Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương



Edit: windy

Hai người rất nhanh liền rời khỏi, đến ngay cả thời gian chờ Mặc Khuynh Thành thay đồ cũng không có.

Lúc Mặc Khuynh Thành xuống lầu, trên sofa chỉ còn lại một mình Giản.

“Đi rồi?”

Như trong dự kiến, trực tiếp ngồi xuống, nâng chén trà lên bắt đầu uống.

“Mặc tiểu thư, cô một chút cũng không sợ hãi?”

Giản có chút tò mò, cô gái thế nào có thể khiến cho Y nguyện ý hy sinh nhiều như vậy.

“Tôi cần phải sợ?” Ngẩng đầu lên, nhíu mày, một giây sau, phản ứng của cô dọa Giản ngốc người.

“Ai nha, tôi rất sợ đó nha!” Làm ra bộ dáng kinh ngạc, rồi lại lập tức khôi phục bộ dáng lạnh nhạt.

Giản sửng sốt, sau đó cười to.

“Ha ha ha, thú vị, rất thú vị! Thảo nào Y không nỡ, đáng tiếc, tôi không gặp cô trước rồi.”

“Cạch.”

Đặt chén trà xuống, vẻ mặt Mặc Khuynh Thành âm trầm, “Anh ta đã đi rồi anh còn lôi anh ta ra làm tôi thấy ghê tởm.”

Tiếng cười của Giản càng thêm mãnh liệt.

“Mặc, Mặc tiểu thư, hóa ra cô cũng chán ghét Y như tôi, thật là, sớm biết như vậy vừa rồi liền không nhận chỗ tốt kia nữa, như vậy tôi có thể giữ cô bên cạnh rồi.”

“Không thể tưởng được đường đường là người buôn súng ống đạn dược Tam giác vàng, lại có suy nghĩ ngây thơ như vậy.”

Không hề che dấu khinh bỉ của mình, không phải nói những người này đều là việc không ác không làm sao? Sao hôm nay vừa thấy liền khác như vậy.

Đương nhiên, suy nghĩ như vậy cũng không khiến cho bản thân buông lỏng cảnh giác, có thể làm tới buôn súng ống đạn dược Tam giác vàng, vẫn là rất lợi hại, nếu như thực sự không có thủ đoạn nào, người người đều có thể làm được rồi.

Một giây sau, nụ cười khóe miệng Giản liền cứng ngắc, nháy mắt lộ ra vẻ ngoan độc.

“Phi.”

“Này, cô đánh không lại tôi.”

Anh ta sớm đã nhìn ra động tác của Mặc Khuynh Thành lập tức đứng dậy né tránh, nhìn mình ban đầu làm ghế tựa nháy mắt sụp đổ, anh ta liền phòng thủ, ừm, thân thủ kém hơn cô chút, đương nhiên, cô tuyệt đối sẽ không làm hành vi thô bạo mất hình tượng như vậy.

“Mặc Khuynh Thành, rốt cục cô là ai!”

Trước đó Y nói cô là một minh tinh của Hoa Hạ, anh ta cũng cho người điều tra qua, Y nói cũng không sai, nếu không anh ta tuyệt đối sẽ không đồng ý giữ lại một người có thân thủ lợi hại như vậy ở bên cạnh, cho dù bản thân thấy cô ta rất thú vị.

“Tôi là ai? Không phải anh đã tra rất rõ ràng rồi sao?” Trực tiếp trợn trừng mắt, cũng không biết những người này vì cái gì mà mình làm ra chút ngoài dự liệu của bọn họ liền kinh ngạc như vậy.

“Chỉ là một minh tinh nhỏ bé lại có thân thủ như vậy, cô cho là tôi ngu ngốc sao?” Đã thế còn biết thân phận của mình, không lẽ là người của quân đội Hoa Hạ?

Nghĩ như vậy, anh ta càng thêm cảnh giác, toàn thân vận sức chờ công kích, chỉ cần Mặc Khuynh Thành nói ra một chút không đúng, anh ta liền ra tay.

“Ai dám làm một lão đại Tam giác vàng ngu ngốc được, tôi chỉ là cảm thấy anh quá yên tâm đối với tôi thôi.” Không sai, giống như hiện tại, cho dù là bộ dáng tùy thời chuẩn bị công kích, nhưng trong mắt lại không hề có sát ý.

Giản nghe xong, cũng không làm bộ dáng hung ác nữa, thâm sâu thở dài, uể oải nói: “Một chút cũng không đùa, thật là, nhưng mà cô làm sao biết được?”

Thật đúng là giả vờ mà...

Khóe mắt Mặc Khuynh Thành giật giật, “Trong mắt anh không có sát ý.”

Lúc này Giản mới bừng tỉnh, đập ót, “Không hổ là diễn viên nha, điểm đó cũng có thể phát hiện ra được, không được, tôi không phục, chúng ta làm lại lần nữa!”

Mặc Khuynh Thành: “...” Người này xem diễn trò đến nghiện rồi hả?

Nhìn cô không hiểu, Giản không phục, trực tiếp xông lên công kích trước.

Bởi vì trước đó đã nói thân thủ mình không bằng cô, cho nên ra tay có chút không lưu tình.

Đột ngột công kích khiến cho dưới chân cô có chút lảo đảo, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

Chết tiệt, người này nói thế nào liền làm thế, biến ảo vô thường như vậy! Nhưng mà thân thủ thật không tồi, chí ít là ngoại trừ Mặc Dận, Công Thủy, cô gặp được đối thủ cực mạnh rồi.

Thu liễm tâm tư lại, thật sự đối ứng, tuy lúc trước đánh giá là thân thủ không bằng mình, nhưng không bảo đảm anh ta không đem toàn lực ra.

“Bốp.”

“Bang.”

Mọi người nghe được động tĩnh vội vã chạy tới, nhìn thấy một màn lại khiến cho họ kinh ngạc.

“Sao Boss lại động thủ với người này!”

“Mấu chốt là thân thủ của người này lại có thể cùng Boss không phân thắng bại!”

“Tôi cảm thấy không phải ngang nhau, không phát hiện ra động tác của Boss không ổn định như trước sao?”

Âm thanh líu ríu truyền vào trong tai Giản, khiến anh ta nghiến răng nghiến lợi. Xú nha đầu chết tiệt, nếu không bởi vì cô, mình sẽ trở nên chật vật thế này sao?

“Thời điểm đối chiến vẫn còn phân tâm, xem ra anh không làm thật nha.”

Giọng nói cất lên, trong giây lát, tốc độ trên tay cô nhanh hơn, đột nhiên biến hóa khiến cho Giản phản ứng không kịp.

“Ưm.”

Ngực trúng một đánh, theo bản năng lui về phía sau vài bước.

“Boss vậy mà lại thua! Thật không thể tin được!”

“Đúng vậy, không nhìn ra cô gái trẻ tuổi lại có thân thủ như vậy, nhưng mà Boss thua không phải là chúng ta cần báo thù sao?”

“Hình như là có chuyện như vậy, chúng ta phải lên sao?”

“Hay là thôi đi, Boss cũng đánh không lại cô ấy, chúng ta làm sao có thể đánh lại được.”

“Cùng tiến lên là được.”

“Ngu dốt, anh nghĩ như thế liền muốn bị đánh à! Huống hồ Boss còn chưa nói gì, ngoan ngoãn đứng chờ, đừng xen vào việc người khác.”

Người nọ ôm đầu: “...” Này có phải nhàn quá không?

Mặc Khuynh Thành hai tay ôm ngực, trêu tức nhìn anh ta, “Thuộc hạ

//
""""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui