Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Tô Tiêu Đường còn đứng tại chỗ, không đi.

Rất nhanh, bầu trời đổ cơn mưa phùn lất phát, trời mưa.

“Băng Băng, con đã gặp được Tiêu Thành rồi, cùng mẹ đi, chúng ta rời khỏi nơi này về nhà đi.” Dương Kim Đậu bung chiếc dù xanh đen trên đỉnh đầu Tô Tiểu Đường.

Hàng mi dài như cánh ve an tĩnh thống xuống, Tô Tiểu Đường không lập tức đáp: “Con đợi Tiêu Thành.”
Cái gì?
Dương Kim Đậu sửng sốt: “Băng Băng, vừa rồi con cũng đã thấy, Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình ở cùng nhau, cậu ta đã đi rồi.”
“Anh ấy sẽ trở lại.”
“Con…” Dương Kim Đậu có chút tức giận, kỳ thực tính cách cô con gái này phần nhiều giống bà, song, càng bướng bỉnh hơn.

Lúc này nơi xa xa chạy nhanh đến một chiếc xe sang trọng, sau đó ngừng lại ở trước mặt bọn họ, cửa xe mở ra, thân thể cao ngất của Tiêu Thành nhảy vào ánh mắt.

Tiêu Thành tới.

Dương Kim Đậu bị kiềm hãm, bà thật không ngờ Tiêu Thành đi mà quay lại, thực sự đã trở về.

Tiêu Thành đi tới trước mặt Tô Tiểu Đường, hai người bốn mắt giao nhau.

“Tiêu Thành, cậu và Băng Băng trò chuyện một lát đi, vừa rồi Băng Băng không chịu đi, con bé nói phải đợi cậu trở về.” Nói xong Dương Kim Đậu rời đi.

Nơi đây chỉ còn sót Tiêu Thành và Tô Tiểu Đường, Tiêu Thành mím môi, trầm thấp hỏi: “Em chờ tôi làm cái gì?”
Tô Tiểu Đường ngẳắng khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ nhìn anh, đêm nay cô búi mái tóc lên tùy ý, càng thêm thanh thuần xinh đẹp, đôi mắt hạnh đen láy ươn ướt: “Tôi chờ anh trở lại cho ta một lời rõ ràng.”
Những lời này nhanh chóng kéo Tiêu Thành đến ký ức buổi tối kia, da thịt cô gái tựa như mỡ dê con thượng đẳng, bị anh làm ra đủ loại màu sắc.

Yết hầu Tiêu Thành lăn một vòng, giọng nói đã có chút khàn khàn: “Nói, em muốn tôi nói cái gì? Chúng ta đều trưởng thành rồi, ý loạn tình mê giữa người trưởng thành, ngủ một chút rất bình thường.

Tô Tiểu Đường, chẳng lẽ em muốn quấn lấy tôi, muốn tôi phụ trách các loại như thế đấy chứ!?”
“Bên cạnh tôi có rất nhiều người phụ nữ, em và bọn họ cũng chẳng có gì khác nhau, tôi thỉnh thoảng nếm món ngon, ngủ với em một giấc, nhưng tôi cũng không định ngủ tiếp lần thứ hai, nói như vậy em có thê hiệu chưa, tôi sẽ không vì một đóa hoa mà bỏ cả một Vườn hoa.”
“Tôi sắp kết hôn với Tiêu Đình Đình rồi, cùng Tiêu Đình Đình kết hôn có thể được cái gì không cần tôi nói em cũng có thể nghĩ ra, cho nên ý của tôi rất rõ ràng, đưa cho em vé máy bay em nhận được chưa, em với mẹ em mau rời khỏi nơi này đi.”
Sau ngày đó, anh liền biến mắt, biệt vô âm tín, Tô Tiểu Đường kiên trì chờ anh, chờ anh cho một câu trả lời.

Hiện tại anh nói, chữ chữ câu câu nói hết sức rõ ràng, đưa cô vé máy bay, bảo cô rời đi.

Giữa nam nữ trưởng thành ngủ một chút không có gì lớn, anh quay đâu còn có thể phải ôm trái ấp, cũng có thể cưới người phụ nữ khác.

Tô Tiểu Đường nhìn anh: “Nói xong chưa?”
“Em là muốn bồi thường gì sao, được thôi, chỉ cần em mở miệng, tặng nhà tặng xe đưa chi phiếu, tôi đều có thể thỏa mãn em.”
“Tô Tiểu Đường, tôi vẫn cảm thấy em rất thú vị, hiện tại em sẽ không biến thành một người không thú vị đấy chứt?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui