“Tôi không cần!” Lục Họa tức giận giơ tay lên, dùng sức ném cây kẹo que trên tay cậu.
Bếp.
Kẹo que rơi trên sân cỏ.
Lâm Mặc buông Lục Họa ra, khom lưng nhặt.
Cho tới nay, Lâm Mặc đều là cao cao tại thượng, hiện tại Lục Họa nhìn thiếu niên cao ngạo tà lạnh tại trước mặt mình cúi xuông thắt lưng, đi nhặt trên sân.cỏ kẹo que, trái tim cô cbỗng nhiên mềm nhũn.
Hai tay nhỏ bé xuôi ở bên người cuộn tròn một cái, Lục Họa không thể mặc kệ cho sự nhẹ dạ của nhìn mình, cô cũng sẽ không bao giò cho cậu cơ hội nữa, cho cậu cơ hội bắt nạt mình.
Lục Họa nhắc chân đi.
“Đứng lại.” Phía sau truyền đến giọng cậu lãnh đạm.
Lục Họa không ngừng bước chân.
Rất nhanh Lâm Mặc liền đuồi theo từ phía sau, ngón tay mạnh mẽ có lực của cậu lại siết lấy cổ tay cô, kéo cô lại.
“Lâm Mặc, cậu làm cái gì, buông! Cậu còn như vậy nữa tôi sẽ kêu đây, tôi sẽ nói cậu……”
“Nói sao?”
Lâm Mặc đầy cô, Lục Họa cảm thấy phía sau đột nhiên mát lạnh, thì ra cô bị cậu ngăn ở trong góc tường rôi.
Cái tư thế này……
Lục Họa đã thấy qua, gọi là kabedon”.
*Kabedon hay KabeDon đề cập tới hành động đập mạnh vào tường.
Nghĩa bái đầu là đập mạnh vào tường, để phản đối điều gì đó, sau này có nu là chàng trai ép cô gái giữa tường và mình, được xem là hành động lãng mạn.
Không rảnh suy nghĩ những thứ này, Lục Họa không muôn ngay lúc này lại thua khí thế, cô trừng đôi mắt sáng về phía cậu, “Tôi sẽ nói cậu khiêm nhã với tôi!”
Lời này vừa rơi xuống, bốp một tiếng, Lâm Mặc chống một tay phải trên vách tường bên người cô.
Thiếu niên cao 1m75 cũng theo thế đè xuông, chậm rãi áp sát cô, hơi thở quanh quân giữa hai người.
Lục Họa theo phản xạ có điều kiện lui về phía sau, thế nhưng không thể lui được nữa, cô trơ mắt nhìn cậu vượt qua khoảng, cách an toàn giữa nam nữ, cứ thế lần đến gần cô.
Hiện tại mặt của cậu gần.
ngay trước mắt, nhìn khoảng cách gần như vậy, cậu thực sự là điện trai đến mức làm người ta giận sôi, vóc người thiếu niên lộ ra vẻ trẻ 4rung, nhìn hơi gầy, song bờ lưng gây lại lộ ra sức mạnh, cộng thêm khí chất lãnh đạm bạc bẽo, trời sinh đã mang đến cảm giác bá đạo, cũng chính là móc treo quần áo biết đi.
Lục Họa bị cậu chặn lại, cho tới bây giờ cô chưa từng bị cậu chàng nào kabedon, khuôn mặt nhỏ trăng nõn từ từ nóng lên.
Lâm Mặc nhìn cô, tràn đây đáy.
mát là khuôn mặt rực rỡ động nhân của thiếu nữ, cậu nói, “Biết cái gì gọi là khiếm nhã không?”
Cái gì?
Lục Họa trong chốc lát ngây ngóc.
Dáng vẻ ngây thơ ấy rơi vào trong mắt thiếu niên là nét đẹp, không gì sánh được Lâm Mặc nhệch môi mỏng thành đường vòng cung tà mị, thập..