Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương



Edit: windy

Không giống với nước M thời tiết trong xanh, thời tiết Hoa Hạ kể từ sau khi Mặc Khuynh Thành đi rồi, cũng tốt hơn nữa.

Mây đen âm u che lấp đầy trời, đè nén tâm tình của mọi người cũng không khá hơn.

“Bang.”

“Tại sao các người không nói cho tôi biết Mặc Khuynh Thành đã ra nước ngoài rồi! Nếu không phải hôm nay tôi đọc báo, có phải sẽ bị mấy người lừa gạt rất lâu không!”

Quảng Y đá ngã mấy người quỳ trên mặt đất, còn chưa hết tức giận, trực tiếp cầm ly nước lên đập tới.

“Tiểu thư, trước đó Mặc Khuynh Thành bị bắt cóc, bệnh viện đó không phải là nơi chúng tôi có thể tùy ý đi vào, huống chi còn là phòng bệnh trên tầng cao nhất, vốn tưởng rằng sau khi xuất viện sẽ ở một chỗ, mấy ngày nay cũng ở trường học, nhưng mà ai ngờ đến cô ta lại đột nhiên rời đi...”

“Còn kiếm cớ! Tôi để cho các người giám sát hai mươi bốn giờ không ngừng nghỉ, kết quả các người làm cái gì!”

Mềm mại trước ngực không ngừng phập phồng lên xuống, hai mắt lộ ra tia máu, lửa giận trên người lan ra khắp phòng, mọi người bị dọa sợ đến một câu cũng không dám nói.

“Thế nào, các người ngược lại không dám nói sao! Câm hết rồi hả!”

Đợi không được bất kì câu đáp lại nào, giống như có một chậu dầu ở phía trên đổ lên, lửa lại càng thêm mạnh.

“Văn Phong, anh tới nói xem nên làm gì tiếp bây giờ.”

Văn Phong sau lưng suy tư một hồi lâu, “Tiểu thư, hiện tại chúng ta cần tra rõ xem bọn người Mặc Khuynh Thành rốt cuộc đã đi đâu, sau đó phái người đi theo, mặc dù không thể đảm bảo tìm được Mặc đại thiếu gia, nhưng tỷ lệ là rất lớn.”

Quảng Y gật đầu một cái, sắc mặt đã tốt hơn nhiều, vừa nhìn về phía mấy người quỳ trên mặt đất, lửa giận lại nổi lên.

Văn Phong vội vàng nói: “Các người lui xuống trước đi.”

Mấy người kia liền cuống quít rời khỏi.

“Tiểu thư, đừng vì mấy người không liên quan mà hại sức khỏe.” Anh ta khuyên giải.

Quảng Y nhíu mày, “Anh cho rằng tôi muốn tức giận, nhưng mà anh nhìn bộ dáng của bọn họ xem, mỗi người đều đem mệnh lệnh của tôi ở bên ngoài tai, nếu thật là không tìm được A Dận, tôi phải làm sao bây giờ!”

Chỉ có lúc ở một mình, cô ta mới gọi như vậy.

“Tiểu thư, Mặc đại thiếu gia nhất định sẽ trở lại, nơi này là nhà của anh ta.”

“Nhưng mà Mặc Khuynh Thành không có ở đây, thì lúc nào anh ấy mới trở lại! Tôi không chờ được, Văn Phong, liên lạc người kia, để cho anh ta ra tay!”

Văn Phong chần chờ một lát, “Tiểu thư, nếu như bị ông chủ biết.”

Quảng Y trực tiếp cắt đứt, “Cha tôi sẽ không biết, anh cứ liên lạc là được.”

Văn Phong không có cách nào, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.

“Alo, là Nhan thiếu gia sao?”

“Nói.”

“Nhan thiếu gia, tiểu thư của chúng tôi muốn xin anh giúp một chuyện.”

“A? Quảng Y không phải là đã nói sẽ không tìm tôi giúp nữa sao, huống chi, tại sao tôi phải giúp cô ta.”

Nhớ tới lần trước Quảng Y kiêu ngạo, anh đã cảm thấy vô cùng nực cười, không có chuyện gì liền giả bộ như thiên kim tiểu thư, có chuyện cần thì gọi người làm điện thoại tới đây, thế là như thế nào, coi anh là thuộc hạ của Quảng gia sao?

“Nhan thiếu gia, tôi biết anh vẫn còn tức giận chuyện lần trước, anh đại nhân đại lượng, tiểu thư còn nhỏ, liền tha thứ cho cô ấy đi.”

Trong lòng Văn Phong cũng hiểu, kể từ sau lần đó, ngay cả ông chủ cũng không liên lạc được với anh ta.

Đầu bên kia cười nhạo một tiếng, “Văn Phong, anh thật là con chó trung thành của Quảng Y.”

Văn Phong cảm thấy anh ta sẽ không nói ra cái gì tốt lành, quả nhiên...

“Nhưng mà Văn Phong, anh nguyện ý hạ bản thân mình trở thành con chó của Quảng Y, tôi cũng không muốn, Quảng gia của anh, tôi cảm thấy ghê tởm.”

Văn Phong có vài phần không vui, trầm giọng xuống, “Nhan thiếu gia, Quảng gia cũng là nhà của anh.”

“Câm miệng!” Đầu bên kia hiển nhiên không muốn nghe anh nói tiếp.

“Văn Phong, Quảng gia không có quan hệ gì với tôi, nếu anh còn dám nói sai nữa, tôi sẽ khiến cho anh trực tiếp nhảy lầu.”

Văn Phong không dám nghi ngờ lời của anh ta, bản lĩnh của anh ta, anh đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi.

“Vâng, Nhan thiếu gia, là tôi nói sai, nhưng mà thiếu gia không muốn biết tiểu thư muốn nhờ anh giúp đỡ cái gì sao?”

Anh ta nhớ tiểu thư từng nói qua người này hình như có hứng thú đối với Mặc Khuynh Thành.

“A? Anh nói xem.” Lửa giận tới nhanh, đi cũng nhanh.

“Nhan thiếu gia, lần này tiểu thư muốn nhờ anh tra giúp xem Mặc Khuynh Thành đã đi đâu, muốn là nếu có thể, anh tự mình đi một chuyến.”

Đối phương giống như đang suy nghĩ, Văn Phong không hề gấp gáp, anh tin tưởng kết quả sau cùng nhất định là đáp ứng.

“Được, tôi liền tự mình đi một chuyến, nhưng mà Văn Phong, anh đã có dũng khí động tới tôi, thì liền ngoan ngoãn chờ trừng phạt của tôi đi.”

Âm thanh kéo dài, câu lòng người, lại mang lại chút nguy hiểm.

Văn Phong theo bản năng run lên một cái, trừng phạt trong miệng anh ta, cũng không phải giống như của người bình thường...

“Nhan thiếu gia, thuộc hạ nói trắng ra chính là đi làm cho người khác, kính xin ngài giơ cao đánh khẽ.”

Đối phương giống như đang châm chọc, trực tiếp cúp điện thoại không muốn nói chuyện nhiều.

“Tút tút tút...”

“Thế nào rồi?”

Văn Phong khóc không ra nước mắt, “Anh ta đã đáp ứng.”

Quảng Y thả lỏng, “Anh ta đồng ý là tốt rồi, có anh ta ra tay, hành tung của Mặc Khuynh Thành tuyệt đối không thành vấn đề, Văn Phong, anh vất vả rồi.”

Văn Phong lắc đầu một cái, rất muốn nói không vất vả, có thể tượng tượng đến trừng phạt sắp tới, trong lòng lại sợ hãi.

Bên kia, Lily ở trong biệt thự Tô Thụy mua, nằm nhàn nhã.

Garci đi tới, không vui nói: “Lily, bây giờ cô còn rảnh rỗi nghỉ ngơi sao!”

Đôi mắt Lily híp lại, ở nước ngoài một khoảng thời gian, nhưng cô vẫn không thích ứng được với thời tiết bên đó, chờ lúc cô trở lại mới hiểu được, Hoa Hạ là tốt nhất.

“Garci, làm sao vậy, ngồi xuống uống chút nước đi.”

Garci ngồi xuống, thở dài, “Đến nơi này, tôi liền cẩn thận tra xét về chuyện của Mặc Khuynh Thành, Lily, chúng ta hơi xem thường cô ta rồi.”

Một thời gian ngắn ngủi, hai bộ tác phẩm, một album, nhưng lại khiến cho cô ta nổi tiếng như vậy.

“Không phải trước đây cô nói, mặc dù cô ta rất mạnh, nhưng cô có cách sao?”

Nghe nói như thế, cô không khỏi khẩn trương, chẳng lẽ cô gặp nhiều khó khăn như vậy, cũng vẫn không đối phó được cô ta?

“Hiện tại biết sốt ruột, cũng không nhìn tình hình của cô mấy ngày nay, luyện tập hàng ngày không luyện, hoạt động cũng không nhận, khi cô ta không có ở đây vòng giải trí Hoa Hạ rớt xuống, kết quả đây?”

Lily mặt có chút hồng, âm thanh hạ xuống không ít, “Tôi, là tôi không đúng.”

Garci thở dài, vốn tưởng rằng dù gì cô ta cũng biết, ai ngờ còn cần giám đốc mình đây.

“Tốt lắm, bắt đầu từ ngày mai, cô bắt đầu huấn luyện hàng ngày, hoạt động tôi cũng sẽ giúp cô nhận, Lily, nếu là chờ anh ta trở lại, cô sẽ không có được thành công, cô chỉ có một con đường.”

Lily run rẩy, không tiếng động gật đầu một cái, cô ta tuyệt đối sẽ thành công!

Nước Y.

Rời khỏi biệt thự Mặc Dận, Cassiel cũng không trực tiếp trở về Hoa Hạ, bọn họ tiến vào biệt thự bên trong còn xa hoa hơn của Abigail.

“Mặc thiếu, nơi này là biệt thự của anh?”

Cassiel không nghĩ tới anh cũng có chỗ ở nước Y, xa hoa như vậy, suy nghĩ một chút cha mình ở trước mặt anh chưa bao giờ cúi đầu, trong lòng cười khổ, nếu ông ấy thấy anh như này, thái độ có thể sẽ thay đổi không đây.

“Kellen, cuối cùng anh cũng tới!”

Âm thanh kích động, bước chân vội vàng, từ trên lầu dần dần đến gần.

“Archibald, đi cẩn thận.” Mặc dù là trách móc, đáy mắt lại không hề có chút tức giận nào.

Archibald cũng không thèm để ý, trực tiếp tiến lên đưa cánh tay lên khoác lên bả vai của anh.

“Kellen, sao hiện giờ anh mới ra ngoài, ở cái gia tộc giẻ rách đó có cái gì có thể làm cho anh ở trong đó lâu như vậy.”

“Archibald, bỏ tay xuống, Kellen là người có gia đình rồi.” Sakura cũng từ trên lầu đi xuống.

Cassiel nhìn thấy mấy người quen thuộc, một suy nghĩ to gan dâng lên.

“Mặc thiếu, anh sẽ không sớm đã biết thân thế của mình chứ?”

“Anh là ai, Kellen của chúng tôi có thân thế gì mắc mớ gì tới anh!”

Đừng tưởng anh không nhìn thấy anh ta, hừ, không phải là người của gia tộc đó sao, bây giờ lại cùng Kellen tới đây, khẳng định là không có ý tốt.

“Kellen, bình thường anh rất cẩn thận, sao hiện tại lại rối rắm, trong cái gia tộc đó không có người nào là người tốt, dĩ nhiên, trừ cô ấy ra.”

“Cô

""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui