“…” Lục Họa tuy đã từng học giáo dục giới tính, nhưng còn chưa tiệp xúc qua khái niệm trần trụi như vậy, cô tức đến toàn thân run rây, thì ra Ti lừa cô làm cậu bạn gái cũng là vì..
cái này…
Lục Họa hận không thê căn cậu một cái, lúc này cô ngửi được mùi rượu nông nặc trên người cậu, vừa rôi cậu ở trong quán rượu uống rất nhiều rượu.
“Lâm Mặc, có phải cậu đã uống say rôi hay không? Cậu buông ra, tôi muốn về nhà, chờ ngươi tỉnh chúng ta bàn lại, tôi không muôn nói chuyện với một con quỷ say lướt khướt!”
“Tôi không say,” Lâm Mặc bá đạo vây cô ở trong ngực mình: “Lục Họa, thừa nhận đi! Em cũng yêu thích tôi, đúng không?”
“Tôi không có!”
“Em có! Nếu như đổi thành cậu trai khác, em cũng sẽ đột nhiên tìm tới nhà cậu ta, quan tâm chị cậu ta sao?
Nếu như đổi thành cậu trai khác, em cũng sẽ yên tâm đồ mình nằm trong ngực cậu ta sưởi âm cho cậu ta sao?
Nếu như đổi thành những người con trai khác, em cũng sẽ bởi vì một kì sát hạch bằng lòng làm bạn gái của cậu ta sao? Lục Họa, không thẻ, nguyên do bởi vì người đó là tôi, cho nên em mới làm như vậy, em thích tôi!”
Lục Họa rất muốn che lỗ tai của mình không nghe, kỳ thực Có Vũ cũng đã nói cô đã thích Lâm Mặc rồi, lòng của cô rất loạn rất loạn.
“Lục Họa, là em tự tìm, là em chủ động ; lao vào vòng tay tôi, em đang câu dẫn tôi! Em biết rõ mị lực của mình, biết rõ không có cậu trai nào có thể từ chối em, em còn tiếp cận tôi, ái muội với tôi, cho tôi hy vọng!”
“Được rồi Lâm Mặc, cậu đừng nói nữa! Không phải, không phải, tôi không muôn nghe†” Lục Họa viên mắt đỏ bừng nhìn cậu chằm chằm, cô không phải, cô không có câu dẫn cậu, cũng không có chơi trò ái muội với cậu.
Cậu tại sao có thể dùng những thứ từ này với cô?
Lâm Mặc khép mi mắt lại, biết mình quá phận, cậu tự tay, dùng sức kéo cô vào trong ngực mình, sau đó buộc chặt cánh tay răn chắc, ôm cô thật chặt.
Cậu đột nhiên ôm lấy cô.
.
Hã???? tì???? đọc tra????g chí????h ở ++ Trù????Tr???? ????ệ????﹒ⅴ???? ++
“Lâm Mặc, buông!” Lục Họa dùng cả tay chân đá cậu ra.
Lâm Mặc không cảm thây đau, cậu chôn khuôn mặt tuần tú ở trong mái tóc cô, tham lam cọ xát cơ thể thơm mêm của cô: “Lục Họa, xin lỗi, mới vừa rồi là tôi nói bậy bạ, tôi xin lỗi em, xin lỗi em.”
Cậu một hồi dùng ngôn ngữ đả kích cô, một hồi lại xin lỗi cô, rất loạn, Lục Họa bị cậu ôm thở không.
nổi: “Lâm Mặc, cậu buông trước, cậu uống say rôi..
“Lục Họa, không phải em câu dẫn tôi, là tôi câu dẫn em được chưa? Mỗi một lần em xuất hiện đều làm cho tôi không dời mắt nỗi, tôi muốn mượn cơ’ hội phát sinh với em chút gì, tôi thích em gọi tên tôi, thích em nói ghét tôi, thích em đánh tôi, càng thích em năm trong lòng tôi.”
“Xin lỗi, xin lỗi là tôi lừa em, là tôi lừa em để cho em làm bạn gái tôi, bởi vì ngoại trừ lừa gạt, tôi không biết còn CÓ thể lấy chiều gì, tiểu công chúa của tôi, tôi đã khát vọng em rất lâu rôi, tôi không.
biết nên như thế nào để có được em.”
“Tôi hôn em em khóc, là em cảm thấy uất ức sao? Tôi biết em uất ức, là do tôi không xứng với em.”.