Lục Hàn Đình khẽ động đôi môi mỏng, tạm thời dẹp chuyện bó mẹ và bố mẹ vợ ra phía sau đã, anh đi lên đài chủ trì.
Trong đại sảnh party, Thượng Quan Mật Nhi bị một đám danh viện bao vây, ai nầy đều hâm mộ nhìn ả, “Các cậu mau nhìn, Lục tổng lên đài rồi, sắp đến điệu nhảy đầu tiên của Lục tổng rồi.” Trong đại sảnh party nhanh chóng vang lên tiếng nhạc du dương, tiết mục chính của tối nay của sắp bắt đầu.
Lục Hàn Đình đứng trên đài chủ tịch, dưới ngọn đèn dầu sáng chói, gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết ấy như được dát lên một tầng óng vàng, khiến người ta không cách nào nhìn thẳng.
Nhóm danh viện đều đỏ bừng mặt nhìn anh, trái tim “thình thịch” nhảy loạn.
Các cô đều muốn cùng Lục Hàn Đình nhảy điệu nhảy đầu tiên, thế nhưng gần đây chuyện tình của Lục Hàn Đình và Lan Lâu Công Chúa đang lan truyền khắp nơi, tất cả mọi người đều suy đoán dãy số may mắn đã đi cửa sau đến Lan Lâu Công Chúa rồi.
Tất cả mọi người vây quanh Thượng Quan Mật Nhi.
“Lan Lâu Công Chúa, Lục tổng có phải đã chọn cô rồi, lát nữa cô sẽ cùng Lục tổng lên đài nhảy điệu nhảy đầu tiên phải không!”
“Lan Lâu Công Chúa, chúng tôi thật sự rất hâm mộ cô đó.”
Được ân cần cung phụng như vậy, Thượng Quan Mật Nhi cười tươi như hoa, ả nhớ tới ban nãy trong thang máy ả từng hỏi Lục Hàn Đình có phải đã đi cửa sau cho ả rồi không, Lục Hàn Đình thần bí nói sẽ cho ả một bắt ngờ.
Bắt ngờ này là nhảy với anh điệu nhảy đầu tiên rồi chứ gì.
Thượng Quan Mật Nhi ngắng đầu nhìn về phía Lục Hàn Đình, lúc này chỉ thấy cặp mắt thâm thúy kia của Lục Hàn Đình cũng nhàn nhạt quét tới ả.
Cái này như là một loại khẳng định và ám chỉ, trái tim Thượng Quan Mật Nhi cũng bắt đầu bùm bùm nhảy loạn.
Lúc này Thượng Quan Mật Nhi nghiêng mắt, đúng dịp thấy Hạ Tịch Quán đứng một bên góc.
Hạ Tịch Quán đêm nay rất mờ nhạt, hơn nữa cô đeo mặt nạ mặt của tiểu nha hoàn mặt, cho nên không ai nói chuyện với cô.
Mà ả nơi đây được vây quanh cung phụng, thực sự là khác xa trời đất.
Thượng Quan Mật Nhi càng ưỡn thẳng sống lưng của chính mình, kiêu ngạo đắc ý giống như một con khổng tước.
Lúc này thư ký riêng lên đài nói: “Được rồi các vị khách quý, tiết mục chính tối nay sắp bắt đầu rồi, tiếp theo xin mời chủ tịch chúng ta tự mình rút ra dãy số may mắn, dãy số này giống với số của vị tiểu thư nào thì vị đó có thể nhảy điệu nhảy đầu tiên cùng với chủ tịch chúng tôi.”
Vừa rồi lúc mọi người vào sân đã lấy dãy số của mình, trong tay mỗi người có một cái.
Thượng Quan Mật Nhi nhìn một chút số trong tay mình, là số 2.
9 Thượng Quan Mật Nhi rất sốt ruột, trái tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Tuy ả biết mình đã được chọn, nhưng trước khi Lục Hàn Đình trước mặt mọi người tuyên bố, trong lòng ả vẫn không yên.
Lục Hàn Đình bắt đầu rút dãy số may mắn.
Mặc dù đã biết sẽ có việc đi cửa sau, thế nhưng này nhóm thục viện danh môn vẫn là rất khẩn trương, lỡ như các cô được chọn trúng thì sao.
Toàn trường nín hơi chờ mong.
Hạ Tịch Quán đứng ở trong góc nhỏ, cô hết sức thất vọng.
Lục Hàn Đình, cũng biết điệu nhảy đầu tiên không liên.
quan gì đến cô, cho nên cô cầm dĩa bánh ga-tô ăn.
| Lục Hàn Đình cũng đã đi cửa sau vì Thượng Quan Mật Nhi rồi nhỉ?
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua dáng vẻ kiêu ngạo như: khổng tước của Thượng Quan Mật Nhi, ả sửa sang lại làn váy, đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Lục Hàn Đình công bố một cái, ả liền phóng lên đài.
Lúc này Lục Hàn Đình đã rút ra dãy số may mắn, thư ký riêng đi tới: “Tôi xem thử chủ tịch rút ra số máy.”
Thư ký riêng nhìn thoáng qua dãy số may mắn đó, sau đó ngắng đầu, ánh mắt rơi trên người Thượng Quan Mật Nhi.
Thượng Quan Mật Nhi!.