Mấy giây sau, Tiểu Lục Thần Dịch buồn buồn cất giọng: “Bố, nếu bọn con là tam thai, vậy mẹ vì sao không quan tâm đến con?”
Trái tim Lục Hàn Đình siết chặt, anh cảm giác buồng tim của mình như đột nhiên bị một bàn tay hung hãn bóp lấy, đúng vậy, vừa rồi anh bị vui vẻ xông váng não, quên mắt phía sau chuyện này còn rất nhiều điểm đáng ngờ.
Ba năm trước đây, Hạ Tịch Quán không phải đã làm sảy thai con anh sao?
Tam thai nhất định là ra đời ở Lan Lâu Cổ Quốc, vì sao Hạ Tịch Quán muốn đưa con cả Lục Thần Dịch đưa đến bên người anh?
Bây giờ nghĩ lại bố của anh Lục Tư Tước hẳn là cái gì cũng biết, chuyện Lục Thần Dịch là do mẹ thuê sinh ra ma quỷ này chính là bố của anh nói cho anh biết!
Lão hồ ly đáng ghét này!
“Lục Thần Dịch, năm đó giữa bố và mẹ xảy ra rất nhiều chuyện, đôi lời không nói hết được, con chỉ cần biết mẹ con rất yêu con.”
Lục Hàn Đình lựa lời mà nói, tuy Lục Thần Dịch là thiên tài IQ cao, nhưng dù sao cậu cũng chỉ là một đứa trẻ, cần mẹ yêu thương, Lục Hàn Đình không hy vọng con trai của mình bị tổn thương.
“Phải không? Cho dù ba năm trước đây hai người xảy ra rất nhiều chuyện, mẹ không muốn trở về nhìn bó, nhưng là, mẹ rời đi ba năm nay vì sao cũng không trở về liếc lầy con một cái?”
Lục Hàn Đình: “Lục Thần Dịch…”
“Bố, bố và mẹ luôn nói với con, hai người đều rất yêu con, thế nhưng con thực sự không biết tình yêu ấy rốt cuộc như thế nào.” Nói rồi Tiểu Lục Thần Dịch trực tiếp cúp máy.
Nghe tiếng “tít tít”, Lục Hàn Đình chau chặt mày, anh thử gọi điện thoại cho Lục Thần Dịch.
Thế nhưng bên kia truyền đến tiếng giọng nữ máy móc lạnh lẽo xin lỗi, số điện thoại mà quý khách gọi đã tắt máy.
Tiểu Lục Thần Dịch tắt điện thoại.
Lục Hàn Đình có chút lo lắng cho đứa con trai này, anh quyết định sáng mai phải đi tìm Lục Thần Dịch, nói chuyện với cậu một chút.
Nhưng, nên nói gì đây?
Lục Hàn Đình ngòi trên ghế làm việc, niềm vui ban nãy cũng tan đi mấy phần, quanh quần trong lòng là hoang mang cùng đau xót.
Ba năm trước đây cô chắc là không giết con của anh, nhưng, cô lừa anh! Cô lừa anh!
Cô lừa anh nói đứa con trong bụng cô là của Tô Hi, bây giờ nghĩ lại y thuật cô kinh người, muốn chỉnh lại tháng thai của mình có chăng là quá dễ dàng.
Cô tại sao muốn lừa anh?
Lục Hàn Đình không thể tha thứ cô lừa dối như vậy, con là của anh, dù như thế nào, anh đều có quyền lợi được biết, nhưng ba năm nay anh cái gì cũng không biết!
Anh càng thêm không thể tha thứ là, ba năm rồi, cô trở về Lan Lâu Cổ Quốc trọn ba năm, lại chưa từng trở lại.
Ba năm nay anh đều không có thể bầu bạn bên cạnh Bì Bì và Tinh Tinh, nhìn bọn nó lớn lên, tình thương của bố của anh vắng mặt trọn ba năm.
Cô cũng vậy, cô biết rõ anh và Lục Thần Dịch sống ở Đề Đô, tình yêu sâu đậm nhường ấy, đứa con cả cô mang nặng đẻ đau mười tháng, cô ở giữa cuộc sống sống nương tựa lẫn nhau của bồ con họ, cô trong cuộc đời của anh, ở trong sinh mệnh Lục Thần Dịch biến mắt trọn ba năm.
Nghĩ tới những thứ này, Lục Hàn Đình hận không thể hiện tại tìm được cô, sau đó móc trái tim cô ra xem thử, người phụ nữ này, đến tột sao có thể lòng dạ ác độc đến như thế!
Lúc này tiếng đập cửa vang lên, người làm nữ ở ngoài Ủ i: “Tiên sinh, bên ngoài có một người đên, muôn Người làm nữ đẩy cửa vào, cung kính báo cáo: “Tiên sinh, bên ngoài tới một người phụ nữ, cô ấy nói muốn gặp ngài, còn muôn… đón con mình vê.”
Lục Hàn Đình mắt sáng lên, anh đã biết là ai, Hạ Tịch Quán tới!.