Lộ Tư nhìn Hà Băng, quả là “đất mưa Giang Nam dưỡng ra mỹ nữ đẹp nhất”, hắn gặp qua không ít mỹ nhân, nhưng chưa từng thấy qua người đẹp như Hà Băng.
Khí chất trên người Hà Băng hấp dẫn hơn người, thanh lệ thong dong, vừa rồi lúc cầm mặt nạ còn mang theo nhàn nhạt ưu sầu, khiến người ta hận không thể kéo cô vào trong lòng che chở.
“Hà tiểu thư, tôi có thể mời cô nhảy một bản không?” Lộ Tư đi tới trước mặt Hà Băng, thân sĩ cúi người xuống, đưa tay ra.
Nơi đây đã hâp dân ánh mặt mọi người, tất cả mọi người đều ồn ào — “Đồng ý! Đồng ý đi! Mau trả lời đi!”
“Khiêu vũ! Khiêu vũ! Mau mau khiêu vũi”
Trong góc Diệp Minh nhìn một màn này, Lộ Tư anh tuấn đẹp trai, Hà Băng duyên dáng yêu kiều, hai người được mọi người vây quanh ồn ào, rất có mùi Vị yêu đương.
Anh biết cô rất được hoan nghênh, cho dù không có Đường Ngọc cũng sẽ có Đường Ngọc số 1, Đường Ngọc số 2 xuất hiện, những người đàn ông này đều sẽ mê muội vì cô.
Lúc này người làm bên người đang bàn tán “Oa, Lộ Tư thiếu gia của chúng ta cùng vị kia đẹp như tiên đồng ngọc nữ ấy, quả xứng đôi.
”
“Vũ hội mặt nạ hôm nay trại chủ chúng ta vì Lộ Tư thiếu gia mà chuẩn bị, muốn chọn cho Lộ Tư thiếu gia một vị Thiếu phu nhân, xem ra Hà tiểu thư rất có thể trở thành Thiếu phu nhân chúng ta.
”
“Cô xem ánh mắt Lộ Tư thiếu gia nhìn Hà tiểu thư kìa, đó là ánh mắt rơi vào bề tình đó.
”
Diệp Minh đỏ bừng hai mắt, gân xanh trên trán mơ hồ nổi lên, lúc này anh rất muốn xông ra, kéo cô tới bên cạnh mình, hướng toàn thê giới tuyên bô chủ quyền của mình.
Anh muốn biến cô thành vật riêng của mình, không cho bất kỳ thằng đàn ông nào mơ ước tới cô.
Thậm chí, anh còn muốn giấu cô đi, không cho đám đàn ông kia thấy được sắc đẹp cô.
Cô chỉ có thể là của anhI Nhưng…
Diệp Minh chậm rãi nhếch cánh môi mỏng lạnh khô khốc, anh tự giễu cười nhẹ một tiếng, đột nhiên không biết bản thân đến tột cùng muốn làm cái gì.
Rõ ràng đã từ chối cô, nhưng vẫn không thể chịu đựng cô thuộc về người khác, muôn cô, điên cuông muôn cô.
Diệp Minh nhắm mắt lại, sau đó xoay người rời đi.
Trong vũ hội.
Diệp Linh thầm nghĩ không xong rồi, cô mang Hà Băng tới là tạo cơ hội cho anh mình, chứ không phải cho vị Lộ Tư thiếu gia này, hiện tại rất rõ ràng, vị Lộ Tư thiếu gia này coi trọng Hà Băng rồi.
Diệp Linh đã thấy Diệp Minh đứng trong góc tối, Diệp Minh tới rồi!
Diệp Linh sốt ruột vô cùng — anh anh mau mau qua đây đi, có người đoạt vợ với anh rồi!
Một giây kê tiêp, Diệp Linh chỉ thây Diệp Minh xoay người đi.
Anh lại bỏ đi!
Diệp Linh,”…”
Hà Băng nhìn Lộ Tư thiếu gia trước mắt, mặc kệ người chung quanh ồn ào thế nào, trên khuôn mặt trứng ngỗng ấy vẫn không có cảm xúc gì, cô thản nhiên nói: “Xin lỗi, tôi không phải tới khiêu Vu.
Lộ Tư khựng lại, gương mặt đẹp trai lộ ra thất vọng, Hà Băng không chút lưu tình từ chối anh.
“Hà tiểu thư…” Lộ Tư muốn giữ cô.
.