Lục Tư Tước rốt cuộc biết ý đồ của thằng cháu: “Bì Bì, con muốn tìm anh cả Dịch Dịch của con?”
“Không sai, lúc đầu con cũng có thể tìm anh ấy, nhưng hai người ngốc anh cả và cha đều tưởng con xuất thân không rõ, bố đẻ không rõ, còn coi con là thành kẻ địch một tiếng kêu đánh một tiếng kêu giết, đây là chuyện của bố và mẹ, con lại không tiện chạy đến trước mặt bố nói cho bố biết con là con trai bố, cho dù muốn nói, cũng phải là mẹ tự nói với bố, chuyện này không người nào có thể thay thế được.” Tiểu Bì Bì nghiêm túc nói.
Lục Tư Tước “ừm hứm” một tiếng, ý kia là con tiếp tục.
“Thế nhưng, hiện tại tay của con lại duỗi không đến chỗ bố, cho nên nhất định phải có anh cả phối hợp, chúng con phải liên thủ bảo vệ mẹ, cuộc chiến bảo vệ mẹ phải vang dội mới được!”
Lục Tư Tước gật đầu một cái, bày tỏ ủng hộ: “Vậy bây giờ con cần ông làm những gì?”
“Tiếp cận anh cả, chúng con chính thức đàm phán một lần.”
Lục Tư Tước cảm thấy buồn cười, vừa lúc Lục Thần Dịch đang tìm Tiểu Bì Bì, hiện tại để hai anh em chính thức gặp mặt, ngồi xuống đàm phán, chủ ý này cũng không tệ lắm.
Lục Tư Tước nhìn thư ký Trương bên người: “Chuẩn bị phòng họp V.I.P.”
Thư ký Trương tinh thần chấn động, hiện tại anh ta lại có ảo giác hai đại lão sắp đàm phán rồi.
“Yes Sir!” Thư ký Trương nhanh chóng đi làm.
Nửa giờ sau, thư ký Trương đón đại thái tử gia Lục Thần Dịch, Lục Thần Dịch tới.
Hôm nay Lục Thần Dịch mặc áo sơ mi trắng, cổ áo thắt nơ: bướm, phía dưới quần yếm màu đen, mười phần tiểu thân sĩ, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng cool ngầu, chỉ mới ba tuổi đã có phong phạm tổng tài bá đạo.
Hiện tại Lục Thần Dịch đi ở phía trước, thư ký Trương theo ở phía sau, Lục Thần Dịch không quay đầu lại hỏi: “Ông nội ở đâu?”
Thư ký Trương nhanh chóng cung kính trả lời: “Trong phòng họp VỊP.”
Nói rồi thư ký Trương liền tự tay đẩy ra cửa phòng họp V.I,P: “Tiểu thiếu gia, mời.”
Lục Thần Dịch đi vào, cậu ngắng đầu nhìn về phía phía trước.
Phòng họp V.I.P là một chiếc bàn họp dài, lúc này chiếc ghế da đen của sếp trước mặt từ từ quay lại, có một người đang ngồi trên đó, chính là Tiểu Bì Bì.
Tiểu Bì Bì nhìn Lục Thần Dịch, chào hỏi trước một tiếng: “Hello.”
Lục Thần Dịch đột nhiên nheo lại cặp mắt giống hệt Lục Hàn Đình: “Lại là cậu? Không phải lúc trước tôi đã bảo cậu biến mắt ở trước mắt tôi rồi ư, lá gan cậu thật đúng là lớn, bây giờ lại tự mình đưa tới cửa.”
Tiểu Bì Bì không hề sợ, ngược lại cười nói: “Em chủ động đưa tới cửa nhất định là có chuyện quan trọng tìm đến anh rồi, anh ngồi trước đã.”
Tiểu Bì Bì dùng ánh mắt chỉ một cái ghế dành cho sếp ở’ đối diện.
“Cậu tìm tôi có chuyện gì?”
“Chuyện về mẹ, lẽ nào anh không nhận thấy được mẹ khác thường sao?” Tiểu Bì Bì nói ngay vào điểm chính.
Nói đến mẹ, Lục Thần Dịch nhanh chóng im lặng, máy giây sau cậu đi tới chiếc ghế đói diện, ngồi xuống.
Thư ký Trương đứng cạnh hài lòng gật đầu, hai vị đại lão rốt cục an vị, đàm phán thuận lợi bắt đầu rồi.
Tiểu Bì Bì nhìn Lục Thần Dịch: “Xem ra anh đã phát hiện mẹ khác thường.”
Lục Thần Dịch gật đầu: “Không sai, buổi tối tôi mới vừa gặp qua mẹ, lúc trở về thấy mẹ cố ý hất nước trong ly trà lên tay mình rồi vu oan người khác, trước đây mẹ chưa bao giờ như vậy, mẹ như là biến thành một người khác, khiến tôi không nhận ra, rất xa lạ.”
*Đó không phải mẹ của chúng ta.” Tiểu Bì Bì khẳng định nói..