Lúc này Lục Tử Ngạn từ xa lấy lại trạng thái tư thế một chút rồi lãnh đạm bước đến .
- " Trùng hợp quá lại gặp cô rồi " Anh bước đến mỉm cười .

Tui Said : Trùng hợp cái rắm !
- " Lại là anh ? " Cô đứng thẳng người rồi nhăn mày mà nói .
- " Nhị Cẩu lại đây " Anh nhìn vào Nhị Cẩu mà kêu .
Lúc này Nhị Cẩu cũng nghe lời chạy đến anh thầm chửi rủa trong đầu , Nhị Cẩu bình thường nghịch ngợm phá phách lắm có bao giờ nói là nghe liền đâu.

Với cả khi nãy đã dặn là có kêu cũng không được chạy đến bắt buộc phải để Ninh Hạ Vũ dắt theo lên nhà.

Vậy mà nó lại chạy đến làm anh tức chết đi được.

- " Hờ hờ mày....mày ngon lắm " Anh gượng cười thầm nghĩ , Nhị Cẩu đây là muốn phá đám mà.

Nhị Cẩu thì cứ nhởn nhơ cứ nghĩ chủ đang khen thật mà ra vẻ vui mừng .
- " Chó của anh sao ? " Cô nhìn
- " Ừm , có vẻ nó rất thích cô...và tôi cũng vậy " anh nhân cơ hội thả thính một chút , chưa vui được thì liền bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt .
- " Ừm , tôi cũng khá thích Nhị Cẩu nhưng mà tôi không thích anh " Cô nói xong liền quay người mà bước đi về hướng chung cư .
- " Do mày đấy Nhị Cẩu " Anh thấy vậy liền hụt hẫng rồi quay sang đổ lỗi.

Nhị Cẩu thì chỉ biết ấm ức mà kêu một cái .
- " Đợi tôi với " Anh dắt theo Nhị Cẩu rồi đi theo cô lên lầu .
Một sếp lớn ở công ty vậy mà hiện tại lại với bộ dạng đu bám chai mặt như thế này thì cũng khiến người ta khá bất ngờ.


Cô bây giờ cảm thấy cái tên này khá phiền , đẹp trai mà sao chai mặt thế đã nói như vậy rồi mà không từ bỏ.

Nếu mà nhân viên anh ta thấy được chắc chết đứng mất , ở trên công ty thì mặt lạnh về đây thì là một con người hoàn toàn khác đúng là thật không thể hiểu nổi tên này đang tính toán cái gì .
Suốt đoạn đường đi cô chỉ im lặng không nói gì mặc kệ cho Lục Tử Ngạn liên tục luyên thuyên mà bắt chuyện , cô chỉ ậm ừ có lệ rồi không quan tâm vì cử chỉ và hành động quan tâm đấy đều dành cho Nhị Cẩu.

Về đến cửa của hai nhà anh nói thêm một câu " Này nên nhớ là tôi đang thích em đấy nhé "
Cô nghe vậy khóe miệng liền nở nhẹ nụ cười rồi nhanh chóng điều chỉnh lại sau đó mở khóa cửa vào nhà.

Lục Tử Ngạn cũng dắt Nhị Cẩu vào nhà của mình , anh tháo dây xích cho Nhị Cẩu tung tăng rồi đi làm vệ sinh cá nhân một chút.

Làm xong thì anh bước ra nhìn Nhị Cẩu đang ăn uống ngon lành tại ví trí của mình anh liền đi đến ngồi cạnh mà chất vấn .
- " Ăn ăn ăn , suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ.


Mày là chó đấy à ? Hôm nay mày chiếm hơi bị nhiều Spotlight của tao đấy nhé " Anh xoa xoa đầu với giọng điệu có chút chất vấn hờn dỗi rồi cười cười lắc đầu mà lên phòng .
Nhị Cẩu Said : Thì tui là chó mà ?
Lục Tử Ngạn hôm nay anh tan làm sớm hơn mọi khi , không phải kiểu tổng tài cuồng công việc như các câu chuyện.

Anh thì chỉ làm việc hơn nhân viên 2 tiếng rồi về , vì là sếp nên công viên cũng nhiều hơn nhân viên vậy nên lúc nào cũng làm về sau 2 tiếng .
Mọi người trong công ty ai nếu đều đã quen , nhưng hôm nay anh lại về nhà có phần sớm hơn mọi hôm.

Về trước cả nhân viên nên ai cũng ngạc nhiên nhưng họ cũng chẳng dám bàn tán xôn xao vì dù gì anh cũng là chủ của công ty mà.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận