Sáng sớm ngày hôm sau cô vừa chạy bộ về xong thì thấy có chiếc xe xanh đen đậu gần đấy rồi nhìn thấy Lục Tử Ngạn đi lên đó.
Đoán là anh đi làm nhưng mới có gần sáu giờ sáng mà đi sớm vậy ? Cô cũng không nghĩ gì nhiều mà đi lên lầu vừa lên đến nơi thì thấy Nhị Cẩu đang ngồi trước nhà trên người còn treo một chiếc bản giấy bước lại đọc
- " Tôi đi công tác vài ngày , cô chăm sóc Nhị Cẩu giúp ? " Cô đọc lên thành tiếng rồi vò giấy thành một cục sau đó vứt vào sọt rác gần đấy .
- " Cái tên này , thân lắm sao ? " Cô bức xúc đưa Nhị Cẩu vào nhà của mình rồi lấy điện thoại gọi cho Lục Tử Ngạn.
Cô kiếm số của hắn cũng không hề dễ vì không trao đổi phương thức liên lạc nên phải nhắn hỏi Ánh Tuyết một hồi lâu mới có .
- " Alo ? " Đầu dây bênh kia bắt máy
- " Này thân lắm à ? Anh có thể giao Nhị Cẩu cho tôi như thế ? Tôi cũng bận lắm mà , lần sau anh còn như thế thì coi chừng anh đấy.
May cho anh là Nhị Cẩu đáng yêu nên tôi sẽ chăm sóc nó , anh khôn hồn thì quay về sớm và nhớ đem quà trả ơn về đây " Cô nói xong liền tắt máy không để bênh kia có một chút cơ hội nào để đáp lại .
Nói ngoài miệng vậy thôi chứ có ra sao cô cũng sẽ chăm sóc Nhị Cẩu chu đáo và cũng chẳng cần quà cáp gì mà chỉ là nói cho đỡ tức thôi .
______
Lục Tử Ngạn đang ngồi trên xe , anh nghe máy xong liền một mình cười tủm tỉm.
A Triết ngồi phía trên lái xe nhìn qua gương thấy sếp mình như thế anh cũng rùng mình khang.
Quá lạ lùng , bình thường có hay cười đâu sao nay lại cười như thế lại còn rất vui vẻ nữa ? Chuyện vui chăng ? Hay thừa cơ xin tăng lương , nghĩ là làm A Triết liền nói .
- " Sếp , tháng sau tôi chuyển nhà....có thể....tăng lương được không ? " Anh nói đại cái cớ một cách ấp úng , trong lòng định sẵn rằng phần trăm sếp không đồng ý sẽ rất cao nhưng vẫn muốn nói và cũng chẳng đặt niềm tin gì lắm .
- " Được " Anh chỉ đáp một cái liền khiến A Triết vui đến mức muốn dừng xe và ôm hôn sếp của mình .
Với công việc là thư ký của anh thì tiền lương cũng khá cao nhưng vì đang muốn cưa cẩm Ánh Tuyết nên cần chút kinh phí đầu tư nhè nhẹ .
À nói về Ánh Tuyết và A Triết một chút.
Năm nay Ánh Tuyết 27 tuổi lớn hơn A Triết hai tuổi.
Vài ngày trước thì Ánh Tuyết đem đồ ăn đến thăm mẹ có gặp được A Triết ở bệnh viện cũng thăm người thân.
Thì cũng cho là có quen biết rồi hẹn nhau ra cà phê trò chuyện.
Lúc đấy thì anh chàng A Triết cũng trúng tiếng sét ai tình luôn nên mới có ý theo đuổi Ánh Tuyết dù gì thì chị ấy cũng chưa có chồng nên không sao ! Lái máy bay cũng là trend hiện nay mà !
_______
Cửa hàng thú y.
Ninh Hạ Vũ vẫn phong cách cũ từ trên xuống dưới chỉ một màu đen huyền , mang khẩu trang che kín mặt cùng Nhị Cẩu vào cửa hàng mua vài món đồ linh tinh và thức ăn để tiện chăm sóc.
Dù gì đã nhận lời thì cũng phải chăm sóc chu đáo có tâm một chút nên hầu như toàn bộ vật dụng từ bồn đi vệ sinh , lót đệm , nhà nhỏ và thức ăn cô đều mua tất.
Cô mặc trang phục này đến cửa hàng nên cũng hơi bị chú ý vì với cái thời tiết nóng nực như thế này vào đến cửa tiệm còn mang khẩu trang thì thật khâm phục.
- " Tổng hết của chị là ba triệu hai trăm "
( Xin phép cho tác giả được sử dụng tiền Việt Nam để mọi người dễ liên tưởng ra giá cả ! Và một phần là mình cũng không rõ lắm về tiền Trung Quốc , nhưng cách tính tiền thì vẫn như Trung Quốc bình thường nhé các độc giả ! )
- " Được " Cô gật đầu rồi lấy điện thoại ra quẹt mã.
Vừa định đi thì người thu ngân lại nói tiếp .
- " Chị có phải là Ninh Hạ Vũ không ? "
Nghe vậy cô liền biết mình đã bị phát hiện , nhìn xung quanh thì thấy mọi người đang lựa đồ nên không để ý đến cô và câu hỏi khi nãy.
Hạ Vũ đi đến kéo khẩu trang xuống rồi mỉm cười nói .
- " Giữ bí mật nhé ! "
- " Vâng vâng , em có thể chụp với chị một tấm được không " Cô thu ngân hớn hở vui mừng vì gặp được thần tượng mà nói .
- " Được , nhanh lên nhé " Cô suy nghĩ một hồi cũng đồng ý , cô thu ngân vui vẻ liền lấy điện thoại ra rồi quay người lại đưa điện thoại lên chụp một tấm nhanh nhất có thể , chụp xong Hạ Vũ cũng liền kéo khẩu trang lại rồi dắt theo Nhị Cẩu rời đi.
Chung Cư Kháng Thành.
- " Nhị Cẩu lại đây chị cho mày ăn " Cô đổ thức ăn vào khay đựng rồi quắt quắt Nhị Cẩu.
Nhị Cẩu nghe gọi liền quẩy quẩy cái đuôi vui mừng chạy đến ăn thức ăn của mình.
Cho Nhị Cẩu ăn xong lúc này cô cầm điện thoại lên thì thấy có ba cuộc gọi nhỡ từ mẹ , Hạ Vũ liền gọi lại .
- " Có chuyện gì sao mẹ ? "
- " Thứ 7 tuần này con nhớ đi xem mắt "
- " A thứ 7 con bận rồi , thật tiếc quá " Cô liền viện cớ để né tránh .
- " Đừng có mà lươn lẹo , mẹ đã hỏi Ánh Tuyết rồi con bé nói là nhày đó con không có lịch bận gì cả.
Vậy nên là nhớ đi đúng giờ , ăn mặc cho đẹp vào đấy " Nói xong bà liền cúp máy để cô khỏi phải nói gì thêm .
- " Lần này là xong tôi rồi " Cô chán nản mà để điện thoại sang một bênh sau đó đi đến chải lông cho Nhị Cẩu.