Mặt Hà Băng đỏ sắp nhỏ máu, đây thật là càng bôi càng đen, quá xâu hỗ.
Ý này giống như là cô hẹn anh thuê phòng đề ngủ.
Nhưng, rõ ràng không phải.
Cô không có ý đó mài Trong bụng cô có Tiểu Diệp Minh, bác sĩ cũng đã dặn ba tháng đâu không thể sinh hoạt vợ chông.
Hai tay đặt trước người xoắn xuýt vạt áo, cô run hàng mi liệc trộm anh.
Vừa liếc liền phát hiện anh đang nhìn chằm chăm vào cô.
Diệp Minh một tay đút trong túi quân, cặp tất kia chăm, chú dán vào cô, dáng vẻ cô xấu hỗ làm anh nổi tâm muốn trêu đùa, đáy mắt càng thêm nóng bỏng.
Ánh mắt anh tựa như dung nham, sắp thiêu rụi, hòa tan cô.
Hà Băng hơi kinh ngạc, người đàn ông này vẫn luôn là trường phái dã thú, chưa bao giò kiêm nén dục vọng, lúc anh muôn cùng cô thân mật đêu sẽ lầy ánh mắt này nhìn cô.
Anh không phải muốn rồi đây chứ?
Lúc này Diệp Minh mở miệng: “Anh đi tăm đây.”
Nói xong, anh xoay người.
Lúc người đàn ông đi vào phòng tăm, tay đặt dây lưng bên hông, ngón cái cùng ngón trỏ ung dung nhân một cái, sau đó kéo dây lựng ra, thuận tay ném vào trên ghê sa lon.
Động tác mây bay nước chảy sinh động lại ngang tà như thế, thực sự là quá quá mlem.
Hà Băng càng đỏ mặt hơn, cô dường như bị anh làm si mê rồi!.
Ngôn Tình Tổng Tài
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Hà Băng đứng ở ban công một hồi đề thổi tan khô nóng trên khuôn mặt nhỏ.
Trong phòng nóng quá, đều là hơi thở mập mò.
Trên người cô rất nóng, là do anh trêu chọc mà ra.
Đợi khi mặt “nguội” bót, cô một lần nữa vào phòng, rót cho mình một ly nước âm.
Đưa ly nước tới bên môi vừa định uông, lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, mang theo ra hơi lạnh khoan khoái sau khi tắm.
Hà Băng ngước mắt, phía trước cô có một chiếc gương, đúng lúc có thể xuyên qua.
mặt gương thây được anh.
Diệp Minh đã tắm xong rồi, mái tóc ngăn ướt nhẹp dính vào trên trán, một thân âm ướt hơi nước.
Anh mặc áo choàng tắm khách sạn, đai lưng không cột thả lỏng, lộ ra hơn nửa lông ngực to lón.
Vóc người anh là loại thể hình trong phòng gym kia, khiên người ta nhìn mà nhiệt huyết dâng trào, Hà Băng thầy cơ ngực anh đây đặn, còn có tám khối cơ bụng nhưữ ẩn như hiện.
Cô nhanh chóng thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nữa.
Lúc này bên tai vang lên tiếng bước chân trầm ổn, người đàn ông đã đi tói, dừng ở phía Sau GÔ.
Anh chặn cô ở lồng ngực mình và tủ thâp.
Anh hình như rất thích không một tiêng động đứng lù lù sau lưng cô.
Hà Băng nhanh chóng uống hết mấy ngụm nước.
“Anh khát nước, cho anh uống với.”
Lúc này người đàn ông phía sau lên giọng..