Hạ Tịch Quán đứng dậy, đi tới chỗ cửa sổ, cô kéo màn cửa số ra nhìn, phía ngoài cửa chính tứ hợp viện lẳng lặng đậu một chiếc Maybach màu bạc, Cố Dạ Cần ngồi ở chỗ tài xế, tay trái đặt khẽ trên vô lăng, tay phải cầm điện thoại.
Có Dạ Cẩn tới.
“Nghe nói ngày mai cô phải rời đi, có một việc muốn nhờ cô giúp đỡ.” Cố Dạ Cần thấp giọng nói.
“Cố tổng mời nói.”
“Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không đi nữa, ở cùng Linh Linh và con, lần đầu tiên cô ây mang thai tôi không ở cạnh, lân này, tôi sẽ không lại để cô ấy một mình, nhưng bây giờ tôi không có cái cớ thích hợp tiếp cận cô ấy, cũng sợ cô ấy phòng bị với tôi, ngược lại biến khéo thành vụng, tôi nghĩ, cô nói Linh Linh, cô lo lắng cho cô ấy, cho nên tìm một người tài xế cho cô ấy, người cô giới thiệu sắp xếp, cô ấy chắc chắn sẽ an tâm.”
Tài xế?
Tài xế Có… Dạ Cẩn?
Ờm, được thôi…
Hạ Tịch Quán vốn biết Cố Dạ Cần sẽ đến, không sớm không muộn, ngay lúc cô rời đi, thế vị trí cô, bầu bạn với Linh Linh và con.
Bâu bạn, mới là lời tỏ tình dài lâu nhât.
Lần đầu tiên Diệp Linh mang thai, anh đã không ở cùng cô.
Hiện tại Diệp Linh mang thai, anh sẽ không sẽ rời đi.
Phụ nữ mang thai giống như đi dạo một vòng ở Quỷ Môn Quan, mười tháng mang thai này, anh đều muốn ở bên cạnh cô.
“Được.” Hạ Tịch Quán gật đầu đồng ý.
“Đúng rồi, cái tên Cố Dạ Cần tôi không tính dùng tiếp, về sau cứ gọi tôi là… A Sinh đil.”
A Sinh…
Tỉnh lại sau giấc mộng dài, vì người mà sống.
Hạ Tịch Quán nghe Lục Hàn Đình kể, khi Diệp Linh đi rồi, Cố Dạ Cẩn châm một ngọn đuốc thiêu rụi Cố gia đại trạch thành tro tàn.
Hiện tại Cố Dạ Cẩn lênh đênh vượt biển, cũng rời khỏi Tứ Cửu Thành, chặt đứt tất cả quá khứ, từ nay về sau vì Diệp Linh mà sống.
Hạ Tịch Quán rốt cục cũng an tâm, cô câu đôi môi đỏ mọng: “Được, A Sinh.”
Sáng sớm hôm sau.
Về chuyện “tài xê” này, Diệp Linh không tán đồng: “Quán Quán, tớ cám ơn ý tốt của cậu, nhưng tài xế không cần đâu, tớ ở cùng một nam tài xế, cứ là lạ thế nào.”
Hạ Tịch Quán nỗ lực củng cố tâm lý cho Diệp Linh: “Linh Linh, cậu bây giờ không phải một người, mà là một phụ nữ có thai, bụng của cậu sẽ từ từ lớn, về sau hành động cũng không thuận tiện, tớ không ở cạnh cậu, cậu còn phải đi bệnh viện kiểm trai thai kì, mỗi tuần đều phải đi, xuất hành đều là vấn đề, hơn nữa một mình cậu ở, khẳng định có chút việc cần đến thể lực, hay là đèn hư cần người thay, những thứ này đều cần giúp đỡ, tớ rất quen vị A Sinh này, A Sinh quen với anh trai cậu, cũng là bạn anh cậu đó, chúng tớ không ở đây, để anh ấy chăm sóc cậu, chúng tớ mới an tâm.”
Hạ Tịch Quán tận tình khuyên bảo như vậy, lại nói đến cả anh trai, Diệp Linh cũng có chút động lòng: “Thế nhưng, anh ấy tại sao lại muốn tới làm tài xế cho tớ?”
“Bởi vì… A Sinh này gia cảnh không tốt lắm, cần dùng tiền gấp, tớ với anh trai cậu bằng lòng sẽ trả thù lao phong phú cho anh ấy, mọi người đều là người quen, anh ấy tận tâm, chúng tớ bỏ tiền, liền đạt thành hiệp nghị, cho nên nếu như Linh Linh cậu cự tuyệt, hai bên đều sẽ rất xấu hồ.”.