Sau khi công khai, có một khoảng thời gian rất dài khu bình luận của Lộ Chỉ toàn là những lời tỏ tình.
Trước đó, giới truyền thông cũng rất biết cách lợi dụng chuyện Lộ Chỉ và Tần Tư Hoán xuất quỹ, nhưng mà Lộ Chỉ lại công khai thừa nhận trong buổi lễ trao giải thì —— đó gọi là đang tú ân ái nha.
Xưng hô này lại còn rất là thân mật, làm cho fans phải trợn mắt nhìn đó là, ở trong hội trường, Tần Tư Hoán luôn nghiêm túc lại đột nhiên nở một nụ cười ôn hòa với phóng viên, nói: “Còn có chuyện gì muốn hỏi nữa không?”
Đương nhiên là phóng viên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, một đống micro đưa đến trước mặt Tần Tư Hoán, mỗi người một câu ——
“Tần tổng ngài với Nai con ở bên nhau từ lúc nào vậy?”
“Mấy năm trước có người nói Tần tổng bị thất tình nên mới xuất ngoại, xin hỏi mối tình đầu của ngài hiện tại đang ở đâu?”
“Bộ phim điện ảnh đầu tiên mà Nai con đóng là tác phẩm lớn, không biết ngài có động một tay vào đó hay không?”
“Hai năm trước Tần tổng đăng một dòng trạng thái ‘ tôi ’ là muốn biểu đạt cái gì?”
“……”
Câu này nối tiếp câu kia hỏi không ngừng.
Tần Tư Hoán duỗi tay ôm vai của Lộ Chỉ, vươn tay cầm lấy micro của phóng viên, nói rõ ràng từng chữ: “Nai con có được như ngày hôm nay, tất cả đều là tự em ấy cố gắng, tôi cũng không hề đưa cho em ấy bất kì tài nguyên nào, cũng không là kim chủ của em ấy, từ đó đến nay đều là bình đẳng yêu đương.
Tôi chỉ đồng hành cùng em ấy, có đôi khi không giúp được gì mà còn tăng thêm gánh nặng cho em ấy.”
Giống như là lần trước hắn ghen, không cho đạo diễn cho Lộ Chỉ diễn cảnh thân mạt; sau đó lại không cho Lộ Chỉ rời khỏi nhà, cũng không cho Trương Cập đến nhà làm phiền Lộ Chỉ.
Fans dưới sân khấu không ngừng hét lên.
Cả hai người đều có nhan sắc rất cao, Lộ Chỉ thì có mùi vị của sự ngây thơ, Tần Tư Hoán lại có mùi vị của người đàn ông trưởng thành, hai người đứng cạnh nhau, thật sự rất xứng đôi.
Khi Tần Tư Hoán nói chuyện, Lộ Chỉ chỉ đứng yên bên cạnh mỉm cười, trong đôi mắt tất cả đều là hắn.
Người đàn ông thanh giọng, lại nói: “Mối tình đầu của tôi chính là Nai con, hy vọng mọi người đừng nghi ngờ tình yêu của chúng tôi nữa.”
# tình yêu thần tiên #
# mối tình của nam thần #
# đó là người yêu của tôi #
#……#
Những bài viết này đứng đầu trên Weibo cả ngày.
Mọi người trên mạng không ngừng ghép CP.
Cặp đôi này ở bên nhau không cần làm gì cả, cũng có thể làm cho người khác cảm thấy ngọt ngào không thôi.
—— A a a a a a khi Tần tổng nói chuyện Nai con vẫn nhìn về phía của người thương a, từ ánh mắt của Nai con tôi có thể nhìn thấy được tình yêu!!!!
—— Đây là thật hả? Tôi không có mơ? Tôi còn nhớ rõ lúc trước không phải lúc trước Nai con còn “Vi thần muốn ngủ Cửu điện hạ” sao…… Sao lại đột nhiên biến thành người yêu của người ta rồi??wattpadtien161099
—— Không phải, chị em à, tôi cảm thấy câu 'Đây là người yêu của tôi' rất ngọt ngào nha!
——+1
——+2
—— Lầu trên cô giáo ngữ văn của chúng tôi cũng hay dùng mấy xưng hô như vậy, tôi cũng cảm thấy rất ngọt ngào nha.
—— Cảm giác được Nai con rất là ôn nhu nha, khi ở cạnh Tần tổng xung quanh hai người có đầy bong bóng màu hồng qwq
——……
Lộ Chỉ lướt Weibo, thường hai cười rộ lên.
Fans của cậu cũng rất ôn nhu nha, cũng không có người lấy chuyện họ là đồng tính luyến ái, hay là vấn đề cách nhau quá nhiều tuổi để công kích, ngược lại tất cả chỉ toàn là lời chúc phúc, cậu nhìn mà lòng ngọt ngào không thôi.
*
Tháng sáu, công việc đều đã hoàn thành xong, cậu về trường để dự lễ tốt nghiệp.
Khoa biểu diễn trình diễn đến ba tiểu phẩm, giáo sư cho mỗi người nói ra suy nghĩ của mình, sau khi nói xong, mọi người đều ôm nhau khóc lên.
Có người trở về quê, cũng có người ở lại trường.
Mỗi người đều có mục tiêu để cố gắng.
Ngày diễn ra lễ tốt nghiệp, trờ trong không mây, bầu trời xanh thẳm như nước biển vậy.
Lộ Chỉ mặc vào bộ đồ dành cho sinh viên tốt nghiệp, đại diện cho khoa biểu diễn lên đọc diễn văn.
Nhìn bạn học đang ngồi phía dưới, Lộ Chỉ nhớ lại lúc mình mới vào đại học, lúc đó cậu không biết tương lai mình sẽ như thế nào, vào ký túc xá cũng không biết làm sao để ở chung với bạn cùng phòng, lại còn cảm thấy rất nhớ nhà.
Chớp mắt một cái đã trải qua bốn năm.
Lộ Chỉ siết chặt tờ giấy trong tay, đột nhiên đôi mắt hơi ươn ướt, cảm thấy rất kỳ diệu.
Đây là nơi bọn họ cùng nhau trải qua trong bốn năm, cũng là bốn năm bọn họ còn ngây thơ trong sáng.
Dưới sân khấu, hàng ghế dành cho khách quý, có người mỉm cười nhìn về phía cậu.
Lộ Chỉ nhìn ra phía xa xa, những buổi hợp tan trong quá khứ như vừa mới xảy ra, nhưng tất cả đều đã qua rồi.
Hôm nay người đàn ông mặc một thân tây trang màu xám tro, tóc cắt ngắn được vuốt keo gọn gàng, râu đã được cạo sạch, bên cạnh hắn là Mật Mật, Điềm Điềm và Lộ Mạnh Thịnh.
Lộ Chỉ cũng cong môi, mỉm cười nhìn về phía hắn, sau đó nhìn tất cả mọi người đang ngồi phía dưới, bắt đầu đọc bài diễn văn của mình.
Vừa đọc, trong đầu cũng hiện ra rất nhiều hình ảnh.
Tần Tư Hoán đưa cậu vào đại học, Tần Tư Hoán mua kẹo nổ cho cậu, Tần Tư Hoán dẫn cậu ra biển chơi.
Tần Tư Hoán đi dạo quanh trường với cậu, giúp cậu dọn vali, giúp cậu làm vệ sinh.wattpadtien161099
……
Thật giống như là, trong bốn năm này của cậu tất cả đều là Tần Tư Hoán.
Cậu đi xuống sân khấu, MC nói tiếp mấy câu, kế tiếp còn có vài người lên đọc diễn văn nữa, người cuối cùng chính là hiệu trưởng, chủ nhiệm giáo dục, rồi đến giáo sư trong trường.
Sinh viên ngồi phía dưới cũng không hề tập trung lắng nghe, có người nhỏ giọng nói vài chuyện liên quan đến Lộ Chỉ.
Hiệu trưởng vừa nói xong, phía dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay vang dội.
Mọi người cùng nhau ném mũ tốt nghiệp, rồi chụp ảnh với nhau.
Đã có vài người đi xung quanh trường tìm vị trí để chụp ảnh, Lộ Chỉ cũng đi về phía Tần Tư Hoán.
Người đàn ông cũng vừa đứng lên, Lộ Mạnh Thịnh thì đứng ở bên cạnh, vài tình nguyện viên đang tuyên truyền, Mật Mật với Điềm Điềm đều ngẩng cổ nhìn về phía Lộ Chỉ.
Ánh nắng ấm áp.
Người đàn ông vươn tay về phía cậu.
Lộ Chỉ đứng ở trước người Tần Tư Hoán, mím môi, vươn tay nắm lấy tay hắn, “Chú, em tốt nghiệp ——”
Nửa câu còn lại bị nghẹn trong cổ họng, không nói ra được.
Tần Tư Hoán nắm lấy một tay của cậu, khuỵu một chân quỳ xuống.
Hắn mỉm cười ngửa đầu nhìn Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ ấp úng, “Anh, anh làm gì……” Cậu không phải chỉ là tốt nghiệp thôi sao, Tần Tư Hoán đâu cần phải quỳ như thế!
Lộ Mạnh Thịnh cầm sách tuyên truyền, cố ý ho khan hai tiếng, năm lấy tay Mật Mật và Điềm Điềm đi về phía đó.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía này.
Còn có người không ngừng chụp ảnh, “Đậu mùa, đây là đang cầu hôn hả!”
“Trong lễ tốt nghiệp mà cầu hôn sao!”
“Quá lãng mạn rồi!”
“……”
Lộ Chỉ có hơi ngốc, tay cậu bị Tần Tư Hoán nắm chặt, cậu ngơ ngác hỏi: “Đây là cầu hôn hả?”
“Đúng.” Tần Tư Hoán cười một cái, từ trong túi lấy ra một cái hộp nhung màu đen, hắn mở hộp bằng một tay, từ bên trong lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, xoa xoa ngón tay cậu, ngẩng đầu nhìn Lộ Chỉ: “Lộ Chỉ, em đồng ý kết hôn với chú không?”
Nhẫn kim cương rất lớn, làm bằng vàng thật bạc thật.
Nhưng mà ——
“Chúng ta không phải đã kết hôn rồi sao!” Lộ Chỉ muốn hỏng rồi, cậu duỗi tay kéo Tần Tư Hoán lên: “Anh đứng lên trước đi, lỡ bị người khác thấy rồi sao, với lại chúng ta đã kết hôn rồi mà!”
Lộ Mạnh Thịnh lại khụ thêm một tiếng nữa, đem sách tuyên truyền với một sấp giấy đưa cho Tần Tư Hoán.
Lộ Chỉ càng ngây ngốc khi nhìn thấy bản hợp đồng trong tay Tần Tư Hoán, hắn cầm bản hợp đồng lên nói, “Đây là bản hợp đồng bốn năm trước chúng ta đã ký.”
“A……”
Lộ Chỉ nhận hợp đồng, lật đến tờ cuối cùng, phía trên đúng là có tên cậu, nhưng mà cậu đã quên bản hợp đồng này lâu rồi.
Bên B: Lộ Chỉ.
Chỗ tên của bên B đã bị người ta dùng bút xóa làm đen đi.
Hợp đồng này xem như không còn hiệu lực trên mặt pháp luật rồi.
Tần Tư Hoán cũng nhìn thấy cái chỗ bị đen kia, hắn hơi xấu hổ hầu kết lăn lăn, bình tĩnh nói: “Hợp đồng này đã không còn hiệu lực rồi.”
Lộ Chỉ: “……” Cho nên anh muốn nói cái gì?
“Đời này của anh chỉ có một lần cầu hôn duy nhất,” người đàn ông nói: “Tiểu Chỉ, nếu hiện tại anh nói với em, thật ra bản hợp đồng này vẫn còn hiệu lực, lúc nào em cũng có thể tùy tiện ly hôn với anh, vậy em, có còn đồng ý cùng anh tiếp tục như hiện tại không?”
Lộ Chỉ: “?”
Lộ Chỉ cảm thấy hắn có bệnh.
Con cũng đã có rồi! Cũng đã ở chung với nhau đến bốn năm rồi! Cũng coi như là chồng chồng già rồi, vậy mà còn quan tâm đến vấn đề đó sao.
Nhưng mà trong lòng cậu lại cảm thấy hơi vui vẻ.
“Em đồng ý.” Cậu gật đầu, ý cười trong mắt không hề biết mắt, như muốn tràn cả ra ngoài, “Lúc trước không phải đã nói rồi sao, đợi em tốt nghiệp chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ.
Chú đứng lên trước đi, chú đứng lên em mới kết hôn với chú.”
Mọi người xung quanh đều vỗ tay.
Lần này không cần cậu kéo, Tần Tư Hoán cũng tự mình liền đứng lên, “Bạn học em với ba, còn có Mật Mật và Điềm Điềm, em không thể đổi ý nha.”
“Đổi ý cái gì chứ!” Lộ Chỉ hơi ngại liếc nhìn xung quanh, cảm thấy mắc cỡ chết đi được, “Chúng ta nhanh về thôi.”
Tần Tư Hoán nựng mặt cậu, hôn một cái lên trán cậu: “Tháng sau liền tổ chức hôn lễ, được không?”
Lộ Chỉ nhìn về phía Lộ Mạnh Thịnh.
Ông bố cậu che mặt không nhìn rõ cảm xúc, Lộ Chỉ liền ngọt ngào cười lên, nhào vào lòng của Tần Tư Hoán: “Được!”
*
Hôn lễ được tổ chức vào tháng 7, hôm đó có rất nhiều người được mời đến, người ở trong giới đa số đều nhận được thiệp mời, Lộ Chỉ cứ nghĩ là sẽ tổ chức nhỏ thôi, nhưng mà Tần Tư Hoán lại nói: “Hôn lễ cả đời chỉ làm được có một lần, hơn nữa anh kết hôn cùng với bảo bảo đương nhiên phải khoe cho bọn họ biết rồi?”
Mật Mật với Điềm Điềm sắp được hai tuổi rồi, vừa lúc làm người rải hoa.
Hôn lễ hôm nay có thể được xem là hôn lễ trong mơ của nhiều người, xung quanh được trang trí rất tỉ mỉ tất cả đều được làm bằng hoa thật.
Hôn lễ của cặp đôi đồng tính hiếm khi khoa trương như vậy, giới truyền thông cũng tung ra rất nhiều tin, có người còn nói cuộc hôn nhân này sẽ không được bền lâu.
Nhưng mà đám người này rất nhanh đã vị vả mặt.
Hôn lễ tổ chứ đã được một năm hai người Lộ Tần vẫn sống ngọt ngào với nhau.
……
Đến năm thứ N, cặp đôi Lộ Tần vẫn cứ ngọt như thế.
Tổ chức hôn lễ xong, rất nhanh đã đến tháng 8, Lộ Chỉ đã không còn làm diễn viên nữa mà đã chuyển qua làm đạo diễn, cậu đã mua một bộ tiểu thuyết trên mạng, sau đó liền chuẩn bị biên kịch lại.
Cậu chưa kịp tập trung vào công việc, Tần Tư Hoán đã dẫn cậu ra biển chơi.
Lộ Chỉ trong khoảng thời gian này đều ở nhà, không nhận bất kỳ công việc gì, đa số thời gian đều thảo luận chuyện kịch bản với Lâu Hàn rồi ra ngoài chơi.
Lần này vẫn đến thành phố C.
Lần đầu tiên đến đây chỉ có hai người bọn cậu, lần này còn dẫn đến thêm Mật Mật và Điềm Điềm.
Dì Triệu so với lúc trước cũng đã già hơn, nhưng vẫn còn nở nụ cười ôn hòa, vẫn thích đan len.
Mật Mật và Điềm Điềm khi ở cạnh bà, bà đều không khép miệng được, vẫn cứ nói mãi không thôi.
Sáng sớm Lộ Chỉ từ trên giường ngồi dậy, kéo cửa sổ ra, nhìn về phía bờ biển xa xa.
Gió biển mang theo hơi nước thổi lên trên mặt cậu.
Người đàn ông ôm cậu từ phía sau, hắn đêm qua phải mở họp qua video, ngủ chưa đủ, nên trong giọng nói vẫn còn hơi buồn ngủ, hỏi: “Nhìn cái gì vậy?”
Lộ Chỉ quay đầu, “Anh tỉnh rồi?”
Tần Tư Hoán dựa vào mặt cậu, mơ màng nói: “Bảo bảo, ngủ với anh thêm lát nữa đi.”
Lộ Chỉ xoay người, xoa xoa tóc hắn, nghiêm túc nói: “Chú, nói với anh chuyện này.”
“Hả?” Người đàn ông vẫn còn hơi buồn ngủ.
“Em rất yêu anh nha.”
Cậu ngẩng đầu, hôn nhanh một cái lên môi Tân Tư Hoán.
Em yêu chú
Nhiều như chú yêu em.
*
Cậu từ nhỏ đã thiếu tình thương, vì thế đành dùng vẻ ngoài lạnh nhạt để ngụy tranh chính mình, cho dù đó là món đồ mình thích cũng sẽ không nói ra.
Tính tình vừa biệt nữu lại kiêu ngạo.
Không chịu cúi đầu trước bất cứ ai.
Cho đến khi gặp được Tần Tư Hoán.
Hắn thẳng thắng, ấm áp, tình cảm nồng cháy, từng chút từng chút chiếm lấy trái tim của Lộ Chỉ.
Tần Tư Hoán nói từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã thích cậu rồi.
Lộ Chỉ tuy rằng cũng không biết mình thích Tần Tư Hoán từ bao giờ, nhưng mà chắc cũng là như thế.
Từ lần đầu tiên gặp mặt đã muốn thân cận làm quen hắn.
Tần Tư Hoán nói là cứu rỗi hắn.
Nhưng mà đối với Lộ Chỉ, thì hắn cũng đã cứu rỗi cậu.
Người đàn ông cùng cậu trưởng thành, gọi cậu là người yêu.
Cùng cậu đi hết quãng đời còn lại của mình.
.