Mấy giây sau, Lục Họa phản ứng lại, hai tay nhỏ bé chồng lên lông ngực Ag bắt đầu đầy nên đập: “Buông..
Lâm Mặc…
Cô phản kháng rất kịch liệt, Lâm Mặc lại cảm thây cô đang nũng niu, ngay cả tát cậu cũng giông như liếc mắt đưa tình, thê nhưng lúc này cô phản kháng rất hung, cả người giấy giụa trong lòng cậu.
Rất nhanh, cậu cảm thấy cần cô đau xót, thì ra móng tay của cô đã vạch ra một vết TIỆM ở cần cô cậu.
Chỉ mới hếu một cái đã như vậy, nếu như… nếu như về sau…
Cổ họng Lâm Mặc như lăn qua than lửa, không thể phủ nhận đau đón nơi cổ kích thích cậu, làm cho cậu máu nóng cuôn cuộn.
Giờ này khắc này cậu tưởng tượng rất nhiều rất nhiều rất nhiều hình ảnh u ám.
Lúc này có thứ ươn ướt chảy vào trong miệng của cậu, Lục Họa khóc rôi.
Thấy cô khóc rồi, Lâm Mặc cứng đờ.
Cậu không ngờ sẽ làm cô khóc.
“Sao lại khóc?” Lâm Mặc chậm rãi buông cô ra, nhưng bàn tay to vận còn năm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
Lục Họa muốn đây.
cậu ra, cậu còn không thấy ngại mà hỏi, cô vì sao khóc cậu không biết sao, đây chính là nụ hôn đầu của cô, cô cho tới bây giờ chưa từng nghĩ nụ hôn đầu của mình là bị thô bạo ngang ngược cưỡng hôn như vậy.
Đôi mắt trong vắt xinh đẹp của Lục Họa bốc hơi lên hơi nước trong suốt, nước mắt kia không ngừng rơi xuống đập, cô nức nở nói: “Lâm Mặc, tôi Ị”
ghét cậu!
Lâm Mặc thấy cô khóc động lòng người, cái mũi nho nhỏ hông hông, viên mắt hồng hồng, cánh môi mới vừa rôi bị cậu hôn qua còn hơi rung động, mềm mại vô cùng.
Bàn tay của cậu đang cầm khuôn mặt nhỏ nhắn bạch ngọc của cô, không dám lộnxôn, lòng bàn tay đã chảy ra một lớp mồ hôi, vừa rồi cậu chỉ dán trên môi cô, chưa dám lộn xộn, đây là nụ hôn đầu của cô, cậu thì không phải ư?
Cậu cũng trúc trắc lo lắng, lần đầu tiên ở trên người một khuê nữ nêm được ái dục như vậy.
Vừa rồi ở trong quán rượu mượn rượu tăng thêm can đảm, cậu mới dám làm chuyện điên cuông như vậy.
Thây cậu nhìn cô chăm chăm, thiêu niên trầm lãng mà hung mãnh, trong đôi mắt còn dâng sắc đỏ mỏng, nhìn môi cô, lặng yên lại cần thận từng li từng tí thăm dò, hung mãnh lại có xung động muốn hôn cô một lần nữa, Lục Họa nhanh chóng mở miệng: “Lâm Mặc, cậu còn dám hôn tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cậu!”
Yêêt hâu Lâm Mặc khẽ trượt, lòng bàn tay thô to nhẹ nhàng giúp cô lau lệ trên mặt: “Em là bạn gái tôi, tôi hôn bạn gái tôi thì sao?”
Ai là bạn gái cậu, cậu đã làm sai còn lí lẽ hùng hồn như thế!
“Cho dù là bạn gái cậu, cậu có thể làm chuyện như vậy sao?” Lục Họa hỏi ngược một câu.
Lâm Mặc cảm thấy buồn cười, cậu nhếch đôi môi mỏng, giọng nói khàn khàn: “Chứ không thì sao? Chứ không tôi muôn em làm bạn gái em làm cái gì, bạn gái không phải là dùng để làm những chuyện này sao?”.