Thế nhưng, cô không muốn.
Thanh Thanh vẫn muốn tìm cơ hội tiếp cận Thượng Quan Mặc, nhưng Thượng Quan Mặc hoặc là không Ở nhà, ” là về nhà một lần liền dính chặt vào Lục Họa, cô ta căn bản cũng không có cơ hội ra tay.
Sáng sớm, cô ta đột nhiên nghe được trong phòng truyền đến tiếng cãi vả kịch liệt, Thượng Quan Mặc và Lục Họa ở cãi nhau.
Bọn họ có xích mích rồi!
Thanh Thanh đứng ở cạnh cửa nhìn, trong phòng Lục Họa tùy hứng nói: “Không được, ngày hôm nay anh phải đuôi người làm nữ Thanh Thanh đó đi cho em, em thấy cô ta liền phiền, còn nữa, bên cạnh anh không thể có nữ thư ký, một người phụ nữ cũng không cho có, đêu đôi sang đàn ông cho em.”
Thượng Quan Mặc nhíu mày, vẻ mặt có giữ không vui: “Đủ rôi Lục Họa, tôi phát hiện gân đây cô càng ngày càng gây chuyện vô lý.”
“Tôi cố tình gây sự sao? Được thôi, tôi hiện tại liên vê nhà, sẽ không trở vê đây nữa.”
Thượng Quan Mặc không có kiên nhân nói: “Được, cô đi đi, tôi sẽ không đi đón cô, cô vĩnh viễn đừng quay lại nữa!”
Thanh Thanh thâm vui vẻ, bình thường Thượng Quan Mặc và Lục Họa tình cảm tôt như vậy, bây giờ lại cãi nhau, hơn nữa còn âm ï đên như vậy.
“Được thôi, Thương Quan Mặc, lời này là anh nói đầy nhĩ anh đừng có mà cầu xin tôi trở về!”
Nói rồi Lục Họa liền mở ra cửa phòng, bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này.
Lục Họa đi rồi.
Àm.
Bên trong vang lên một tiếng rất lớn, là Thượng Quan Mặc giận dữ đạp đổ rất nhiều thứ Thanh Thanh tuy là trong lòng vui vẻ, thế nhưng cô ta cũng rất hô nghị, Thượng Quan Mặc và Lục Họa sao lại tụ dựng cãi nhau, trong này có phải có cái gì mờ ám hay không?
Thanh Thanh đi vào phòng, chỉ thây Thượng Quan Mặc chồng hông lưng đứng trước cửa số, trong phòng một mảnh hỗn độn, gương mặt anh tuần u ám, lồng ngực tráng kiện cũng đang thở gập, chác là cơn tức giận vừa rôi vẫn chưa tiêu tan, cả người anh đều viết câu “đang cãi nhau, người lạ đi qua chớ tới gân”.
Thanh Thanh đi lên trước, nhỏ giọng sợ hãi hỏi: “Chủ nhân, anh và Lục tiểu thư làm sao vậy, sao đột nhiên lại cãi nhau?”
Thượng Quan Mặc không đề ý tới cô ta.
Thanh Thanh đã quen với việc bị coi thành không khí, cô ta chau mày: “Chủ nhân, anh đừng tức giận, tôi cảm thấy Lục tiểu thử quá yêu anh, cho nên mới không thể chịu đựng những cô gái khác: bên cạnh Anh tôi cũng biết Lục tiêu thư không thích KH tôi.
“Nhưng tình yêu của Lục tiểu thư quá bá đạo, khiến người ta kiềm nén hít thở không thông, ham muốn kiểm soát của cô ây với anh quá mạnh, người bình thường đều chịu không nỗi cô ấy quản chế như thê.”
“Nếu như anh cứ dung túng cô ấy, tôi cảm thấy Lục tiểu jhư sẽ chỉ càng trầm trọng thêm…
Thượng Quan Mặc quay đầu nhìn Thanh Thanh, mặt không thay.
đổi mập máy đôi môi mỏng: “Cô là thứ gì, có tư cách gì phê bình cô ấy?”
Thanh Thanh: “…”
Thượng Quan Mặc cầm áo khoác, rời khỏi nơi này..