Cố thị hỏi như vậy, Thẩm Nguyên Trân nhịn không được ủy khuất rơi lệ: "Là, là, là phụ thân, phụ thân muốn phạt cháu gái chép "Liệt nữ truyện" mười lần, không chép xong không được ra khỏi viện một bước." Rốt cuộc cũng không dám nói là bởi vì bá phụ sinh tức giận.Cố thị không khỏi ngạc nhiên: "Lão nhị, đây là vì sao?"Thẩm Huy còn chưa kịp mở miệng, Hồ Dương quận chúa đã nói: "Còn không phải là bởi vì Trân nhi không hiểu chuyện, cãi vã với tam nha đầu, lão gia tức giận, mới muốn phạt con bé."Thẩm Nguyên Trân cũng không ngốc, lập tức theo lời mẫu thân nói: "Con cũng nghĩ đến Tam tỷ tỷ đã từng...!Đã từng bỏ bã đậu ở trong cơm canh của tổ mẫu, hại tổ mẫu bị bệnh nặng một hồi, lúc này mới nhịn không được nói nàng vài câu, cháu gái cũng nhất thời căm phẫn thôi! Ai biết Tam tỷ tỷ chẳng những không biết hối cải, còn lên tiếng châm chọc..."Trong lòng Thẩm Nguyên Ngọc khẽ nói: Hai mẹ con này, thật đúng là biết trả đũa! Các nàng chắc chắn Thẩm Quân không nghe được cuộc đối thoại của hai mẹ con các nàng, muội muội ruột thịt Thẩm Nguyên Thư là người cà lăm ngay cả nói cũng nói không rõ ràng, mà Tiểu Tứ phòng dù sao cũng đứng về phía tiểu nhị phòng, cho dù nàng giải thích như thế nào, thì Cố thị cũng sẽ không tin, mới dám trắng trợn ụp bô lên đầu nàng như vậy.Ánh mắt của nàng bình tĩnh, trong lòng không khỏi cười lạnh.Cố thị nghe đến đó, trên mặt đã hiện ra một tầng hắc khí, ánh mắt lạnh lùng đảo qua khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng của Thẩm Nguyên Ngọc, tức giận quát một tiếng nói: "Cái đồ nghiệt chướng nhà ngươi, còn không quỳ xuống cho ta!"Cố thị dù sao vẫn có thân phận bối phận ở đó, Thẩm Nguyên Ngọc đành phải quỳ xuống.
Giọng nói bình tĩnh không gợn sóng nói: "Tổ mẫu bớt giận!"Trên gương mặt tuấn mỹ của Đại lão gia cũng không khỏi hiện lên vẻ tức giận, nhưng ông lại không lập tức mở miệng.Cố thị lạnh lùng nhìn Thẩm Nguyên Ngọc nói: "Tam nha đầu, ngươi có biết sai chưa?" Từ lúc Thẩm Nguyên Ngọc vừa trở về, bà ta đã bị bắt chẹt khắp nơi, đã sớm nghẹn một bụng tức giận, lần này rốt cục tìm được cơ hội phát tiết.Thẩm Nguyên Ngọc có chút dở khóc dở cười, Cố thị không hỏi xanh đỏ đen trắng đã nhận định mình có tội, thiên vị đến trình độ này, cũng thật sự quá mức rồi.
"Khởi bẩm tổ mẫu, cháu gái thật sự không biết mình sai ở chỗ nào? Xin tổ mẫu nói rõ!" Giọng nói của nàng vẫn rất cung kính.Cố thị cười lạnh nói: "Năm đó ngươi dùng bã đậu hại ta, Tứ nha đầu chất vấn ngươi, ngươi vẫn không biết hối cải, chẳng lẽ Tứ nha đầu sẽ lừa gạt ta sao?'Thẩm Nguyên Ngọc ngẩng đầu lên, nhìn hai mắt phẫn nộ của Cố thị, chậm rãi nói: "Tổ mẫu, năm xưa cháu gái bị người che mắt, nhầm lẫn bột bã đậu thành bột đậu Hà Lan thêm vào trong cơm canh của tổ mẫu, dẫn đến tổ mẫu bệnh nặng một hồi.
Cháu gái thật không phải cố ý muốn hại tổ mẫu, kính xin tổ mẫu minh giám! Cháu gái vẫn hy vọng tổ mẫu có thể điều tra rõ chân tướng, trả lại sự trong sạch của cháu gái, chỉ tiếc, chuyện này đến bây giờ cũng không có kết quả!""Chẳng qua, cháu gái dù sao cũng có tội xem xét không chu đáo, bởi vậy bị đưa đến thôn trang suốt cả một năm, một mình lẻ loi không thể cùng cha mẹ muội muội gặp mặt, cháu gái cũng không dám có chút oán hận nào, vì xin lỗi cho hiềm khích trước kia, cháu gái mỗi ngày đều vì tổ mẫu chép kinh cầu phúc, trong vòng một năm chép bảy quyển "Diệu Pháp Liên Hoa Kinh" mười lần, nếu nói cháu gái không có chút tâm hối cải, cháu gái thật sự không thể tâm phục!"Cố thị nghe xong không khỏi cười lạnh: "Ngươi chép kinh cho ta, chép kinh thư ở đâu? Đừng không phải mà ăn nói lung tung?" Với sự hiểu biết của bà ta về Thẩm Nguyên Ngọc, làm sao cũng không chịu tin.Trầm Nguyên Ngọc nói: "Tôn nữ sao dám ở trước mặt tổ mẫu cùng rất nhiều trưởng bối hồ ngôn loạn ngữ, "Diệu Pháp Liên Hoa Kinh" của tôn nữ sao chép xong hiện tại đang dâng cúng ở trong tiểu phật đường của Trường Nhạc đường, vốn định chiều nay gọi người đưa tới cho tổ mẫu, nếu tổ mẫu không tin, có thể sai người đi theo Loan nương đi lấy kinh Phật, là thật hay giả, vừa nhìn liền biết.""Diệu Pháp Liên Hoa Kinh" này đúng là Thẩm Nguyên Ngọc chép, nhưng cũng không phải chép cho Cố thị, khi đó nàng vừa mới xuyên vào trong thân thể này, bởi vì muốn kế thừa một đoạn ký ức vốn không thuộc về mình, mỗi ngày phập phồng không yên đau đầu muốn nứt ra, liền đành phải thông qua chép kinh thư làm cho mình bình tĩnh lại, không nghĩ tới đến hôm nay còn có tác dụng như vậy."Ngươi cũng không nên nói bừa lừa gạt ta!” Chỉ một ma ma đang hầu hạ ở chính sảnh nói: "Ngươi cùng nha hoàn của tam nha đầu đi Trường Nhạc đường một chuyến xem một chút, nếu thật sự có kinh Phật, liền lấy về cho ta xem!"Ma ma kia vội vàng đi theo Loan nương.Thẩm Quân cau mày nói: "Đã như vậy, tam nha đầu bệnh còn chưa tốt, có phải trước tiên để cho nàng đứng lên nói chuyện hay không?"Cố thị rốt cuộc cũng không muốn mang danh tiếng đối xử khắc nghiệt với cháu gái, đành phải nói: "Ngươi đứng lên trước đi!" Một tỳ nữ thông minh vội vàng tiến lên đỡ Nguyên Ngọc đứng lên.Mọi người vốn cho rằng Thẩm Nguyên Ngọc phải chờ cầm kinh Phật ra để chứng minh sự trong sạch của mình, không nghĩ tới ngay sau đó nàng lại nói: "Tứ muội muội vừa rồi nói ta không biết hối cải, sợ là nàng nghe lầm rồi! Ta không có chút suy nghĩ gì cả.
Ta cùng Tứ muội muội nói chuyện, một nhà Nhị thúc, một nhà Tứ thúc, còn có nha hoàn trong phòng khách, tất cả đều nghe rõ ràng, tổ mẫu hỏi sẽ biết."Hiện tại cứ coi như là nhị phòng muốn yên ổn, nhưng nàng còn không muốn đâu đấy!Cố thị thấy nàng nói chắc chắn, trong nháy mắt cũng có do dự, tính tình Tứ tiểu thư thế nào không phải bà ta không biết, sợ là Tứ tiểu thư trong trứng gà chọn xương đi.
Đang muốn tìm lý do gì đó để lấp liếm cho qua, không đối chất với Thẩm Nguyên Ngọc nữa, Thẩm Quân lại mở miệng nói: "Tứ đệ muội luôn luôn công chính cẩn thận, người trong phủ đều biết, vậy không bằng để Tứ đệ muội cho chúng ta học một chút, nếu thật sự là tam nha đầu ngôn ngữ không ra gì, ta tuyệt đối không tha cho nàng."Thẩm Quân vừa nói như vậy, nếu Cố thị không đáp ứng, ngược lại có vẻ có hơi chột dạ.
Chỉ đành gật đầu nói: "Lão Tứ tức phụ ngươi nói đi"Thẩm Quân đoán chắc, tuy rằng tiểu tứ phòng trong việc tranh chấp tông tử có chút thiên về tiểu nhị phòng, nhưng cuộc đối thoại giữa Thẩm Nguyên Ngọc và Thẩm Nguyên Trân có nhiều người Thẩm gia, nhiều nha hoàn bà tử đều nghe thấy như vậy, nàng ấy không có khả năng vì bảo vệ tiểu nhị phòng mà ngay cả thanh danh của mình cũng không để ý, huống hồ, nàng ấy cùng Cố thị vốn là bằng mặt không bằng lòng.Mặc dù trong lúc tranh đoạt vị trí tông tử, Tứ lão gia Thẩm Thời đứng về phía tiểu nhị phòng, nhưng Tiểu Tạ thị đối với Cố thị cùng Hồ Dương quận chúa cũng không có hảo cảm, Hồ Dương quận chúa cùng nàng ấy cũng không phải người một đường, tính cách nàng ta phấn khởi làm việc ương ngạnh, hàng ngày chủ trì việc bếp đông phủ, cùng tiểu tứ phòng cũng là mâu thuẫn không ngừng.Tiểu Tạ thị trong lòng rõ ràng, dù Thẩm Huy trở thành tông tử, chưa chắc sẽ chiếu cố tiểu tứ phòng, Hồ Dương quận chúa còn có thể càng ngày càng nghiêm trọng ức hiếp tiểu tứ phòng, từ góc độ này cân nhắc, nàng ấy ngược lại tình nguyện Đại lão gia chiếm được vị trí tông tử này.Hiện giờ bị lão thái thái cùng Đại lão gia cùng nhau truy vấn, nàng ấy tự nhiên không muốn vì giấu giếm cho tiểu nhị phòng mà làm hỏng thanh danh của mình, vì thế một năm một mười mô phỏng lại cuộc đối thoại giữa hai tỷ muội một lần, cũng không thêm bất cứ bình luận nào.Cố thị nghe xong trong lòng không khỏi âm thầm sốt ruột, tiểu Tạ thị tự nhiên là khinh thường nói dối, dựa theo cách nói của Tiểu Tạ thị, Trầm Nguyên Ngọc nói chuyện cẩn thận, trong lời nói cũng không có ý bất kính với mình, hiện giờ Thẩm Quân trơ mắt nhìn ở chỗ này, mình tất không thể tùy tiện cho Thẩm Nguyên Ngọc một tội danh rồi trách phạt nàng.Chuyện này nên chấm dứt như thế nào? Trên trán không khỏi chảy ra một tầng mồ hôi.
Bà ta vỗ mạnh mép giường: "Hồ nháo!" Cũng không biết là nói Thẩm Nguyên Ngọc hồ nháo hay là đang nói Thẩm Nguyên Trân nói suông vu hãm tỷ tỷ hồ nháo.Lúc này ma ma cùng Loan nương phái đến Trường Nhạc đường đi lấy kinh Phật đã trở về.
"Lão thái thái mời xem ạ!" Ma ma hai tay cung kính đưa kinh Phật lấy được cho Cố thị xem xét.Quả nhiên là bảy quyển "Diệu Pháp Liên Hoa Kinh", kiểu chữ đoan trang diễm lệ xúc tích, từng nét từng nét, nhìn ra được sao chép vô cùng nghiêm túc.
Sự thật đều có, hiện tại cho dù Cố thị ngụy biện nói kinh Phật này không phải Thẩm Nguyên Ngọc sao chép cho bà ta, cũng không ai tin tưởng.
Thẩm Nguyên Ngọc chính là bởi vì bỏ bã đậu vào trong cơm của bà ta, mới bị gửi xuống thôn trang ngẫm lại lỗi lầm, nàng không phải vì biểu đạt áy náy sao chép kinh Phật cầu phúc cho Cố thị, vậy thì là vì cái gì?Đại lão gia tiếp nhận kinh Phật mà tiểu nha hoàn đưa lên, tùy ý lật lật, không tự chủ được nhìn Nguyên Ngọc một cái, cười nói: "Một năm không gặp, thư pháp của Tam nha đầu ngược lại tinh tiến không ít!" Lời nói xoay chuyển, Thẩm Quân nói: "Xem ra sự thật đã rõ ràng, kính xin lão thái thái đưa ra phán quyết!"Đây là buộc Cố thị trừng phạt Hồ Dương quận chúa cùng Tứ tiểu thư!"Cái này..." Cố thị có chút do dự, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.
Hồ Dương quận chúa trong lòng cười lạnh, Cố thị chính là bộ dáng này, vừa đến thời khắc mấu chốt liền như xe bị tuột xích, một chút cũng không đáng giá đề dựa vào cùng phó thác.Nàng ta cười duyên một tiếng nói: "Đại bá nói chuyện này quá đúng! Tam nha đầu cùng tứ nha đầu hai tỷ muội gặp mặt liền ầm ĩ, đã bao nhiêu năm nay vẫn là bộ dáng này, thật sự nên quản giáo cho tốt!"Cố thị cũng có chút thông minh, lập tức nói: "Không để ý đến tình tỷ muội như vậy, quả thật nên phạt! Các ngươi đều là tỷ muội Thẩm thị nhất tộc, là quan hệ huyết thống cắt đứt xương cốt còn nối liền gân, không biết tương thân tương ái, mỗi ngày chỉ công kích lẫn nhau, ở trong Thẩm phủ còn tốt, luôn có các trưởng bối che giấu cho các ngươi, nếu ra khỏi Thẩm phủ các ngươi còn không biết nặng nhẹ như vậy, chẳng phải là sẽ làm hỏng thanh danh trăm năm của Thẩm gia chúng ta sao! Liền phạt các ngươi ở trong viện của mình ngẫm lại lỗi lầm, trong vòng một tháng không được ra khỏi cửa viện một bước."Còn nói thêm: "Ngũ nha đầu, lục nha đầu, bát nha đầu, các tỷ tỷ tranh chấp các ngươi không biết khuyên giải, một mặt sống chết mặc bay, không biết tỷ muội hòa thuận, hưng thịnh gia tộc, các ngươi cũng có sai, phạt mỗi người các ngươi sao chép "Nữ giới" mười lần, sao không xong không được ra khỏi viện!"Ba vị cô nương không khỏi âm thầm kêu khổ, đây thật sự là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp tai ương, hai vị tỷ tỷ cãi nhau liên quan rắm gì đến các nàng, lại không hiểu sao lại bị phạt! Lời của trưởng bối không dám không nghe, chỉ đành đồng loạt đáp ứng!Thẩm Nguyên Ngọc không khỏi âm thầm cười nhạo, Hồ Dương quận chúa trong nháy mắt ngắn ngủi đã có thể nghĩ ra một chiêu này, mẹ con liên thủ vu hãm, hãm hại chất nữ nói là tỷ muội cãi nhau, thật đúng là thông minh!Thẩm Quân chắp tay: "Lão thái thái xử phạt công bằng, nhi tử bội phục!" Một câu nói rõ ràng là châm chọc như vậy mà lại không mang theo chút khói lửa nào, dường như chân thành ủng hộ.
Cố thị nghe xong, tay trong ống tay áo đều tức giận đến run lên, nhưng hết lần này tới lần khác nôn không ra cũng nuốt không trôi, lại không thể phát tác tại chỗ, chỉ có thể chịu đựng.Bà ta vốn tưởng rằng Thẩm Nguyên Ngọc sẽ nhảy ra phản đối kịch liệt, không nghĩ tới nàng lại vô cùng bình tĩnh tiếp nhận kết quả này, ngược lại khiến trong lòng bà ta hơi run sợ.Cháu gái này, sợ là đã không thể xem thường!Bà ta vẫy tay mệt mỏi: "Ta mệt rồi, tất cả các ngươi giải tán đi!" Cũng không nhắc tới việc lưu lại Tứ tiểu thư cùng Ngũ tiểu thư dùng cơm nữa.Mọi người sau khi hành lễ nhao nhao rời khỏi chính sảnh, Cố thị cũng không chú ý tới sắc mặt tiểu Tạ thị vô cùng khó coi.
Lão thái thái rõ ràng là thiên vị Tứ tiểu thư, dựa vào cái gì mà bắt Ngũ tiểu thư và Lục tiểu thư cũng liên lụy vào? Nữ nhi của nàng không đáng giá như vậy à, thời thời khắc khắc chuẩn bị làm bè cho Tứ tiểu thư?.