Hai người càng ngày càng gần, thời điểm sắp sượt qua người, Lục Hàn Đình tựa hồ chú ý tới ánh mắt của cô, đôi mắt sâu thẳm kia nhìn lại, nhìn về phía Hạ Tịch Quán!
Lập tức, bốn mắt nhìn nhau!
Ngón tay của Hạ Tịch Quán nhanh chóng cuộn lại, nhịp tim cũng tăng lên.
Thế nhưng một giây ké tiếp, Lục Hàn Đình đã dời đi ánh mắt, anh ôm Thượng Quan Mật Nhi lên xe.
Anh không nhận ra cô.
Vừa rôi ánh mặt anh nhìn cô hệt sức xa lạ, giỗng như nhìn một người lạ lẫm, liếc mắt nhiều hơn cũng lười.
Ngón tay đang cuộn lại của Hạ Tịch Quán lập tức liền buông lỏng ra, cả trái tim đều rơi vào đáy cốc, nói thật, cô có chút thất vọng.
Họa phi vẫn đứng bên người Hạ Tịch Quán, Họa phi vui vẻ cười nói: “Lan Lâu công chúa, thế nào, Lục Hàn Đình vẫn là trúng mị thuật Yêu chuông của Giao Nhân tộc chúng tôi, cậu ta không nhận ra cô, vừa rồi nều như không phải thủ hạ cậu ta đúng lúc chạy tới, vậy Lục Hàn Đình cùng Mật Nhi ở trong phòng liền… thành chuyện tót rồi.”
Hàng mi Hạ Tịch Quán khẽ run, không đáp.
Trên thực tế, cô hiện tại cũng không thể nói, cô uống thuốc khiến mình bị câm.
Họa phi được thời đắc ý, mấy năm nay Giao Nhân tộc đều bị Lan Lâu Cổ Quốc áp ché, hiện tại bà ta rất khí thế để ca xướng: “Lan Lâu công chúa, chúng ta cũng đi thôi, đây chỉ là bắt đầu, cuộc sống ngọt ngào của Lục Hàn Đình và Mật Nhi vừa mới bắt đầu, cô phải tận mắt chứng kiến bọn họ, dĩ nhiên, về sau giữa hai người bọn họ lúc đó sẽ không có cô xen vào, cô chỉ là một người đứng xem!”
Lục Hàn Đình, Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Mật Nhi đều đi về, Thượng Quan Mật Nhi bây giờ còn không muốn tiếp xúc người bên Lâm Thủy Dao, bởi vì tuy ả biết rõ chuyện đã xảy ra mấy năm nay của Hạ Tịch Quán, thế nhưng về Lan Lâu Cổ Quốc, ả hoàn toàn không biết, ả sợ chính mình lộ ra kẽ hở.
Việc cấp bách của ả đều ở trên người Lục Hàn Đình, ả phải lấy tốc độ nhanh nhát bắt Lục Hàn Đình, để Lục Hàn Đình leo lên ngôi vị quân vương, sau đó ả trở thành vương hậu.
Cho nên Thượng Quan Mật Nhi chưa về chỗ Lâm Thủy Dao, mà là ở trong một ngôi biệt thự, đương nhiên ả gửi tin nhắn báo bình an cho Lâm Thủy Dao, ổn định trước nơi đó rồi tính tiếp.
Buổi tối, Thượng Quan Mật Nhi vô cùng thư giãn tắm hoa hồng, lúc này “ting” một tiếng, Lục Hàn Đình gửi tin nhắn tới.
Thượng Quan Mật Nhi mở ra đọc, Lục Hàn Đình: “Tôi đợi cô dưới lầu.”
Văn tự ngắn gọn mà bá đạo, là phong cách nhất quán của Lục Hàn Đình.
Thượng Quan Mật Nhi khẽ giật mình, ả nhanh chóng đi tới phía trước cửa sổ nhìn dưới lầu, dưới lầu đậu một chiếc Rolls-Royce Phantom, thân xe sang trọng xa hoa hệt như đế vương hạ giá nơi đêm khuya, phách lối không gì sánh được, dừng sát dưới lầu ả ta, bên cạnh xe còn có một bóng người đứng nghiêm, Lục Hàn Đình tới.
Tối nay Lục Hàn Đình mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, là tổ hợp nam thần kinh điển, anh lười biếng mà tự phụ tựa trên thân xe, một tay đút trong túi quần, người đàn ông cực phẩm đứng bên xe sang đã hấp dẫn ánh mắt mọi người, trở thành phong cảnh sáng nhất đêm nay.
E rằng chú ý tới ánh mắt của ả, Lục Hàn Đình ở lầu dưới nâng mí mắt anh tuần lên, nhìn về phía ả.
Bốn mắt nhìn nhau, trái tim Thượng Quan Mật Nhi đập thình thịch, sắp vọt ra khỏi cổ họng.
Thượng Quan Mật Nhi là công chúa, có rất nhiều đàn ông theo đuổi, trong đó có đủ ưu tú, nhưng ả không động tâm, ả vẫn lấy tư thế cao cao tại thượng ngạo mạn nhìn xuống những người đàn ông kia.
Mãi đến khi gặp phải Lục Hàn Đình, hết thảy đều thay đổi.ư Trái tim thiếu nữ của ả trong nháy mắt thiêu đốt, nhảy loạn không thôi, ánh mắt ả, tim của ả, đều bị Lục Hàn Đình nắm trong tay, ả cam tâm tình nguyện thần phục.
Lúc này Lục Hàn Đình lấy điện thoại trong túi quần ra, lại gửi một tin nhắn.
*Ting” một tiếng, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nhận được tin.
“Xuống.”
Chỉ một chữ.
Thượng Quan Mật Nhi đỏ mặt, ả lấy lại điện thoại liền tung tăng chạy ra ngoài, lúc này ở trong phòng khách tình cờ: thấy Hạ Tịch Quán.
Thượng Quan Mật Nhi dừng bước, hiện tại khó có cơ hội như vậy, ả chẳng những muốn Hạ Tịch Quán nhìn tận mắt ả và Lục Hàn Đình ân ái triền miên, ả còn muốn làm ra một ít chuyện để Lục Hàn Đình chán ghét Hạ Tịch Quán..