Lý Kỳ đỏ mặt nhìn xuống phía dưới một cái, Diệp Minh trần nửa người trên, trên người đan xen vết thương, tuy nhìn thấy mà giật mình, thế nhưng càng nhiều hơn một loại gợi cảm và dã tính khó tả.
Phía dưới là quần dài đen, hiện tại dây lưng hơi mở ra, khóa kéo cũng mở ra, lộ ra quần lót bên trong…
Dưới giường một đống giấy trắng, mới vừa lau qua.
Lý Kỳ ngồi xổm người xuống, dọn sách đống giấy trăng kia.
Chu Siêu sờ trán Diệp Minh: “A Minh, cậu hết sốt rồi.”
Diệp Minh hít một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun ra, mới vừa phát tiết, trong mặt mày anh tuấn nhuộm vài phần phóng túng tà khí, anh không đáp.
Lý Kỳ vào buồng vệ sinh, Chu Siêu đè thấp tiếng: “A Minh, cậu thế này cũng không được, đã 35 rồi, bên cạnh không có người phụ nữ làm sao được, tìm một người phụ nữ tốt lập gia đình đi!”
“Lập gia đình sớm một chút rồi sinh con, như vậy cô bác ở dưới suối vàng cũng sẽ yên tâm hơn, trước đây cô bác thích Kỳ Kỳ…”
Chu Siêu thừa cơ hội này đề cử Lý Kỳ nhiệt liệt.
Thế nhưng lời anh ta vẫn chưa nói hết, Diệp Minh đột nhiên cắt đứt anh: “Đó là bởi vì bố mẹ ta còn chưagặp qua Hà Băng.”
Thiên ngôn vạn ngữ của Chu Siêu như nghẹn ở cổ họng: “…”
Tóc mái mướt mồ hôi che phủ cặp mắt sâu thẳm kia Diệp Minh, thấy không rõ thần sắc của anh, Chu Siêu không biết anh suy nghĩ cái gì, chỉ có thể nói: “A Minh, nếu như cậu thật sựuthích Hà Băng, vậy tôi tìm cô ấy ngay bây giờ, để cô ấy giúp cậu cùng vượt qua cửa ải khó khăn này…”
Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới.
Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.”
Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng.
“A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.”
Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những khó khăn này…”
Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới.
Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.”
Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng.
“A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.”
Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những lời này, bước chân trực tiêp khựng lại.
“A Minh, Kỳ Kỳ với cậu là thanh mai trúc mã, lại cùng cậu có chung tín ngưỡng, chúng ta đều đem tất cả nhiệt huyết dắn thân vào vào cách mạng, Kỳ Kỳ một mực chờ đợi cậu, mấy năm nay con bé từ chối hết thảy người theo đuổi nó, sắp thành gái lỡ thì rồi.”
“Cậu và Kỳ Kỳ rất thích hợp, hai người kết hôn mà! Thừa dịp tuổi còn trẻ, để Kỳ Kỳ sinh vài đứa cho cậu, có cậu liền có một cái nhà, không có cậu, Kỳ Kỳ cũng sẽ mang theo con cậu, không để căn nhà này biến mắt.”
“Cô bé Hà Băng kia quá nhỏ, lại loá mắt như vậy, trên người cô ấy có rất nhiều nhân tố không xác định, cậu và cô ấy cứ tiếp tục dây dưa sẽ chỉ làm hai người đêu bị thương!”.