Tiểu Tinh Tinh tò mò nhìn Tiểu Bì Bì: “Anh trai, ai gọi điện thoại cho anh vậy ạ?”
Tiểu Bì Bì: “Anh cả của chúng tai”
*,” Dáng vẻ Tiểu Tinh Tinh hoàn toàn nghe không hiểu: “Anh trai, cái chú đẹp trai kia sao rồi, chú ấy bằng lòng làm bố của chúng ta rồi phải không?”
Tiểu Bì Bì sờ sờ đầu nhỏ Tiểu Tinh Tinh: “Yên tâm đi, chuyện này để anh trai lo.”
Nhìn dáng vẻ đã có dự tính của anh trai, Tiểu Tinh Tinh yên tâm, trên đời này không có chuyện gì có thể làm khó được anh trai mà.
Tiểu Bì Bì tạm thời mang theo dì Tô và Tiểu Tinh Tinh trốn trối chết, cậu đang nghĩ cậu nhất định phải đi gặp anh cả một lần!
“Tiểu thiếu gia, tiểu thư nhỏ, tôi nhận được tin tức, công chúa điện hạ đã tới Hoa Tây Châu rồi, chúng ta có muốn gặp mặt công chúa điện hạ không?” Dì Tô hỏi.
Tiểu Bì Bì xua tay: “Tạm thời không cần, con còn có đại sự phải làm.”
“Nhưng…”
*Di Tô, cậu Tô Hi của con lúc đi dặn dì thế nào, tất cả công việc đều nghe con.” Tiểu Bì Bì nhắc nhở.
Ngày hôm sau, công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc phủ xuống Hoa Tây Châu, dân chúng Hoa Tây Châu đều Sôi trào.
Ở giữa đường đã sớm phủ thảm đỏ nghìn dặm, ven đường tất cả đều là hoa tươi và lụa trắng, quần chúng ăn dưa chen chúc, đông nghịt đầy người.
Lúc này, Lục Hàn Đình đứng trên đài quan sát thật cao, hôm nay anh ăn mặc hợp thể hoàn hảo áo sơmi đen quần tây đen, anh tuần như ngọc, nhưng trên người phủ một tầng hàn khí mỏng manh, lộ ra vẻ xa cách thờ ơ.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được hôm nay tâm tình Lục Hàn Đình không tốt, tuyệt đối không thể đi trêu chọc.
Nơi đây còn có hai người, là Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước đã ba năm chưa xuất hiện…
Hai người kia ở trong phòng bao uống trà, Lệ Quân Mặc hỏi: “Cháu ngoại Dịch Dịch của tôi sao lại không tới?”
Lục Tư Tước ưu nhã nhấp một ngụm trà: “Dịch Dịch không muốn đến, nó gặp một địch thủ.”
“Địch thủ?” Lệ Quân Mặc liếc Lục Tư Tước.
Lục Tư Tước gật đầu: “Đúng vậy, một thằng cháu ngoại khác của cậu đến rồi đấy.”
Hai mắt Lệ Quân Mặc sáng lên, về chuyện ba năm trước Hạ Tịch Quán sinh ba bào thai này, hai người đều biết.
Ba năm trước Hạ Tịch Quán khi sinh chính là cửu tử nhất sinh, sau đó lại được Lâm Thủy Dao dùng băng châm phong bề tâm mạch, ngủ say hai năm dài đẳng đẫng, một khắc nhắm mắt kia, Hạ Tịch Quán thỉnh cầu Lâm Thủy Dao đưa con trai cả Lục Thần Dịch đến bên cạnh Lục Hàn Đình, vì vậy Lâm Thủy Dao lại đi tìm Lục Tư Tước, xúc tiền chuyện này.
Là Lục Tư Tước lừa con trai Lục Hàn Đình, ông nói Lục Thần Dịch đó là mang thai hộ, ba năm nay Lục Hàn Đình tin tưởng không nghi ngờ, chưa từng hoài nghỉ tới thân thế chân chính của Lục Thần Dịch.
Ba năm nay Lục Tư Tước và Lệ Quân Mặc tận mắt nhìn trưởng tôn Lục Thần Dịch chậm rãi lớn lên, bởi vì gen của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán quá cường đại, từ nhỏ chỉ số IQ Lục Thần Dịch cũng nhanh chóng đột phá cực hạn của nhân loại, ba năm nay Lục Hàn Đình càng tự tay giáo dưỡng Lục Thần Dịch, khiến Lục Thần Dịch cường đại đến mức biến thái.
Lục Thần Dịch như thế, Lục Tư Tước và Lệ Quân Mặc cũng không khỏi có chút hiều kỳ Bì Bì như thế nào.
Lệ Quân Mặc nói: “Cậu gặp Bì Bì rồi?”
“Không có.” Lục Tư Tước lắc đầu, ông bình tĩnh uống trà: “Nhưng nghe nói thuật bắn súng của Bì Bì xuất thần nhập hóa, đêm qua ung dung hack máy tính bố nói, sau đó dưới mắt Dịch Dịch lanh lẹ chạy trốn.”
Lệ Quân Mặc không bất ngờ máy, Lục Thần Dịch là Lục Hàn Đình tự tay giáo dưỡng lớn lên, có thiên phú thương trường, mà Tiểu Bì Bì thuở nhỏ sinh ra và lớn lên ở Lan Lâu Cổ Quốc, là Lâm Thủy Dao Tô Hi giáo dưỡng lớn lên, e là thông minh giảo hoạt, thân thủ bất phàm, nhưng có thể khẳng định là, đôi anh em này đều có chỉ số IQ kinh người, là một đôi biến thái.
Lệ Quân Mặc nhìn Lục Tư Tước, ông ta sao lại cảm thấy hiện tại Lục Tư Tước đang uống trà có chút đắc ý và khoe khoang thế nhỉ?
*Tinh Tinh tới không?” Lệ Quân Mặc hỏi.
Nhắc tới cháu gái bảo bồi duy nhát, thần sắc Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước đều mềm mại, Lục Tư Tước để chén trà trêm tay xuống: “Chắc có tới.”
Đều tới.
Lệ Quân Mặc đứng lên, đi tới cửa số phía trước, nhìn sơn nhân hải phía dưới: “Tư Tước, ba năm trước Lâm Thủy Dao liên hệ cậu, muốn cậu giúp cô ấy chu toàn thân thé Dịch Dịch, để làm thù lao, Lâm Thủy Dao nói lúc Quán Quán xuất hiện, chính là cô ấy và Liễu Anh Lạc hiện thân, đúng không?”
Lục Tư Tước đi tới bên người Lệ Quân Mặc, ông gật đầu: “Đúng vậy.”
Hai người đàn ông cũng không nói tiếp, xem Hạ Tịch Quán mang theo Lâm Thủy Dao và Liễu Anh Lạc trở về!
Lục Hàn Đình cũng không biết hai con cáo già Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước ở bên trong tính toán thứ gì, anh chỉ nhìn chằm chằm động tĩnh phía dưới, lúc này phía dưới một hồi xao động, có người phấn khởi kêu lên: “Các người mau nhìn, công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc tới!”
Lục Hàn Đình giương mắt nhìn lại, chỉ thấy phía trước chậm rãi lái tới một chiếc xe hoa, thấy không rõ người ở bên trong, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy được thân ảnh tuyệt lệ tràn đầy tiên khí bên trong.
Hạ Tịch Quán tới!
Nhóm quần chúng vây xem đều sôi trào, “Các anh có thấy rõ công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc không?”
“Thấy không rõ, chỉ có thể nhìn được cái bóng thôi à, nhưng cái bóng này… nhìn như tiên nữ hạ phàm vậy, thật là đẹp mắt.”
“Công chúa điện hạ tôn quý nhất xinh đẹp nhát của Hoa Tây Châu chúng ta chính là Mật Nhi công chúa, không biết vị công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc này so sánh với Mật Nhi công chúa chúng ta, rốt cuộc ai xinh đẹp hơn?”
“Tôi nói nhỏ cho anh biết, sợ là vị công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc này rồi!”
Xe hoa dạo phố đi một đường, sau đó dừng ở trước Vương cung.
Hiện tại cửa Vương cung rộng mở, trước cửa đứng rất nhiều người, dẫn dầu là quân vương Thượng Quan Đằng, phía sau là con trai con gái cùng nhóm quyền thần của hắn.
Xe hoa ngừng lại, Thượng Quan Đẳng hài lòng nhìn hai đứa con trai phía sau, một là Thượng Quan Húc, một là Thượng Quan Khải: “Húc Nhi, vị hôn thê của con đã tới, nhanh đi nghênh tiếp vị hôn thê của con đi!”
“Vâng.” Thượng Quan Húc bước vững vàng đi lên trước, đi tới trước xe hoa.
Lục Hàn Đình trên đài quan sát nhìn Thượng Quan Húc, cái tên Thượng Quan Húc, như sắm bên tai, ngũ quan góc cạnh mà anh tuần, cao to, dưới lớp áo sơ mi thật mỏng đều có thể chứng kiến được bắp thịt căng chặt của anh ta, khác xa với khí chất nội liễm tự phụ của Lục Hàn Đình.
Thượng Quan Húc này giống như là vị vua bách thú bước chậm từ trong bụi rậm của rừng sâu ra, trong dã khí tà tính còn ẩn chứa tính xâm lược đáng sợ.
Trong tay Thượng Quan Húc cai quản Cửu Lăng Hoa Tây Châu, chinh chiến sa trường, thủ đoạn rất tàn nhẫn, cái tên Cửu Lăng vương khiến người ta không khỏi nghe mà khiếp đảm.
Đây là một địch thủ rất mạnh mẽ, Lục Hàn Đình mím đôi môi mỏng.
Thượng Quan Húc đi tới bên xe hoa, anh ta giơ ngón tay lên gõ cửa xe hoa: “Công chúa điện hạ, Thượng Quan Húc tới rồi.”
“Cạch” một tiếng, cửa xe hoa mở ra, một cánh tay mảnh khảnh mềm mại không xưa đưa ra ngoài, đưa cho Thượng Quan Húc.
Tất cả mọi người tại chỗ đều nín thở mong đợi, đang mong đợi một khắc Hạ Tịch Quán lộ diện kia..