Hiện tại đã cảm thấy thể chất cô quả thật rất kém, Thượng Quan Mặc liền vội vàng ôm Lục Họa vào trong ngực: “Đứa ngốc, em nên sớm nói thật với anh chứ.
”
“Em sợ anh giận.
”
“Anh tức giận là vì anh nghĩ đến em không muôn sinh con cho anh, anh cảm thấy em CÓ thê sẽ rời khỏi anh bắt cứ lúc nào.
”
“Chồng, ” Lục Họa ngắng đầu nhìn anh: “Nếu như em thực sự không thể sinh con cho anh, anh sẽ ghét bỏ em sao?”
Kỳ thực cô đã sớm muốn hỏi anh vấn để này, đàn ông đều rất coi trọng huyệt mạch con nỗi dòng của mình, không thể sinh con đối với người phụ nữ mà nói là chuyện có tính chật huỷ diệt, tỏ tõ cô không thể một người phụ nữ hoàn chỉnh, anh sẽ ghét bỏ sao, anh có thể chấp nhận sao?
Thượng Quan Mặc vuốt mái tóc dài của cô: “Anh sẽ không, nêu như thân thể em không thích hợp mang thai, vậy chúng ta cũng không cân sinh con nữa.
Vợ, ngay từ đâu là do anh quá nôn, anh căn bản ,không cân.
nhặc qua tính nguy hiểm của chuyện sinh nở, cũng không cân nhắc qua em từng trải cái gì, anh chỉ là muôn một đứa con thuộc về chúng ta, đề em vĩnh viễn vĩnh viễn ở cạnh anh.
”
Kỳ thực nói cho cùng, anh vẫn thiếu cảm giác an toàn, muôn dùng một đứa bé ràng buộc cô.
Lục Họa rất cảm động, cô chui vào trong lòng Thượng Quan Mặc, hồi lâu sau mới nói: “Chỗng, nêu như… em nói nêu như…
Thôi bỏ đi.
Cô cuối cùng vẫn không nói gì.
Cô muốn nói, đợi cô chết, anh có thể sẽ tìm một cô gái tốt, đến lúc đó cô ấy sẽ sinh cho anh một đứa con.
Để anh một mình trên thế giới này rất cô đơn, hy vọng có thể có một đứa con đến với anh.
“Vợ, em muốn nói cái gì đó, sao lại ấp a ấp úng?” Thượng Quan Mặc nghỉ ngờ nói.
Lục Họa lấy ra viên dược hoàn thứ hai: “Em muôn nói là, viên dược hoàn thứ hai mẹ em đã chế tạo ra được, anh mau uống đi!”
Thượng Quan Mặc nhìn viên dược hoàn thứ hai, viên này so với viên thứ nhất càng thêm đỏ tươi, giống như dùng màu máut tươi nhuộm đâm cánh hoa, hết sức yêu dã.
Thượng Quan Mặc không biết thành phần của dược hoàn là cái gì, thế nhưng sau khi dùng viên dược hoàn thứ nhất, anh có cảm giác cơ thể mình đang dần khỏe lền, ngày càng tràn trê.
Xem ra y thuật mẹ vợ mình thực sự kinh người, Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh được cứu rồi.
“Ừ.
” Thượng Quan Mặc nhận lấy dược hoàn, đặt ở trong miệng nuốt xung.
Nhìn anh nuốt vào Lục Họa mới thở dài một hơi, đã là viên thứ hai, chỉ còn một viên nữa.
Lúc này Lục Họa mắt tối sầm lại, trực tiêp ngã xuông.
Trước khi ngất cô nghe được tiếng kinh hô của Thượng Quan Mặc: “Họa Họal”
Lục Họa nằm trên giường lớn mềm mại, bác sĩ chẳn mạch cho Lục Họa.
Thượng Quan Mặc lo lắng nói: “Phu nhân tôi bị làm sao vậy, đang yên lành sao tự dưng lại ngất xỉu?”.