Diệp Minh nhìn cô, ánh mắt dời xuống, rơi vào mông đùi cô, đôi mắt đen thẳm giâu sau làn khói dàn dần híp lại, lãnh mị tà tính, không đứng đắn.
Yết hầu của người đàn ông lăn trên dưới vài cái, miệng đăng lưỡi khô, trong cổ họng giông như lăn qua than lửa.
Mẹ kiếp, điệu thuốc trong tay này mắt mẹ mùi vị rôi.
Diệp Minh vứt thuốc lá đứng dậy: “Các cậu chậm rãi chơi, tôi đi.”
Diệp Minh rất nhanh đã biến mát.
“Này, thủ trưởng!”
“Đừng kêu, thủ trưởng đại nhân của các cậu có chính sự phải làm.” Chu Siêu hiểu nhưng không nói toạc ra, cười nói.
Cái lính Huyết Đông khác cũng hứng thú: “Chính sự gì vậy ạ, thủ trưởng đại nhân sẽ không phải là đi tìm… chị dâu rôi chứ?”
“Nhất định là thế rồi còn gì, ban nãy tôi còn thấy thủ trưởng nhìn chằm chằm vào một chỗ, tôi liếc mắt thì thầy, hình như người đó là chị dâu
“Thảo nào thủ trưởng đột nhiên nói muốn dẫn chúng ta tới quán rượu xả stress, chẳng lẽ thủ trưởng biết trước chị.
dâu ở chỗ này nên giương mắt đuổi tới!?2”
Chu Siêu cười cười, vị thủ trưởng đại nhân này đâu chỉ là biết trước người ta ở chỗ này, rõ ràng là biết người ta và “chồng trước” hẹn nhau ở đây, cho nên gâp gáp chạy tới.
Trong khoảng thời gian này mọi cử động của Hà Băng không thoát khỏi con mắt của vị thử trưởng đại nhân kia, chia lìa lâu như vậy, anh mới là người gấp nhất kia kìa.
Anh đã không nhịn được rồi.
Hà Băng lau sạch tay, sau đó ra nhà vệ sinh, cô đi trên hành lang, trước mặt gặp một người quen, là bạn học cũ của cô.
Bạn học cũ này đã kết hôn rồi, hiện tại trong lòng ôm con trai.
Hà Băng ởi lên trước, nhìn con trai của người khác, hai mắt bé trai kia sáng rực, vô cùng đáng yêu.
Cô vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve một khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, tựa như đậu hủ nguyên chất.
Trong lòng Hà Băng mêm rồi tỉnh rồi mù, cô vôn thích con nít, trước đây luôn cảm thán Điểm Điểm lớn lên tua nhanh.
“Tớ có thể ôm bé không?” Hà Băng hỏi.
“Đương nhiên có thể.” Tải app truyệnhola đọc nhiều hơn nhé!
Hà Băng thận trọng ôm cậu bé.
“Diệp thủ trưởng, chào anh chào anh.” Lúc này bên tai truyền đến thanh âm.
Hà Băng nhanh chóng ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước xuất hiện một thân thể cường tráng cao lớn, ngược sáng đứng yên, là Diệp Minh.
Diệp Minh hai tay đút trong túi quần, cặp “nã đen kia đang rơi trên khuôn mặt nhỏ của cô.
Anh tới được một lúc rồi.
Vẫn luôn đứng nhìn cô.
Từ góc độ của anh có thể thấy nửa khuôn mặt nhỏ nghiêng của cô, cái trán mỹ nhân, hiện lên da thịt khỏe mạnh sáng hồng, cô tựa như có gì đó khang Bn dường như so với trước đây càng dịu dàng, mỹ lệ động lòng người hơn đôi chút.
Cô dường như rất thích con nít, ôm vào trong ngực, mặt mày sáng rỡ tươi Cười..