【 Có khen thì cũng đừng lôi Hương Hương nhà tôi vào.
Là đỉnh lưu mà cũng muốn ăn vạ em trai của người mới nhà chúng ta sao? 】
【 Thẩm Niệm Thu mà cũng biết ganh đua sao? Đúng là không thể tưởng tượng nổi, tự nhiên tôi cũng muốn xem chương trình này rồi.
】
【《 Anh chị em của tôi 》 hoan nghênh mọi người 】
......
Không lâu sau, # Thẩm Niệm Thu quán quân ăn dưa #vọt lên hot search, độ hot ngày càng tăng.
Ở bên kia đại dương, trên một đảo nhỏ, đôi vợ chồng đang nghỉ dưỡng nhìn thấy hot search này ở trong nước, bấm vào xem thử.
"Ông nhà, tiểu tử kia là con trai chúng ta sao?" Một vị phu nhân trang điểm thời thượng đẩy đẩy người đàn ông ngồi bên cạnh.
Người đàn ông tiến tới nhìn màn hình, hình ảnh trong video làm ông kinh ngạc, "Nó đang làm gì vậy? Tại sao Hạ Hạ cũng có mặt trong chương trình?"
"Hạ Hạ cùng Tiểu Thu tham gia show thực tế, xem ra tiểu tử này không hỗn nổi nữa rồi!"
"Nếu nó hỗn láo thì bắt nó về nhà lo việc kinh doanh của gia đình, hỗn láo cái gì! Nhưng mà đây là chương trình gì thế? Tiểu tử này thế mà không thèm giả vờ? Ôi chap! Trư Bát Giới cũng không thể ăn được như nó! Ha ha ha ~" Người đàn ông cười rất vui vẻ, không lo lắng gì, "Nhanh gửi cho tôi xem."
Phu nhân liền bật kênh phát sóng trực tiếp của đài Quả Vải mà mình mới tìm được ra để hai người cùng xem.
*
Chờ đến khi các nhóm khách mời đi đến nơi ở, họ mới bắt đầu hối hận, oán trách vì sao nãy bọn họ không cố hết sức để thi, căn biệt thự xa hoa, nhà ở khá giả, nhà bình dân, nhà bị dột, chuồng bò lại có sự khác biệt rất lớn!
Căn biệt thự xa hoa có điều hòa, TV, bình nước nóng, thậm chí còn có cả khu hoa viên, nhưng những chỗ ở phía sau càng ngày càng rách nát đến mức khó mà tưởng tượng được.
Thẩm Niệm Thu bước vào trong căn biệt thự.
Nỗi khó chịu từ lúc ăn dưa hấu đến giờ dần dần tan biến, đặc biệt là sau khi cậu nhìn thấy nơi ở của các khách mời khác ở phía sau.
Thẩm Niệm Hạ lặng lẽ quan sát, cũng không có ý định nói ra suy nghĩ thầm kín này của Thẩm Niệm Thu.
Buổi chiều, trong khi các nhóm khách mời khác đang bận rộn dọn dẹp phòng ở dưới thời tiết oi bức thì chị em Thẩm gia lại ngồi ở trong phòng điều hòa uống trà, ăn lê.
Lúc này, tâm trạng của Thẩm Niệm Thu đã hoàn toàn bình tĩnh.
Ngay cả việc mất mặt vì ăn dưa hấu cũng không còn khiến cậu cảm thấy khó chịu như trước nữa.
Buổi tối, gia đình trưởng thôn mời đoàn làm phim ăn cơm.
Các khách mời cũng không cần phải sau một buổi chiều dọn dẹp phòng ốc lại phải loay hoay nấu nướng cho bữa tối.
Tổ tiết mục phát sóng trưc tiếp từ 9 giờ sáng đến 7 giờ tối mỗi ngày.
Sau 7 giờ tất cả camera đều ngừng ghi hình, mỗi khách mời có thể lấy lại điện thoại, kiểm tra xem có việc gì quan trọng hay không.
Điện thoại của Thẩm Niệm Hạ toàn là tin nhắn liên quan đến "Hi Quang", cô đang trả lời một vài tin nhắn thì nhìn thấy viện trưởng Lưu gửi cho cô thời gian và địa điểm.
Ngoài những cái đó, người ở đầu danh sách liên hệ cũng còn rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Thẩm Niệm Hạ click mở tin nhắn cha mẹ Thẩm gửi, xem ra bọn họ gần đây đi chơi rất vui vẻ.
Cô hy vọng bọn họ vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc như vậy, nghĩ đến kết cục của bọn họ trong truyện, sắc mặt Thẩm Niệm Hạ trở nên trầm xu.
Thẩm Niệm Thu bưng ly nước đường đỏ vào phòng, vừa lúc nhìn thấy Thẩm Niệm Hạ đang cầm chặt điện thoại di động, với vẻ mặt lạnh lùng hiếm thấy.
Thẩm Niệm Thu đưa ly nước cho Thẩm Niệm Hạ.
Thẩm Niệm Hạ lấy lại tinh thần, trong nháy mắt gương mặt băng lãnh cũng đã không còn nữa, "Cảm ơn."
Thẩm Niệm Thu: "Chị có gì cần tâm sự sao?"
"Hả?"
"Chị vừa xem cái gì thế?"
Thẩm Niệm Hạ đại khái đoán được có thể bản thân vừa rồi đắm chìm trong suy nghĩ quá lộ liễu làm cho cậu nhận ra.
Trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp, mấy năm nay cô đều bận rộn công tác bên ngoài, không để ý đến phương diện sinh hoạt nhiều.
Thì ra Thẩm Niệm Thu cũng biết để ý cảm xúc của người khác như vậy, đã thế ý tứ còn rất tinh tế.