“Tới rồi, tiểu thiếu gia.
”Đang lúc hoàng hôn, tài xế đem xe ngừng ở ngoài cửa nhà hàng , nhẹ giọng đánh thức thanh niên ở hàng ghế phía sau.
Lông mi dài mảnh của Hứa Gia Niên khẽ run, nhẹ nhàng mở mắt, trong ánh mắt lộ ra một chút ngây thơ lúc mới tỉnh.
Cậu nháy đôi mắt hoãn hai giây, cởi bỏ đai an toàn, “ Chú Mã, chú đi về trước đi, không cần chờ cháu ”.
Chú Mã vòng qua tới cậu mở cửa xe, khuyên nhủ: “Tiểu thiếu gia, nơi này buổi tối không dễ kêu xe, tôi vẫn là ở chỗ này chờ cậu,khi nào cậu xong việc thì kêu tôi".
Hứa Gia Niên tự nhiên biết đối phương đang lo lắng cái gì.
Một tuần trước cậu chết đột ngột ngoài ý muốn, xuyên vào trong quyển sách này.
Nguyên chủ là một người đầu óc đang chìm trong tình ái , bị một nam minh tinh mê đến năm mê ba đạo,không tiếc vì hắn ta bỏ vốn to để đầu tư, rốt cuộc Hứa gia có tiền, càng vô ngữ chính là vì hắn si vì hắn cuồng, đem truy tinh đương chân ái, vì hắn cự tuyệt liên hôn trong nhà sắp xếp , thậm chí không tiếc rời nhà trốn đi, đến nỗi xảy ra tai nạn xe cộ.
Tuy rằng gia tộc liên hôn khẳng định không bằng tự do yêu đương, nhưng dưới tiền đề là ngươi cho rằng chân ái, là đứng đắn tưởng cùng ngươi yêu đương, mà không phải đem ngươi làm cái máy ATM.
Dù sao Hứa Gia Niên cảm thấy, nguyên chủ vì một nam minh tinh “Thiệt tình” khó phân biệt như vậy mà mất mạng oan uổng, thật sự không đáng giá.
Cho nên, sau khi cậu xuyên tiến vào tự nhiên “Vong tình tuyệt ái”, chuẩn bị tiếp thu trong nhà an bài, tới gặp đối tượng xem mắt một lần.
Đây cũng là việc duy nhất trước mắt cậu có thể làm vì người nhà của nguyên chủ, sau khi cậu chiếm dụng thân thể nguyên chủ.
Nhưng người nhà họ Hứa hiển nhiên đối với thái độ chuyển biến nhanh như vậy của cậu có điều hoài nghi, sợ cậu lâm trận bỏ chạy là giả, sợ cậu lại xảy ra chuyện mới là thật.
Nguyên bản lần gặp mặt này cha Hứa mẹ Hứa cũng muốn đi tới cùng , nhưng Hứa Gia Niên không muốn, bọn họ liền đành phải dặn dò chú Mã tài xế nhìn cậu.
Lúc này, Hứa Gia Niên bước chân thon dài xuống xe, đối chú Mã câu môi dưới: “Chú Mã, chú dù sao cũng phải cho đối tượng xem mắt của con một chút cơ hội biểu hiện, lỡ đâu anh ta muốn đưa con về nhà thì sao ?”“……”Chú Mã nghẹn lại, lại hoàn hồn, liền thấy Hứa Gia Niên đã tự tin nện bước đi vào nhà hàng.
Không, thiếu gia, tôi là sợ đối phương quá ân cần, cậu không an toàn thôi !*Đối tượng xem mắt đặt ghế lô ở lầu 3, Hứa Gia Niên làm theo nguyên tắc có thể bất động liền bất động —— chờ thang máy.
Nhìn mặt chính mình ở trên mặt kín thang máy, Hứa Gia Niên vẫn là có chút không thích ứng.
Nguyên chủ có lẽ là vẫn luôn được bảo hộ đến quá tốt , rõ ràng đã 22 tuổi, gương mặt này cùng tướng mạo của cậu lại tương tự như mười sáu mười bảy tuổi—— ngũ quan tinh xảo,ánh mắt ngây ngô, trời sinh có khóe miệng cười, tạo thành một khuôn mặt thoạt nhìn thiên chân ngây thơ, không rành thế sự.
Vừa thấy liền rất dễ lừa, thực dễ khi dễ.
Không có người nào so Hứa Gia Niên rõ ràng,diện mạo như vậy có bao nhiêu dễ dàng có hại.
Cậu lạnh nhạt hạ con ngươi ,áp xuống khóe môi cười , làm cho tính trẻ con thiên chân nháy mắt giảm đi bảy tám phần.
Nhưng ngũ quan quá mức tinh xảo cũng sẽ không làm cậu có vẻ hung hăng hoặc là khắc nghiệt, ngược lại lộ ra vài phần lãnh diễm cùng cao ngạo, cho người ta một loại cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa không thể tới gần.
Còn tốt, tuy rằng còn chưa đủ lãnh khốc, nhưng có thể tiếp tục luyện tập.
Đinh ——Cửa thang máy mở ra, bên trong có hai người đàn ông đi lên từ bãi đỗ xe ngầm , nhìn thấy Hứa Gia Niên, tiếng nói chuyện với nhau đột nhiên im bặt.
Hứa Gia Niên không để ý, cất bước đi vào, đang muốn ấn tầng lầu, trong đó có một người đột nhiên thăm dò lại đây, kinh ngạc hỏi cậu: “ Cậu như thế nào tại đây?”Hứa Gia Niên lui nửa bước, ánh mắt nhìn về phía hắn hơi hơi nghi hoặc: Anh là ai?Người nói chuyện béo béo lùn lùn, mang khẩu trang.
Người đàn ông bên cạnh vóc dáng càng cao hơn một ít, còn mang thêm mũ, khẩu trang toàn bộ võ trang, chỉ lộ ra con mắt , Hứa Gia Niên tự nhiên nhận không ra.
.