My nương đi ra, Diệp Linh một mình luyện tập bước đi, lúc này “két” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, có người đi Vào.
Chắc là My nương đã trở về.
Thầy tới, làm trò nhất định phải ra sức.
Diệp Linh lúc này ưỡn thẳng lưng, cô vốn chính là bảo bồi của giới thời trang, hiện tại dựa theo lời dạy của My nương, bộ ngực xinh đẹp ưỡn cao, bờ eo thon gọn xoay vòng, cong chiếc mông nẩy, đi ra dáng vẻ hình chữ S vô cùng sexy.
Chính cô cũng rất hài lòng, đi một vòng sau đó quay lại tới, đôi mắt yêu mị nhìn về phía người đến – My nương, trò học này cũng không tệ phải không?
Một giây kế tiếp, cô toàn bộ cứng đờ.
Không phải My nương, mà là… Cố Dạ Cần.
Cố Dạ Cần đột nhiên tới!
Không hè tiếng động, chọt tới.
Cố Dạ Cẩn đi đến, trở tay khép cửa phòng lại, một tay đút trong túi quần, anh đang nhìn cô, ánh mắt đi xuống, liếc nhìn đường cong lả lướt trên người cô.
Ánh mắt mịt mờ, lại lóe ra ám nhiệt.
Từ lần trước từ biệt ở Hải Thành, đây ï Ề coi như là lân đâu tiên hai người gặp mặt, Diệp Linh thật không ngờ tới người mới vừa còn ở trong xe sang cùng tân tấn tiểu hoa đán chàng chàng thiếp thiếp kia lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô.
Nhớ tới vừa rồi cô còn ra sức xoay hông lắc eo, Diệp Linh liền giơ tay lên, dịch một luồng tóc đến sau tai: “Cố tổng, sao anh lại tới đây?”
Cô dẫn đầu phá vỡ im lặng, còn lên trước một bước.
Thế nhưng cô đã quên trên chân còn đi guốc gỗ, mới vừa nhấc chân, không đứng vững, thân thể mềm mị trực tiếp ngã về phía trước.
Diệp Linh chờ mình và đất mẹ hôn nhau thắm thiết, thì lúc này một cái cánh tay có lực vươn qua, nắm lấy thắt lưng mềm của cô, kéo cô vào trong lồng ngực to lớn.
Cô tiến vào trong ngực anh.
Thân thể Diệp Linh cứng đờ, nhanh chóng đứng thẳng người, muốn đẩy anh ra.
Lúc này đỉnh đầu liền truyền đến anh cười nhẹ: “Vừa rồi xoay thật đẹp mắt.”
Trong đầu Có Dạ Cần đều là một màn vừa tiến đến liền thấy kia, cô lắc eo nhỏ mông cong, đường cong lả lướt như không xương tựa cành liễu lắc lắc xoay xoay, bên người anh đều là mỹ nhân, cũng không thiếu phụ nữ nóng bỏng, thế nhưng bọn họ sẽ không có vẻ chỉ khẽ nhắc tay đã tràn ra phong tình trên người cô vẻ, đó là vẻ yêu mị từ trong Xương, trong mắt anh chính là hoạt SaC sinh hương.
Anh đang khen cô.
Thế nhưng, cái khen này có hơi ái muội.
Diệp Linh giơ tay lên chống đỡ lên lồng ngực to lớn của anh: “Cố tổng, anh buông ra trước đi.”
Cố Dạ Cẩn không buông, mà thấp giọng nói: “Vừa rồi xoay thật đẹp mát, xoay thêm vài cái cho tôi xem một chút.”
*.” Không muốn!
Diệp Linh muốn cự tuyệt, thế nhưng Có Dạ Cẩn siết thắt lưng mềm của cô, xoay người cô lại, đẩy cô thêm hai bước.
› Diệp Linh cảm thây có hơi… mờ ám, anh ở phía sau tiếp tục nhẹ nhàng đẩy eo cô về phía trước, cô lại không chịu đi, cơ thể bất an vặn vẹo một cái, muốn tránh thoát anh.
Lúc này bên eo bị siết lại, đỉnh đầu vang lên giọng nói khàn khàn của anh: “CỒN GỌ?2ˆ „ Diệp Linh lúc này mới phát hiện tư thế hai người có bao nhiêu ái muội, lưng đẹp của cô dán tại trong ngực anh, cách thật chất vải mỏng ma sát..