Thượng Quan Khải nhanh chóng gật đầu: “Phụ vương, con biết nên làm như thế nào, người yên tâm, con tuyệt đối sẽ không để cho người thất vọng.”
“Vậy là tốt rồi.” Thượng Quan Đằng vỗ vỗ bả vai Thượng Quan Khải: “Khải Nhi, phụ vương coi trọng con nhất, nếu như con có thể thuận lợi cùng Hạ Tịch Quán đám cưới, đến lúc đó đạt được toàn bộ Lan Lâu Cổ Quốc, vậy phụ vương có thể an tâm thoái vị, giao Hoa Tây Châu cho con rôi!”
Thật ra Thượng Quan Đằng không muốn để Hạ Tịch Quán gả cho con trai mình, nhưng hắn có thể thông qua cuộc đám cưới với Hạ Tịch Quán chiếm được toàn bộ Lan Lâu Cổ Quốc, đến lúc đó Hạ Tịch Quán mặc cho xử trí, Lâm Thủy Dao người mà hắn yêu nhưng lại không có được cũng rơi vào tay hắn, vậy đám cưới chính là biện pháp nhanh nhất nhanh nhát trước mắt.
Huồng chỉ hiện tại Hạ Tịch Quán ở trên địa bàn Hoa Tây Châu, vốn bị người quản chế, hắn cũng không cần sợ.
Trong này biến số lớn nhất chính là Thượng Quan Húc, hắn phải đề phòng Thượng Quan Húc và Hạ Tịch Quán liên thủ, hiện tại xem ra thái độ Thượng Quan Húc dửng dưng, cũng không lựa chọn đứng ở phe nào, thằng con trai hắn tự hào nhất – Thượng Quan Húc cũng là một con hồ ly giảo hoạt.
Thượng Quan Đằng quyết định chủ động xuất kích, vào buổi tiệc hôm nay, trước hết để cho Thượng Quan Khải bắt Hạ Tịch Quán lại, vĩnh tuyệt hậu hoạn!
Hai mắt Thượng Quan Khải sáng ngời, gã biết tối hôm nay rất then chốt, đây không chỉ là Thượng Quan Đằng cho gã thử thách quan trọng, càng là do, néu chiếm được Hạ Tịch Quán, gã liền có được toàn bộ Lan Lâu Cổ Quốc.
Thượng Quan Khải lại ngẳng đầu nhìn về phía Hạ Tịch Quán cách đó không xa, Hạ Tịch Quán này vừa nhìn chính là một vưu vật, lòng gã đã ngứa ngáy khó nhịn.
Hơn nữa, Thượng Quan Húc vẫn luôn đè ép gã, nơi có Thượng Quan Húc, gã chính là làm nền, nếu như có thể trước mặt mọi người ngủ với Hạ Tịch Quán, cắm sừng Thượng Quan Húc, đoạt lại hết thảy hắn có, tư vị này…
chính là vô cùng thoải mái.
Thượng Quan Khải tìm được Thượng Quan Mật Nhi, nhỏ giọng nói: “Mật Nhi, sao mẫu phi không có qua đây?”
Họa phi là sủng phi Thượng Quan Đằng, mấy năm nay thịnh sủng không suy, lại nâng đỡ hai đứa con Thượng Quan Khải và Thượng Quan Mật Nhi này tốt như vậy, thủ đoạn khá lợi hại.
Phải biết rằng Họa phi là mỹ nhân nước ngoài, không giống với các phi tử khác như vậy có nhà ngoại cường đại chống đỡ, Họa phi một mình tung hoành thiên hạ ở hậu cung Thượng Quan Đằng, gần như là một tay ngoạn chuyển toàn bộ vương thất, tuyệt đối là một boss lớn ngầm.
Nhắc tới mẫu phi, Thượng Quan Mật Nhi lộ ra ý cười: “Mẫu phi bảo hôm nay người ở phía sau hoa viên trồng hoa hồng đã nở, người muốn đi hái hoa hồng làm bánh hoa tươi.”
“Lúc này còn làm bánh hoa tươi cái gì, Mật Nhi không nói cho mẫu phi hôm nay công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc – Hạ Tịch Quán tới à?”
“Anh, anh vội cái gì? Mẫu phi cái gì cũng biết, chỉ là mẫu phi nói, chỉ một Hạ Tịch Quán còn chưa đủ để người lên sân khấu, để chúng ta tự giải quyết là được.”
“Nhưng…” Thượng Quan Khải vẫn rất kiêng dè Hạ Tịch Quán, gã thấp giọng nói: “Lan Lâu Cổ Quốc sở hữu y thuật thượng cổ nghịch thiên, muốn đối phó Hạ Tịch Quán, dược vật bình thường đối với cô ta chắc chắn vô dụng, nói như thế bây giờ anh sao có thể ngủ với cô ta?”
“Anh trai, mẫu phi đã sớm thay anh trù mưu tất cả rồi, yên tâm đi, giờ em lên sàn này.” Nói xong, Thượng Quan Mật Nhi đi đến hướng Hạ Tịch Quán.
Thượng Quan Khải yên tâm, mẫu phi và Mật Nhi xuất thủ, vạn vô nhất thát(*), gã sẽ chờ để hưởng dụng Hạ Tịch Quán thật tốt, ở trên cho chinh phục cô! Ha ha ha.
(*) Vạn vô nhất thất: Không chút sơ hở.
Thượng Quan Mật Nhi đi tới hướng Hạ Tịch Quán, lúc này bước chân cô ả đột nhiên dừng lại, bởi vì cô ả thấy được thân thể anh tuần cao ngắt, Lục Hàn Đình tới!
Lục Hàn Đình mặc tây trang màu đen, giở tay nhắc chân đều tràn ngập sang trọng và ưu nhã, ngũ quan anh tuấn như điêu như tạc, ở dưới ngọn đèn ngũ quang sáng chói càng thêm tỏa sáng.
Lục Hàn Đình đến nhanh chóng đưa tới oanh động, nhóm danh viện thiên kim Hoa Tây Châu “xoát” một cái đưa mắt dán đến trên người Lục Hàn Đình, “Các cô mau nhìn kìa, boss lớn Tá La môn, đệ nhất tài phiệt toàn cầu Lục Hàn Đình tới.”
“Oa, anh ấy thật sự rất anh tuần.”
So với khuôn mặt tuần tú, điều khiến anh ấy háp dẫn hơn nhân là túi tiền bên hông đó! Tá La môn nắm giữ khoa học kỹ thuật tân tiến nhất toàn cầu, tập đoàn Lục thị đứng đầu thương giới có huyết mạch kinh tế trải dài khắp tắt cả châu lục, tương truyền phú khả địch quốc(*), thứ không thiếu nhất chính là tiền.”
(*) Phú khả địch quốc: Tài sản cá nhân ngang hoặc vượt cả tài sản của một quốc gia.
Người đàn ông vừa anh tuấn lại có tiền còn đang độc thân, ngoại trừ Lục Hàn Đình, còn có ai?
Thượng Quan Mật Nhi thấy đám danh viện kia cũng sỉ mê nhìn chằm chằm Lục Hàn Đình, khóe môi của cô ả lộ ra một tia khinh miệt, cô ta chỉnh sửa làn váy một chút, thướt tha tiêu sái tiền lên: “Lục tiên sinh, anh tới rồi.
Thượng Quan Mật Nhi đi tới bên người Lục Hàn Đình, lại thân mật khoác lên cánh tay rắn chắc của Lục Hàn Đình.
Cô ả đang tuyên thệ với toàn trường, người đàn ông Lục Hàn Đình này là của tôi!
Quả nhiên trái tim thiếu nữ của nhóm danh viện trong nháy mắt vỡ tan, “Mau tỉnh lại đi! Đừng có nằm mộng, đệ nhát tài phiệt Lục Hàn Đình đã bị Mật Nhi công chúa chúng ta đặt gạch trước rồi.”
“Ba năm nay Lục Hàn Đình và Mật Nhi công chúa còn rất ái muội, lần trước sinh nhật Mật Nhi công chúa, Lục Hàn Đình còn tặng Mật Nhi công chúa một trận pháo hoa ma thuật đó.”
Thượng Quan Mật Nhi thấy nhóm danh viện kia biết khó mà lui, thầm cười nhạt, dủ là con tiện nhân gì cũng đừng vọng tưởng đoạt đàn ông với cô ả!
Tuy trong lòng cô ả độc ác không gì sánh được, thề nhưng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp vĩnh viễn nhìn ngây thơ thanh thuần, cô ả ngắng đầu nhìn Lục Hàn Đình, nhanh chóng cứng đờ.
Bởi vì Lục Hàn Đình căn bản cũng không nhìn cô ả, Lục Hàn Đình đang nhìn người khác.
Kẻ nào chứ?
Thượng Quan Mật Nhi theo Lục Hàn Đình ánh mắt nhìn, người này không ai khác, chính là… Hạ Tịch Quán.
Lục Hàn Đình đang nhìn Hạ Tịch Quán, từ lúc anh vào cửa, ánh mắt của anh liền rơi lên người Hạ Tịch Quán, chưa từng dời đi.
Trong mắt Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng lóe lên, chỉ là cô ả cười nói: “Lục tiên sinh, vị kia chính là công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc Hạ Tịch Quán, cũng chính là Cửu Lăng vương phi tương lai, chúng ta đi qua em giúp anh giới thiệu một chút.”
Thượng Quan Mật Nhi và Lục Hàn Đình đi lên trước.
Hạ Tịch Quán vẫn ở cùng Thượng Quan Húc, như thể thần giao cách cảm, cô cảm giác một ánh mắt nóng bỏng thâm trầm rơi trên người cô, cô quay đầu, lập tức thấy được Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình và Thượng Quan Mật Nhi cùng đi qua đây, Thượng Quan Mật Nhi còn kéo cánh tay rắn chắc của anh, hai người thoạt nhìn hét sức vô cùng thân thiết ái muội.
Thượng Quan Húc cầm trong tay một ly rượu đỏ, nhận thấy được ánh mắt Hạ Tịch Quán rơi trên người Lục Hàn Đình, anh ta nhấp một ngụm rượu đỏ, thấp giọng nói: “Vị kia là đệ nhất tài phiệt toàn cầu Lục Hàn Đình, anh ta hình như có chút chuyện xưa với Thượng Quan Mật Nhi, trên phố đều đang đồn anh ta là phò mã tương lai, nếu như anh ta thực sự đứng về phía Thượng Quan Mật Nhi, cho dù hai người chúng ta liên thủ, cũng không có phần thẳng.”
Là thế phải không?
Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, ba năm trước lúc cô rời đi đã thầy Thượng Quan Mật Nhi xum xoe nịnh nọt Lục Hàn Đình, bây giờ bọn họ lại ở cùng nhau?
Hạ Tịch Quán nhìn Thượng Quan Mật Nhi từng bước đi tới, Thượng Quan Mật Nhi này cũng không phải tiểu nhân vật thông thường, đẳng cấp của cô ả vô cùng cao..