Khi đến sân bay, Thẩm Niệm Thu vừa kịp lúc đưa Thẩm Niệm Hạ đến cửa soát vé.
"Đến nơi có ai đón chị không?" Thẩm Niệm Thu một tay đút túi quần giống như chỉ bâng quơ hỏi một câu.
"Lưu viện trưởng đã cho người đi đón chị." Thẩm Niệm Hạ để ý tới động tác của cậu, giống như nhớ tới cái gì, lại nói thêm một câu: "Em không cần lo lắng cho chị, cứ trở về nghỉ ngơi cho tốt đi."
Đối diện với đôi mắt ôn nhu của Thẩm Niệm Hạ, Thẩm Niệm Thu vẫn có chút không quen, gượng gạo mà quay mặt đi chỗ khác, "Cổng soát vé sắp đóng rồi."
"Được, vậy em đi đây."
Thẩm Niệm Hạ quay người đi về phía cổng soát vé.
Thẩm Niệm Thu lúc này mới dõi mắt nhìn theo.
Ánh mắt cậu chăm chú nhìn vào người đang đi vào cổng soát vé.
Cho đến khi bóng dáng mảnh khảnh kia hoàn toàn biến mất, cậu vẫn đứng im lặng ở đó, sắc mặt nhàn nhạt, nhìn về phía tấm cửa kính kia, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Thịnh Huy đứng chờ từ xa, cảm thấy có chút bồn chồn, bèn tiến đến gần, nửa thật nửa đùa mà hỏi: "Luyến tiếc đến vậy sao?".
Thẩm Niệm Thu cứng đờ người, hơi nhíu mày lại.
Nhận thấy cậu thiếu niên không vui, Thịnh Huy lên tiếng nhắc nhở: "Chị cậu đã đi rồi, chúng ta cũng nên quay về thôi!".
"Được."
Thẩm Niệm Thu lãnh đạm đáp lại, quay người rời đi.
Bị Thẩm Niệm Thu lạnh nhạt, Thịnh Huy khẽ khàng sờ mũi.
Ông từng nghe đồn Thẩm Niệm Thu tính cách lạnh lùng, khó gần, nhưng lần hợp tác này lại diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Thịnh Huy thậm chí còn cảm thấy Thẩm Niệm Thu tuy bề ngoài lạnh lùng, nhưng bên trong lại rất nhiệt tình và tốt bụng, không đến mức khó gần như lời đồn.
Nhưng sau khi Thẩm Niệm Hạ rời đi, Thịnh Huy bắt đầu tin rằng Thẩm Niệm Thu thực sự khó gần.
Trên đường trở về, Thẩm Niệm Thu không nói một lời, một mình ngồi ở hàng ghế phía sau nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trở về nhà ở, Thẩm Niệm Thu không ngủ ngay.
Cậu chỉ chợp mắt cho đến khi nhận được tin nhắn báo tin Thẩm Niệm Hạ đã đến khách sạn.
Sau đó, cậu mới buông điện thoại và đi vào giấc ngủ.
*
Đêm nay, một video có tiêu đề "Túm vương Thu thần giúp toàn thôn thu hoạch vụ thu" ở internet được lan truyền khắp nơi.
Video ghi lại cảnh Thẩm Niệm Thu mặc áo thun đơn giản, đang cặm cụi khiêng những bao phân u-rê đầy thóc đi trên bờ ruộng.
Từng bao phân được cậu cẩn thận xếp lên chiếc xe ba bánh cũ kỹ đỗ bên đường.
Video tuy ngắn nhưng lại được kết hợp với âm nhạc vô cùng phù hợp, tạo nên hiệu ứng vô cùng ấn tượng.
Quần chúng hóng hớt bị tiệu đề thu hút mà bấm vào xem, toàn bộ bình luận đều đầy dấu hỏi chấm.
Tổ tiết mục《 Anh chị em của tôi 》cũng rất thức thời.
Nắm bắt cơ hội khi Thẩm Niệm Thu lên hot search, họ đã nhanh chóng tung ra video đã được biên tập kỹ lưỡng về cảnh hai chị em Thẩm gia giúp đỡ người dân trong thôn thu hoạch lúa.
Video này đã khiến không ít người qua đường thay đổi cách nhìn nhận về Thẩm Niệm Thu, đồng thời cũng là một đợt quảng bá hiệu quả cho chương trình.
Sáng sớm hôm sau, phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Niệm Thu đã có một đống khán giả ngồi chờ, không ít người vô coi từ livestream ngày hôm qua, cũng có rất nhiều người là từ video tối hôm qua nên quyết định vào xem thử.
Tuy nhiên bọn họ chờ nửa ngày vẫn chưa thấy Thẩm Niệm Thu xuất hiện, mà các nhóm khách mời khác đã sôi nổi thức dậy.
Nhân viên công tác đưa cho mỗi nhóm một thẻ nhiệm vụ, nhiệm vụ hôm nay của bọn họ chính là dùng tiền ngày hôm qua kiếm được làm một bữa tối thật hoành tráng.
Nguyên liệu nấu ăn là tự tay bọn họ đi mua.
Tổ tiết mục sẽ tiến hành nhận xét và lựa chọn bữa tối ngon nhất, nhóm thắng cuộc sẽ nhận được một phần thưởng bí mật.
Nói đến nấu nướng, Giang Vũ là người tích cực nhất, ngày hôm qua hắn mệt mỏi cả một ngày, buổi tối cũng không ăn được bao nhiêu.
Hôm nay có thể rảnh rỗi làm một bữa ăn ngon miệng tự thưởng cho bản thân, liền nhanh chân chạy đến chợ mua thức ăn đầu tiên.