Chợt sườn giường lún xuống, người đàn ông một tay vòng qua rồi chống bên người cô, từ trên cao ngăn cô dưới thân mình, cúi người, anh hôn lên suối tóc thơm ngát, phủ bên tai cô thấp giọng nói: “Lại không nghe lời đúng không?”
Hạ Tịch Quán chống lên lồng ngực to lớn của anh, muốn đẩy anh ra, cô nhỏ giọng nhắc nhở: “Con trai ở chỗ này đấy, anh đừng có dính vào.”
Cô mới vừa tắm xong, mái tóc đen mang theo mùi hương ẩm ướt, đang xỏa tung trên chiếc gối trắng tinh, còn có vài sợi tóc quấn trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu và vùng cổ mịn màng, vô cùng mị hoặc, ánh mắt Lục Hàn Đình thêm sâu, hôn lên môi cô: “Cô nghe lời, con sẽ không bị đánh thức.”
Ngón tay của Hạ Tịch Quán đồ ngủ trước ngực anh, bị động thừa nhận nụ hôn triền miên của anh.
Hiện tại trong phòng rất an tĩnh, bầu không khí ái muội.
Chợt Hạ Tịch Quán tránh đầu, chôn khuôn mặt nhỏ nanh trong gối.
Lục Hàn Đình hơi hơi nhíu mày kiếm lên, dáng vẻ muốn từ lại hùa của cô đẹp không sao tả xiết, giống như tiểu yêu tinh câu hồn người khác.
“Chúng ta vào trong phòng tắm nhé? “Anh nói giọng khàn khàn.
Những lời này mặc dù là câu hỏi, thế nhưng không hè có ý trưng cầu ý kiến Hạ Tịch Quán, bởi vì cô còn chưa mở lời, Lục Hàn Đình đã ôm ngang cô lên rồi.
Hai người đi tới phòng tắm, Lục Hàn Đình ôm cô ngồi ở trên đài rửa mặt, lúc này trong tay Hạ Tịch Quán đột nhiên xuất hiện một viên thuốc nhỏ màu trắng.
“Đây là cái gì? “Lục Hàn Đình chau mày.
Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn anh: “Thuốc tránh thai.”
Ba chữ này vừa rơi xuống, Lục Hàn Đình mím đôi môi mỏng, lộ ra vài phần không vui.
“Lục Hàn Đình, thuốc tránh thai này đối với anh hay với tôi đều tốt, anh chắc sẽ không muốn để tôi… sinh con cho anh nhỉ?”
“Đương nhiên sẽ không, cô có thể nhận rõ thân phận của mình là tốt nhất.”
Hạ Tịch Quán đặt viên thuốc trắng nhỏ ở trong miệng, sau đó nuốt xuống.
Lục Hàn Đình nhìn dáng vẻ cô không chút do dự, nhìn ra được cô không muốn sinh nữa, hoặc là, cô không hề muốn sinh con cho anh.
Lục Hàn Đình nhếch môi, sâu xa nói: “Lục Thần Dịch rất muốn có một em gái, sinh thêm một đứa con gái đã ở trong kế hoạch của tôi.”
Cái gì?
Hạ Tịch Quán khựng lại, cô vẫn là lần đầu tiên nghe Lục Hàn Đình nói anh muốn có con gái.
Kỳ thực, anh đã có con gái.
Tinh Tinh giống cô như đúc, là mỹ nhân từng trong trứng nước, hơn nữa tính cách Tinh Tinh vô cùng mềm mại đáng yêu, có thể làm người ta cưng nựng không ngót.
Đều nói con gái là tình nhân đời trước của bố, từ nhỏ Tỉnh Tỉnh đã rất muốn có bó.
Người đàn ông tính tình mạnh mẽ lại lạnh lùng như Lục Hàn Đình như thế, nếu như bên người xuất hiện một cục bông nhỏ mềm mại, không biết anh có thể biến thành ông hầu cho cô con gái của mình không.
Hạ Tịch Quán đang miên man suy nghĩ, Lục Hàn Đình đột nhiên nắm khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của cô: “Dĩ nhiên, cô căn bản không xứng sinh con cho tôi, về sau tôi sẽ để người phụ nữ khác sinh, Dịch Dịch cũng sẽ gọi người phụ nữ khác là mẹ.”
Trái tim Hạ Tịch Quán đau nhót, cô cũng từng nghĩ đến vấn đề này, nếu như anh tái hôn, Dịch Dịch sẽ có mẹ mới.
“Lục Hàn Đình, Dịch Dịch là con trai của tôi, anh có thể…
đưa Dịch Dịch cho tôi không?” Hạ Tịch Quán to gan nói ra ý nghĩ trong lòng.
*Cô nói cái gì?”
*Tôi nói, anh trả Dịch Dịch lại cho tôi đi, ngược lại về sau anh còn có thể tái hôn, bây giờ anh chỉ mới 32 tuổi, muốn bao nhiêu phụ nữ thì có bấy nhiêu phụ nữ, những người phụ nữ kia cho dù phải sinh cả đội bóng cũng nguyện ý sinh cho anh mà… ÁI”
Hạ Tịch Quán lời vẫn chưa nói hết, Lục Hàn Đình trực tiếp cúi đầu, cắn một cái ở khóe môi cô.
Anh cắn rất ác, nhanh chóng cắn cô chảy máu.
Giọng nói âm u bật ra: “Hạ Tịch Quán, cô nhất định phải chọc tôi điên lên sao?”.