Tô Hương và Âu Thành Hạo cũng cầm nông cụ xuất phát, lúc hai người làm việc cũng không quên cổ vũ lẫn nhau, rồi lại lau mồ hôi cho nhau, làm cho người xem phát sóng trực tiếp lại tiểu đường vì sự ngọt ngào này.
Nhóm của Tiết Thiên Thiên và Bành Văn Lâm có vẻ không có tinh thần, sắc mặt Tiết Thiên Thiên hôm nay rất kém, lại chưa từng làm việc nhà nông như này, chỉ có thể căng mặt giả bộ ra dáng.
Một mình Bành Văn Lâm vùi đầu khổ cực làm, miễn cưỡng mới xêm xêm nhóm của chị em Tô Hương, độ chênh lệch cũng không quá lớn.
"Sao chị Thẩm và Niệm Thu vẫn chưa tới?" Tiết Thiên Thiên cố ý hỏi, cô ta cũng không biết Thẩm Niệm Thu và Thẩm Niệm Hạ đi đâu, gặp mặt buổi sáng xong cũng không gặp lại nữa, bữa sáng cũng không thấy hai người bọn họ.
Tô Hương cũng nhìn quanh một vòng, tò mò hỏi: "Kỳ lạ nhỉ? Hai người thầy Thẩm vẫn chưa đến sao? Tôi còn tưởng họ sẽ đến muộn cơ."
"Niệm Thu đã xin nghỉ, bọn họ sẽ đến muộn một chút.
Mọi người lo làm nhanh lên đi, dù sao mọi người đều bình đẳng, tính theo diện tích đát, làm nhiều ăn nhiều." Thịnh Huy đang ngồi uống trà ở trước máy theo dõi khoan thai nói.
"Ôi, xem ra tôi lại phải nỗ lực thêm chút rồi." Giang Vũ đột nhiên cảm thán.
Tô Hương hiếu kỳ nói: "Anh và Giang đại ca đã làm được nhiều như thế, nhiều hơn bọn tôi và Lâm đại ca, anh đâu cần phải cố thêm nữa?"
"Tôi đến phụ chị Thẩm một chút, những ngày tiếp theo ai làm cực khổ cũng được nhưng không được làm khổ mỹ nữ nha!" Giang Vũ nói.
Tuy nhiên, Tô Hương và Tiết Thiên Thiên chẳng mảy may quan tâm đến chủ đề này.
Giang Phong cũng kiệm lời, chỉ có Âu Thành Hạo cau mày nói: "Đã nói là cạnh tranh công bằng thì đừng đề ai giúp đỡ ai.
Mỗi nhóm tự hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình mới là công bằng."
Giang Vũ: "......"
Tô Hương cười cười giảng hòa: "Tiểu Vũ đừng để trong lòng, Thành Hạo là người nghĩ sao nói vậy, không có ý khác."
Tuy nhiên, rốt cuộc có ý đồ gì khác hay không, chỉ sợ người tinh ý đều nhìn ra được.
Lần đầu tiên gặp mặt, Thẩm Niệm Thu và Âu Thành Hạo đã xảy ra mâu thuẫn, suýt chút nữa là đánh nhau.
Giang Vũ cũng chỉ biết cười trừ hai tiếng cho qua chuyện rồi tiếp tục làm việc.
Không khí trở nên có chút nặng nề.
Chị em Thẩm gia vẫn chưa xuất hiện, trong cửa sổ phát sóng trực tiếp cũng không có việc gì, tất cả đều là hình ảnh mọi người đang bận rộn thu hoạch, mọi người cũng không thể biết hành tung của hai chị em Thẩm gia.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người xem một bên xem các khách mời ở dưới ruộng làm việc, một bên suy đoán chị em Thẩm gia đang làm gì.
【Thẩm Niệm Thu và chị gái hắn chắc không phải về nhà để ngủ đấy chứ?】
【Có khả năng hai chị em bọn họ không muốn tham gia hoạt động trồng trọt này, lúc nãy nhìn mặt bọn họ ũ rũ quá trời, Thẩm Niệm Thu như vậy, làm sao có thể làm việc nhà nông được?】
【Làm việc nhà nông thì sao chứ? Không có nông dân, hắn lấy cái gì mà ăn?】
【Đã hơn một tiếng rồi thì phải? Chị em nhà Tô Hương đều nghỉ tạm lần thứ hai rồi mà Thẩm Niệm Thu còn chưa xuất hiện.】
【Thẩm Niệm Thu thường không làm theo nguyên tắc, lấy tiền không làm việc, catxe còn lớn hơn các tiền bối trong giới.】
【Hy vọng bọn họ đừng vì không kiếm được sinh hoạt phí mà xin các khách mời khác trợ cấp cho mình.】
【Âu Thành Hạo nói rất có lý, tôi không muốn xem mọi người vất vả làm việc để giúp cho những kẻ lười biếng không chịu làm gì】
Ngay khi mọi người đang thảo luận không ngừng, một âm thanh máy móc ồn ào truyền đến.
Khách mời tại hiện trường đầu đồng loạt nhìn về một phía, biểu cảm trên khuôn mặt mỗi người đều vô cùng đặc sắc.
【???】
【Chuyện gì đang xảy ra vậy?】
Bởi vì không rõ có chuyện gì, toàn bộ dòng bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đều là 【?????】