“Ai nha Hàn Vương, cánh tay anh chảy máu kìa, Lâm Bất Nhiễm cắn anh chảy máu rnôi.’ Có máu tươi từ trong ống tay áo thẩm thấu ra ngoài, cô thực sự căn hắn chảy máu.
Trương Hàn nhìn hướng cô biến mát, đầu lưỡi liếm đôi môi mỏng khô ráo, lúc đầu hắn muốn buông tha cô, cô lại dám đụng vào trên họng súng của hắn.
Hắn có thể ăn chay vài ngày, nhưng là một người đàn ông ở độ tuổi huyết khí phương cương vẫn có nhu cầu bình thường.
Trương Hàn vươn tay đây mỹ nhân bên người ra: “Được rồi, các em đều yên tĩnh cho tôi một chút! Tối nay Thượng Quan Thiếu chủ sẽ đến chỗ tôi, các em đừng gây thêm chuyện cho tôi, hiểu chừa?”
Đám mỹ nhân nào dám gây chuyện, họ nhanh chóng gật đầu: “Vâng, bọn em biết rồi.”
Trương.
Hàn lên lầu vào thư phòng, đám mỹ nhân liền bao vây Kiều Lan lại, “Em Kiều Lan, Lâm Bát Nhiễm kia hung dữ chanh chua như thê, em không bị thương chứ?”
“Đêm nay là ngày hội Trung thu, Hàn Vương lật thẻ của em, đây chính là vinh hạnh lón lao đó.”
sóc bọn chị nhiều hơn đó, bọn chị đã “Em Kiều Lan, về sau em phải chăm lăn lộn cùng với em rồi.”
Kiều Lan bị thương không ít, vừa rồi Lâm Bát Nhiễm dùng sức rất mạnh, đánh ả đau chết, nhưng lấy việc này đổi thành cơ hội được Trương Hàn sủng hạnh, ả vẫn cảm thấy rất đáng.
Thế nhưng, Trương Hàn vẫn không chưa phát sinh quan hệ với mình, mấy ngày nay lật thẻ hắn vẫn ngủ ở trên ghế salon.
Kiều Lan âm thầm siết chặt quyền, ả một mực thăm dò, thăm dò lòng dạ Trương Hàn.
Nếu như tối nay hắn không sủng.
hạnh mình, vậy Lâm Bát Nhiễm liền không giữ được nữal Thượng Quan Mặc tới, tại lễ Trung thu, anh cùng Trương Hàn nâng chén cộng âm.
Nhiều ngày không gặp, Thượng Quan Mặc tuân tú đi hơn một chút, khí chất xa cách đạm mạc, so với ngày thường càng thêm tĩnh lặng, anh cũng không thích cười nữa, cả người như một khối băng, khiến người ta không dám tới gân.
“Em vợ, nghe nói cậu và Quân gia tiểu thư Quân Vô Song đã chuẩn bị tổ chứ hôn lễ, có phải thật vậy không?”
Trương Hàn hóng chuyện hỏi.
Thượng Quan Mặc nhìn trăng tròn vành vạch trên trời đêm, sau đó gật AUI 05 thiệt.
ˆ Anh thật sự sắp kết hôn với Quân Vô Song rồi.
“Áy, vậy thì thật lòng chúc mừng em vợ, phụ nữ mà, cũ không đi, mới không đến, chỉ là Lục Họa còn mang thai con cậu, tính ra thì chắc đã hơn mây tháng rồi nhỉ?”
Đáy lòng vốn bình lặng của Thượng Quan Mặc bỗng nhiên gợn sóng, tính cả hôm nay, cô đã mang thai năm tháng mười sáu ngày rồi.
.
Ngôn Tình Trọng Sinh
Trương Hàn thấy Thượng Quan Mặc rất đề ý đứa bé này, dù sao đàn ông đều coi trọng con nồi dòng: “Em vợ, cậu có gặp Lục Họa Công chúa chưa, tuy là tình cảm hai người đã mắt, thế nhưng đứa bé này dù sao cũng là của cậu, ít nhất để cho cậu đi thăm nó, cảm nhận sự tồn tại của nó chứ!?”
Nói đên chỗ này Thượng Quan Mặc liên nhíu mày, từ sau khi xích mích xảy ra, anh chưa liên lạc lại Lục Họa, Lục Họa cũng âm bật vô tín.
Kỳ thực song phương ‹ đều rất rõ ràng, đừng nên liền lạc lại, tốt nhất cả đời đừng qua lại với nhau nữa Tuy là, anh rất nhớ con..