Ả nhẹ nhàng mở cửa phòng thay đồ ra.
Hạ Tịch Quán đã ngồi dậy, mặc quần áo xong, suối tóc đen ướt nhẹp quấn quanh giữa khuôn mặt nhỏ và cẩn cổ trắng mịn, trên da thịt yêu kiều dính một lớp mồ hôi mỏng, óng ánh trong suốt, trên gương mặt tràn đầy tiên khí ấy tràn ra vẻ mảnh mai vô lực và mị khí được yêu thương đến thoải mái, vô cùng hoạt sắc sinh hương.
Thượng Quan Mật Nhi oán độc nhìn chằm chằm cô, nhỏ giọng nói: “Hạ Tịch Quán, mày hơi quá đáng đấy, đêm nay đã bảo để tao làm người phụ nữ của Lục Hàn Đình, vậy mà mày đã nhanh chân ăn trước rồi.”
Hạ Tịch Quán toàn thân vô lực, ngay cả giọng nói cũng là miễn cưỡng quyến rũ: “Đêm nay đã hứa để mày làm người phụ nữ của Lục Hàn Đình, nên cơ hội của mày tới rồi đó.”
“Mày…” Thượng Quan Mật Nhi siết quyền: “Lục Hàn Đình chơi với mày lâu như thế, đợi một cái đợi đến tận máy tiếng, lát nữa nếu như anh ấy hết sức thì làm sao bây giờ?”
Thượng Quan Mật Nhi thực sự tức giận, thể lực người đàn ông cho dù có mạnh cũng sẽ đến cực hạn, ả thấy Lục Hàn Đình đã đem tắt cả thể lực đêm nay cũng xả hết trên người Hạ Tịch Quán, nào còn tinh lực chơi với ả nữa chứ?
“Cái này tao thật sự không giúp được mày.” Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng cô, Thượng Quan Mật Nhi chanh chua mắng một câu: “Huênh hoang cái gì, còn chưa phải bị Lục Hàn Đình chơi đến chết à, ban nãy tao nghe mày kêu rên dữ lắm!”
Hạ Tịch Quán đi tới phòng tổng thống, cô đứng trước đài rửa mặt, cởi áo khoác, lộ ra váy dây và da thịt bên trong.
Hiện tại trên làn da trắng nõn tinh tế của cô đầy ắp vết hôn.
Vết hôn từ cổ trắng dời xuống, lan đến dây váy rồi biến mắt vào trong, nhìn mà mặt hồng tai đỏ.
Hạ Tịch Quán đứng ở trước đài rửa mặt, cô nhìn chính mình trong gương, khuôn mặt nhỏ hồng nhuận quyền rũ, tràn đầy ý xuân.
Cô cởi bỏ váy, đi vào bồn tắm.
Bồn tắm rắc đầy cánh hoa hồng thơm ngát, rửa sạch toàn thân dinh dính không khỏe của cô, đôi chân mới vừa rồi còn đang run rẩy bủn rủn và thân thể vô lực cũng từ từ cảm thấy thư thái.
Hạ Tịch Quán chậm rãi vươn cánh tay ôm lấy chính mình, người đàn ông Lục Hàn Đình kia thực sự quá xấu xa, anh muốn đối phó một người, luôn luôn có cách.
Cô bởi vì sinh sản mà thân thể trở nên cứng ngắc dưới tay anh liền mềm thành nước, vừa rồi bị Thượng Quan Mật Nhi mắng cô vài câu, cô cũng đành phải nhận.
Hiện tại, anh và Thượng Quan Mật Nhi đang làm gì trong phòng kia?
Hạ Tịch Quán vẫn lựa chọn tin tưởng anh, néu anh nói để cho cô đừng quan tâm đến gì nữa, vậy cô đành nghe theo thôi, anh chắc đã tự có kế hoạch.
Thượng Quan Mật Nhi và Họa Phi đã nhảy nhót quá lâu, đây là thời điểm bắt gọn hai ả lại.
Sáng sớm hôm sau.
Hạ Tịch Quán mới ra khỏi cửa phòng, ở hành lang liền gặp được người quen, Thượng Quan Mật Nhi.
Thượng Quan Mật Nhi mặc chiếc váy dài hồng nhạt, mềm yếu động lòng người, cả đêm không gặp, cả người ả như ngâm trong mật, hồng nhuận quyền rũ.
“Hạ Tịch Quán, thật trùng hợp.” Thấy Hạ Tịch Quán, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng lộ ra nụ cười đắc ý.
Hạ Tịch Quán dừng bước.
Thượng Quan Mật Nhi đi tới, nhỏ giọng cười nói: “Hạ Tịch Quán, thực sự là cám ơn mày, đêm qua tao và Lục Hàn Đình đã ngủ với nhau, tao đã là người phụ nữ của anh ấy.”
Biểu cảm Hạ Tịch Quán không có chút rung động, cô nhìn Thượng Quan Mật Nhi.
Thượng Quan Mật Nhi dịu dàng đáng yêu như một đóa hoa, rất rõ ràng đã được người đàn ông yêu thương qua.
Lễ nào Lục Hàn Đình thật sự ở cùng ả?
Hạ Tịch Quán nhàn nhạt nhếch lên đôi môi đỏ mọng: “Thượng Quan Mật Nhi, vậy tao chúc mừng mày trước.”.