“Con không gả cho Đường Ngọc, vậy con muốn gả cho ai?”
Hà Băng nói ra một cái tên: “Tiêu Thành! Mẹ, con thích anh ấy.”
Dương Kim Đậu đứng phất dậy, bà giơ tay lên, hung hãng tát Hà Băng một cái.
Bốp.
Tiếng tát tay thanh thúy vang lên, Hà Băng bị đánh trật cả mặt.
“Phu nhân, xin bà bớt giận, bà đánh Đại tiểu thư làm cái gì?” Người làm nữ nhanh chóng tới khuyên can.
Đường Ngọc cũng đứng dậy, anh ta kéo lại Dương Kim Đậu, thành khẩn nói: “Cô, cô đừng đánh Băng Băng, con sẽ đau lòng, muốn đánh thì cô đánh con đi, là con vô năng, là con không đủ ưu tú, bằng không Băng Băng cũng sẽ không bị miệng lưỡi ba hoa của Tiêu Thành đâu độc.”
Đường Ngọc không khuyên còn đỡ, vừa khuyên liền tưới dầu vào lửa, Dương Kim Đậu tức đến run rẩy cả người, bà ta thất vọng vô cùng nhìn Hà Băng: “Băng Băng, con xem Đường Ngọc đối với con thật tình như thế, đều lúc này còn giúp con nói chuyện, con sao có thể nhẫn tâm phụ nó? Tiêu Thành kia đến tột cùng bỏ thuốc mê gì cho con, hắn đã có vợ, con trai cũng đã lớn như vậy, con một thiên kim tiểu thư trong sạch qua lại với hắn không sợ bị coi thường sao, nếu như bên ngoài truyền ra danh tiếng của con liền bị phá hủy!”
Thân phận của Tiêu Thành không thể tiết lộ, đám cưới giả cũng không thể tiết lộ, nên Hà Băng cái gì cũng không thể nói, cô chỉ kiên trì nhìn vê phía Dương Kim Đậu: “Mẹ, ngoại trừ Tiêu Thành, con sẽ không kết hôn với bất luận kẻ nào.”
“Mày!” Dương Kim Đậu tiến lên, còn muốn cho Hà Băng một tát.
Hà Băng không có tránh, đôi mắt sáng thẳng thắn thành khẩn mà cố chấp nhìn Dương Kim Đậu.
Tay Dương Kim Đậu liền cứng lại rồi, bà nhớ tới nhiều năm trước lúc bà muốn gả cho Hà Tấn, người nhà bà không đồng ý, mẹ bà đã từng đã cho bà một bạt tai, lúc đó ánh mắt của bà y đúc ánh mắt Hà Băng bây giờ, vì ái tình mà váng đầu, tự cho suy nghĩ của mình là đúng.
Nhưng, sau đó bà đồi lây cái gì?
Đứa con gái này tính cách giống hệt với bà, đánh không có tác dụng.
Dương Kim Đậu nén giận thu tay về, lạnh giọng ra lệnh: “Người đâu, nhốt Đại tiểu thư ở trong phòng, không có tôi đồng ý ai cũng không thẻ thả nó ral”
“Vâng.” Người làm nữ đi tới bên người Hà Băng: “Đại tiểu thư, phu nhân hiện tại đang ở nổi nóng, hai người là mẹ con, không nên ầm ï quá.
Mấy năm nay phu nhân một mình gây dựng sự nghiệp, cũng không tái hôn, phu nhân chỉ có một người thân là con, con cũng phải thông cảm phu nhân một chút, chúng ta lên trước lầu đi!”
Những lời này đã đâm vào chô mêm mại trong lòng Hà Băng, cô xoay người, lên lầu.
Đường Ngọc thấy thân ảnh Hà Băng biến mất trong phòng ngủ, trong hai mắt lóe lên âm vụ, anh ta nhỏ giọng nói: “Cô, như vậy không giam được Băng Băng, cho dù giam được thể xác Băng Băng, cũng giam không được trái tim Băng Băng!”
Nói rồi Đường Ngọc giận dữ: “Đều do tên Tiêu Thành kia, con vẫn luôn kính trọng xem hắn là dượng, không ngờ tới hắn lại là người như thế, hiện tại Băng Băng đã vâng vâng dạ dạ đi theo hắn rồi, cả đời đều sẽ bị hủy hoại trên tay hăn, đáng tiệc là con không có năng lực liều mạng với hắn, bằng không con nhất định sẽ làm hắn biến mắt!”
Đúng vậy, làm anh biến mắt.
Làm cho Tiêu Thành biến mắt!
Hai mắt Dương Kim Đậu đột nhiên sáng lên.
Dương Kim Đậu nhìn Đường Ngọc: “Đường Ngọc, con đã biết quá khứ kia của Băng Băng và Tiêu Thành, con thực sự không chút nào chú ý sao?”
Làm sao có thể không chú ý?.