“Đúng vậy Thành gia, Đường Ngọc đã trưởng thành, đã đến độ tuổi lập nghiệp cưới vợ rồi, Thành gia quen biết nhiều người, có danh viện thiên kim nào gia thế trong sạch giới thiệu cho Đường Ngọc hay không, Đường Ngọc còn chưa quen ai cả.” Đường phu nhân che miệng cười nói.
Cái này…
Tiêu Thành vẫn không nói gì, Đường Ngọc đã lên tiếng cắt đứt Đường phu nhân: “Mẹ, con không cần mọi người giới thiệu bạn gái cho con, con đã có cô gái mình thích rồi.”
Đường phu nhân tựa hồ đã sớm đã biết tâm sự của con trai, hơn nữa đối với cô bé này cũng khá hài lòng, bà cười nói: “Con sốt ruột cái gì, mẹ đùa với con thôi.”
Tiêu Thành biết ánh mắt Đường gia rất cao, cô gái có thể đồng thời chinh phục chàng thanh niên tuần kiệt tâm cao khí ngạo Đường Ngọc còn làm cho Đường tổng Đường phu nhân hài lòng như thế nhát định thật không đơn giản, anh hỏi: “Đường Ngọc, cậu thích cô gái nào vậy?”
“Là..” Đường Ngọc ngắng đầu, hết nhìn Đông tới nhìn Tây, muốn nhìn xem cô bé kia đã tới hay chưa.
Lúc này, cửa phòng tiệc xuất hiện hai bóng người, người đến.
Đường Ngọc sáng rực mắt: “Dượng, dượng mau nhìn đi, đó chính là cô gái con thích, cô ấy tới rồi!”
Nhìn thần sắc hưng phấn của Đường Ngọc, Tiêu Thành một tay đút trong túi quần nghiêng người sang, anh nhẹ nhàng nhắc lên cặp mắt đen thẳm kia hướng cạnh cửa nhìn lại, ánh mắt vôn nhập nhèm lười biếng, thế nhưng một giây kế tiếp, anh hơi ngắn ra.
“Dượng, cô ấy là thiên kim của Dương gia, tên là Hà Băng.” Đường Ngọc không kịp chờ đợi giới thiệu.
Hà Băng.
Cũng chính là Tô Tiểu Đường.
Cặp mắt đen thẫm của Tiêu Thành xuyên qua đoàn người rơi trên người Hà Băng, anh đã trọn ba năm không gặp cô rồi.
Năm đó lúc cô rời đi chỉ mới 19 tuổi, còn chưa nở rộ, hiện tại ba năm trôi qua, cô đã 21 tuổi, cả người như đóa tuyết mai trong trẻo lạnh lùng tuyệt Lệ, cô đã hoàn toàn nở rộ rồi.
Hà Băng theo mẹ Dương Kim Đậu cùng nhau vào sân, Hà Băng 21 tuổi tối nay mặc một chiếc váy đen hai dây rất đơn giản, dây váy mỏng manh treo trên bờ vai oánh nhuận của ở cô, suối tóc đen dài xõa tung, lộ ra khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ, thực sự là thanh lệ xuất trần, duyên dáng động lòng người.
Tiêu Thành không ngờ con dâu mà Đường gia chọn trúng, người trong lòng của Đường Ngọc dĩ nhiên là..
Hà Băng!
Lúc này bên tai truyền đến tiếng nghị luận của đám danh môn thục viện.
“Các cô mau nhìn kìn, Hà Băng tới!”
“Ba năm trước đây Dương tổng đón cô con gái Hà Băng này về, Hà Băng ở giới mỹ nữ quyền quý thượng lưu danh tiếng vang xa, cô ấy thành công hạ bệ cựu hoa khôi trở thành Băng mỹ nhân tân đệ nhất Hồng Khẩu.”
“Đúng là Băng mỹ nhân, các cô thấy cô ta cười bao giờ chưa? Cô ta tự cho là thanh cao, chưa bao giờ chơi với chúng loi “Hiện tại đám công tử nhà giàu theo đuổi cô ta có thể từ nơi này xếp hàng đến Pháp luôn đấy, không biết bao nhiêu người lái xe sang chạy đến dưới lầu trường học của cô ta chờ cô ta đâu, cô ta thực sự là đường làm quan rộng mở mà.”
“Thôi mau mau im đi, giao tình hai nhà Đường Dương không cạn, Đường phu nhân và Dương tổng là bạn thân máy chục năm, lần này sinh nhật Đường thiếu liền mang Hà Băng qua đây, ý tứ trong này còn chưa lộ rõ sao, Hà Băng sắp gả vào Đường gia, hai nhà Đường Dương sắp có đám cưới rồi.”…
Tiêu Thành mặt không thay đổi nghe những tiêng nghị luận này, hiện tại Hà Băng là đối tượng mà đám thượng lưu danh viện cực kỳ hâm mộ và ghen ghét, Hà Băng vừa ra sân, liền trở thành tiêu điểm.
Xem ra chuyện đám cưới hai nhà Đường Dương mọi người đều biết rồi, Hà Băng thật sự sắp gả cho… Đường Ngọc rồi..