Diệp Linh bị Hoa tỷ kéo ngồi dậy, cô có chút lười biếng, hai mắt nhập nhèm: “Hoa tỷ, em khó có được nghỉ ngơi một lần, chị để em nghỉ một lát đi.”
“Linh Linh, đến lúc này còn ngủ cái gì mà ngủ, sáng sớm hôm nay tập đoàn Cố thị thanh minh trên Weibo rồi đấy.”
Hoa tỷ đưa điện thoại cho Diệp Linh.
Diệp Linh tròng mắt nhìn thoáng qua, bài thanh minh chính thức của tập đoàn Có thị đã sớm bạo nổ hot search, thanh minh rất đơn giản, nội dung như sau – Đứa con Diệp Linh sảy mắt kia con của chủ tịch Cố Dạ Cần tập đoàn Có thị, kể từ hôm nay, Diệp Linh tạm dừng tất cả công việc, an tâm đợi gả, ngày 15 tháng này, Cố Dạ Cần cùng Diệp Linh đại hôn.
Hiện tại hot search Weibo đã thay mới, Cố Diệp đại hôn, Diệp Linh chuẩn bị thành Cố thái thái, Diệp Linh Cố Dạ Cần, tin tức mang tính oanh tạc này luân phiên đăng lên làm cho hệ thống Weibo bị sụp đổ, lượt chia sẻ và bình luận đã lên đến máy tỷ.
“Linh Linh, ngay vừa mới rồi, Cố tổng tiếp nhận phỏng vấn truyền thông, tự em xem đi.” Hoa tỷ mở một video ra.
Thanh minh của tập đoàn Có thị có thể nói là một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, đẩy tất cả dư luận tới đỉnh phong, lấy thủ đoạn cường thế quen thuộc trước đây của Cố Dạ Cần, anh chắc chăn sẽ rửa sạch hot search mây ngày trước, đè xuống tin tức, thế nhưng lần này anh cũng không làm gì, chỉ là ném ra một bài thanh minh, lần này tất cả ánh đèn truyền thông đều rơi vào trên người anh, sáng sớm đã vây chặt toàn bộ Cố thị rồi.
Trong video, các phóng viên mang theo máy quay đông như kiến, song Cố thị là tập đoàn đứng đầu Hải Thành, an ninh là tuyến giỏi nhất, nhân viên an ninh kéo ra đường cảnh giới, khống chế được các phóng viên, lúc này một chiếc xe limo sang trọng chạy nhanh đến, xông vào tầm mắt mọi người.
Thư ký riêng cung kính kéo ra cửa sau xe, Cố Dạ Cần xuống xe.
Hôm nay Cố Dạ Cần vẫn là một thân tây trang màu đen hợp thể hoàn hảo, trên gương mặt tuấn mỹ như ngọc mang đôi mắt kiếng gọng vàng nhã nhặn, trong khí tràng đạm mạc xa cách lộ ra cảm giác lạnh lùng cắm dục, khiến người ta nhìn muốn thét chói tai.
An ninh đã đi tới, thư ký riêng mở đường, Cố Dạ Cần bước từng bước vững vàng đi vào đại sảnh công ty.
Chỗ anh đi qua, đám phóng viên chen chúc đều rối rít nhường ra một con đường, dường như bị khí tràng cường đại trên người anh uy hiếp.
Rất nhanh đã có ký giả to gan nhịn không được đặt câu hỏi: “Cố tổng, xin hỏi anh và Diệp Linh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Một ký giả khác lúc này đưa mic tới, chen lắn đặt câu hỏi.
“Mọi người đều biết, Diệp Linh là em gái của Cố tổng anh, anh sao lại từng có con với em gái của mình?”
“Cố tổng, anh là thật sự muốn cưới Diệp Linh làm Cố thái thái của anh sao, tin kết hôn là thật sao?”
“Cố tổng, anh và Diệp Linh đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”
Đôi giày da đen được cọ sáng của Cố Dạ Cẩn đột nhiên khựng lại, dừng bước, anh xoay người, cặp con ngươi đen thanh bằn kia nhìn về phía màn ảnh.
Hiện trường vốn hỗn loạn trong nháy mắt yên tĩnh lại, Cố Dạ Cẩn nhàn nhạt liếc quanh toàn trường, sau đó nhàn nhạt phát động môi mỏng, anh nói: “Diệp Linh cũng không phải là em gái ruột của tôi, nếu như tôi nói từ ngày đâu tiên đón cô ây trở vê, tôi đã xem cô thành con dâu nuôi từ bé của mình tới nuôi, các người có tin không?”
Các phóng viên: “…”
“Có chút chuyện giấy trắng mực đen các người chỉ sợ là xem không hiểu, không biết là trượt qua
Chương trình giáo dục bắt buộc 9 năm hay có vấn đề về mắt, tôi đây lặp lại lần nữa, con của Diệp Linh là của tôi, Diệp Linh cũng là của tôi, chúng tôi vài ngày nữa sẽ thành hôn, rất nhanh cô ấy sẽ trở thành Cố thái thái của tôi.”
Nói xong, Cố Dạ Cần xoay người, đi nhanh rời đi..