Cùng Ngày Ly Hôn Với Đại Lão Tôi Biến Nhỏ

Nguyên chủ x Dụ Đồng (1)

Tiễn Minh Ngọc Sênh đi, Dụ Đồng ngoái lại đối diện với cô bé con đang mặt ủ mày chau, cố tình hỏi: "Buồn gì vậy?"

Khúc Kim Tích lườm anh một cái, hai tay vặn xoắn vào nhau: "Thực ra... thực ra anh có thể hỏi đạo diễn Minh thử coi vai khách mời trong phim của đạo diễn Quan Phi mất bao lâu. Nếu thời gian không dài, chỉ cần một ngày thì em thấy có thể thử mà."

Cô tách ngón tay suy nghĩ thật kĩ, kế đó mắt mở to nhìn anh tội nghiệp: "Một ngày mai thôi, anh thấy sao?"

Thẩm Thính: "Muốn đi thế cơ à?"

"Thì em không muốn lãng phí cơ hội mà." Khúc Kim Tích cố gắng biện luận, "Là phim của Quan Phi, đạo diễn lớn đó."

Thẩm Thính tức cành hông, nom bộ dạng cô cứ như chưa từng gặp đạo diễn lớn vậy.

"Hà Chiếu Minh Ngọc Sênh có ai kém hơn Quan Phi? Một Quan Phi mà đã khiến ai mê mẩn như thế? Nếu sau này có mấy đạo diễn lớn nối nhau tới mời, có phải em cảm thấy tất cả đều là cơ hội, muốn nhận hết tất cả không?"

Khúc Kim Tích: "..."

"Cơ hội tốt tất nhiên sẽ có, cứ thành thật ở yên trong nhà, không được đi đâu." Thẩm Thính bẻo mặt bánh bao của cô, một lời quyết định.

"Nè!" Khúc Kim Tích mở trừng mắt, tức tối, "Anh không nói lý!"

"Anh không nói lý?" Thẩm Thính xắn tay áo, mặt lạnh tanh, tiến sát cô bé con, "Em nói xem, anh không nói lý chỗ nào."

"Bây giờ anh đang không nói lý đấy." Mắt thấy sự không ổn, Khúc Kim Tích trở lưng chạy ngay vào thư phòng, nhưng hai cái chân ngắn ngủn của cô thì chạy sao lại Thẩm Thính? Anh chỉ bước mấy bước đã bắt kịp, xách bổng cô lên, giơ tay toan tét mông cô.

"Biến thái! Lưu manh! Phi lễ rồi!"

"..."

Trong tiếng kêu la của cô bé con, sức nặng trong tay Thẩm Thính bỗng trĩu xuống, một bóng người đè lên, anh không kịp lấy trọng tâm, hai người cùng nhau ngã nhoài ra đất.

Khúc Kim Tích nhìn bàn tay đã trở về kích cỡ bình thường của mình, lại cúi đầu ngó người đang bị mình đè lên.

Bốn mắt nhìn nhau đắm đuối.

"Còn không mau dậy." Mặt Thẩm Thính hơi tai tái, trán rịn lấm tấm mồ hôi.

Khúc Kim Tích hớt hải bò dậy: "Em, em đè vào đâu anh rồi?"

Chưa từng thấy Thẩm Thính ra vẻ đau đớn như thế.

Cho dù khi đóng phim bị thương cũng chưa từng.

Thẩm Thính im thít, làm thư giãn cơn đau khoan tim không muốn ai biết.

Sợi dây thần kinh nào đó trong đầu Khúc Kim Tích như chợt nối lại, chầm chậm liếc mắt nhìn xuống, dừng trên cái chỗ ấy ấy trên đùi dưới bụng của lão già.

Hình như... cô đã va vào nơi không nên va vào rồi.

Khúc Kim Tích bỗng hoảng loạn, quýnh quáng tay chân: "Có cần em gọi cứu thương không?"

"Khúc Kim Tích!" Ai kia cắn răng cắn lợi.

Cô lập tức ngậm chặt miệng, không dám hó hé một tiếng, khí thế toàn thân bay biến sạch, e dè khép nép đỡ Thẩm Thính đứng lên.

"Cũng đâu thể trách em... ai bảo anh đánh em trước mà."

Thẩm Thính ngồi xuống sô pha, nhắm chặt mắt tiêu hóa một mình.

Mấy phút sau, Khúc Kim Tích nhỏ giọng: "Ổn chưa ạ?"

Thẩm Thính mở mắt, nhìn cô, chậm rãi nói: "Cần kiểm tra không?"

"..." Mặt cô gái bỗng chốc đỏ dừ, không dám tin, "Lúc này rồi mà anh còn, còn có thể..."

Thẩm Thính trưng mặt vô cảm: "Vết thương em gây ra, không nên do em phụ trách?"

Ngừng hai giây lại bổ sung: "Sau này em còn tính dùng không?"

Khúc Kim Tích muốn quỳ.

......

Một đêm mất hồn mất vía.

Hôm sau bà Thẩm gọi điện tới, lo con trai không chăm sóc tốt cho Tiểu Kim Tích, mới biết Khúc Kim Tích đã biến về bình thường, trong thở phào còn xen lẫn chút tiếc rẻ.

"Lần tới về nhà, mẹ lại dẫn đi giới thiệu với mọi người."

Khúc Kim Tích đồng ý, mẹ chồng con dâu buôn chuyện nửa giờ đồng hồ — từ một ngày chung sống với mẹ chồng sau khi thu nhỏ, quan hệ mẹ chồng nàng dâu bỗng chốc thăng hoa, thân như mẹ con ruột thị.

Sau đó Khúc Kim Tích dùng thời gian ba ngày để quay bù hết các cảnh Minh Ngọc Sênh thấy không ổn, còn kiếm một cơ hội hỏi: "Đạo diễn Minh, đã tìm được diễn viên nhí cho phim của đạo diễn Quan Phi chưa?"

Minh Ngọc Sênh không đáp mà hỏi: "Cô bé nhà cô chịu tới rồi?"

Ý là vẫn chưa tìm được.

Khúc Kim Tích lắc đầu: "Nó được người nhà đón về rồi."

"Nhanh vậy?" Sau khi hiểu rõ tình hình, Minh Ngọc Sênh không nói gì nữa.

"Có thể tới nhà trẻ chọn mà." Khúc Kim Tích nói, "Lần trước tình cờ em có ghé nhà trẻ Ái Tâm, mấy đứa bé trong đó đều thông minh lắm, nếu thực sự không chọn được ai thích hợp thì có thể gợi ý đạo diễn Quan Phi tới đó coi thử."

— Một số diễn viên nhí cố định là do bố mẹ đề cử tới, những cặp phụ huynh này ai nấy đều có quan hệ hoặc ít hoặc nhiều với nhân viên đoàn phim, nhưng một số đạo diễn thì lại thích tự chọn người ở nhà trẻ.

Nhà trẻ Ái Tâm mà Khúc Kim Tích nói chính là nhà trẻ nơi Hạ Tuyết làm việc.

Bất kể có thành hay không, cô nói thêm một câu cũng không phải chuyện xấu.

Về sau, vị đạo diễn lớn chuyên quay phim kinh dị huyền bí kia nghe lời Minh Ngọc Sênh, đắn đo suy nghĩ, thật sự quyết định tới nhà trẻ Ái Tâm, cuối cùng chọn được một cô bé bốn tuổi trong lớp học Hạ Tuyết giảng dạy.

Trùng hợp bố mẹ cô bé đó đang làm việc ở tỉnh khác, nhà chỉ có ông bà nội, không hiểu chuyện đóng phim điện ảnh nên Hạ Tuyết làm cô giáo tạm thời nhận nhiệm vụ dẫn cô bé tới đoàn phim.

Vì vậy cũng dần có chút hiểu biết về giới giải trí, sau đó thì thấy hình ảnh của Khúc Kim Tích trên mạng.

Khoảnh khắc nhìn thấy tấm hình, Hạ Tuyết như trời trồng.

Tuy thời gian tiếp xúc với Tiểu Kim Kim chỉ chưa đầy một buổi song cô lại có ấn tượng rất sâu sắc về đứa trẻ này, hơn nữa vì đây là con gái Thẩm Kế nên đến tận giờ Hạ Tuyết vẫn có thể nhớ rõ dáng vẻ cô bé.

Đối chiếu với sao nữ Khúc Kim Tích trên mạng, càng nhìn càng thấy đường nét rất giống.

Hơn nữa cô bé tên Kim Kim, sao nữ tên Khúc Kim Tích, trong tên đều có một chữ Kim.

Hạ Tuyết nghĩ bụng, hóa ra mẹ của Kim Kim là ngôi sao lớn, thảo nào cô bé xinh đẹp dễ thương tới vậy.

Bỗng lại nghĩ, sao nữ xinh đẹp như thế mà cuối cùng Thẩm Kế vẫn không ở bên cô ấy, thế thì mình lại càng không có hi vọng.

Không biết rằng suy đoán của mình đã trật lất từ đầu đến đuôi.

......

Kết thúc những cảnh quay bù, Khúc Kim Tích được nghỉ vài ngày. Nhân thời gian này, cô tới viện điều dưỡng thăm cụ Thẩm.

Trước đó sau khi sức khỏe cụ ổn định, bà Thẩm đã muốn đón cụ về nhà. Song ông cụ thích không khí ở viện điều dưỡng, trong này có những ông bà cụ cùng lứa tuổi, bình thường cùng nhau đánh cờ, đấu khẩu, uống trà, thư giãn vui vẻ hơn ở nhà nhiều.

Nguyên là Khúc Kim Tích định ở bầu bạn với cụ, ngờ đâu cứ hở ra là cụ lại chắt trai chắt trai, cuối cùng thực sự không chịu nổi, chuồn êm cho xong.

Cô tự lái xe tới viện điều dưỡng, lúc này rời viện, trong chốc lát cũng không biết nên đi đâu.

Nghĩ một hồi, quyết định tới công ty.

Trong lúc dừng đèn đỏ, cô nhận một cuộc gọi không ngờ.

— Trợ lý Tiểu Trương của Dụ Đồng.

"Cô Khúc đúng không?" Giọng Tiểu Trương lẫn tiếng nghẹn ngào, "Tôi biết nói lời này với cô là không đúng lắm, nhưng dù vậy vẫn muốn nói với cô."

"Anh nói đi."

Tiểu Trương nói không mạch lạc: "Cô có thể tới thăm Dụ Đồng một lần không, anh ấy gặp tai nạn rồi! Giờ đang cấp cứu, bác sĩ nói tình hình không khả quan..."

Đầu óc Khúc Kim Tích kêu lên ong ong, tư duy đứt đoạn trong thoáng chốc.

"Anh nói cái gì!"

Dụ Đồng gặp tai nạn?

"Ở bệnh viện nào, giờ tôi tới ngay!"

Cúp điện thoại, Khúc Kim Tích hít một hơi sâu, lao ngay tới bệnh viện Tiểu Trương nói bằng tốc độ nhanh nhất.

Trên đường gọi điện cho Thẩm Thính.

"Dụ Đồng gặp tai nạn rồi." Cuộc gọi kết nối, tự dưng Khúc Kim Tích bật khóc, "Trợ lý của anh ấy mới gọi điện cho em, nói đang cấp cứu, sợ là không lành."

Giọng nói điềm đạm của Thẩm Thính xoa dịu cõi lòng đang hoảng loạn của Khúc Kim Tích: "Giờ em đang ở đâu?"

"Em đang trên đường tới bệnh viện."

"Đừng nóng vội, ở bệnh viện nào?"

Khúc Kim Tích nói địa chỉ. Thẩm Thính dịu giọng: "Tích Tích, Dụ Đồng sẽ không sao, em yên tâm lái xe, đừng hoảng loạn. Giờ anh tới đó, mình gặp nhau ở bệnh viện."

"Dạ."

Cùng lúc đó, tin Dụ Đồng gặp tai nạn đã lan ra khắp các trang web diễn đàn lớn.

Nửa giờ đồng hồ trước, chiếc xe của Dụ Đồng đang trên đường tới tham gia một hoạt động. Một xe chờ hàng mất lái lao tới, đâm chiếc xe con Dụ Đồng đang ngồi lật ngửa. Xe cứu thương vội vã đưa người vào bệnh viện.

Mới đầu nhân viên ở hiện trường không biết là ai xảy ra tai nạn, chỉ do thấy tình hình nghiêm trọng nên đã có người quay video đăng lên mạng, ngay sau đó phát hiện người bị tông là Dụ Đồng, tin tức lan ra khiến cộng đồng mạng rúng động.

Dụ Đồng đang lúc nổi tiếng, thuộc số ít có diễn xuất tốt trong lứa sao nam trẻ đẹp mới nổi. Hơn nữa Dụ Đồng gần như không có scandal, không có tai tiếng, danh tiếng và fan tăng đều ổn định, thời gian trước có bộ phim chiếu trên đài truyền hình đạt rating khủng, lên hotsearch đều đều, danh tiếng tăng nhảy vọt.

Công ty toàn lực nâng đỡ Dụ Đồng, dự định biến y thành Thẩm Thính tiếp theo, bản thân Dụ Đồng cũng có thực lực, nhân phẩm tính cách tốt, thường xuyên quyên góp ủng hộ những vùng sâu vùng xa, là một nghệ sĩ tràn đầy năng lượng tích cực.

Đột nhiên xảy ra chuyện khiến người ta không dám tin đây là sự thật.

Cảm giác không chân thực và không tin tưởng này cũng như đột nhiên biết tin người bên cạnh mình gặp chuyện vậy, thực sự không thể chấp nhận.

Fandom và netizen như nổ tung.

"Chắc chắn không phải sự thật! Tuy rất thông cảm cho người gặp tai nạn bị thương kia nhưng chắc chắn đó không phải Dụ Đồng."

"Bên công ty chưa có thông báo chính thức, không phải thật đâu, ai bịa đặt tin này đúng là đáng xấu hổ!"

"Dụ Đồng đang rất khỏe mạnh mà, có thể đừng nguyền rủa người ta bằng cái cách ác độc vậy không? Người ta ăn mất của nhà anh hả? lại đi rủa anh ấy gặp tai nạn?"

"Không, em không tin!"

"Các chị em, hình như là thật đó. Mình có một người bạn là người trong giới, nghe bảo Dụ Đồng gặp tai nạn thật rồi, giờ đang cấp cứu, nhưng tình hình không khả quan lắm."

"Là thật đó, tình cờ ban nãy mình ở bệnh viện, tận mắt thấy Dụ Đồng được đưa vào, giờ không biết tình hình sao rồi nữa."

"Uhuhuhuhu, em không nghe em không tin, chồng em đang khỏe mạnh tốt lành không thể gặp tai nạn được."

"Đây là hình ảnh chiếc xe Dụ Đồng ngồi, một nửa thân xe đã bị đè bẹp, đúng vào chỗ Dụ Đồng ngồi. Mình nói thật, người ngồi chỗ này lành ít dữ nhiều."

......

Trong khi rất nhiều người ra chiều không tin, công ty Dụ Đồng chính thức lên bài, thông báo Dụ Đồng không may gặp tai nạn xe, đang được các bác sĩ hết sức cứu chữa, hi vọng mọi người cầu phúc cho Dụ Đồng.

Bài viết đăng lên, những người không dám tin bên dưới buộc phải tin.

Các fan gào khóc ầm trời, những tin bài share lại cầu nguyện cho Dụ Đồng phủ kín màn hình, vô số người hi vọng Dụ Đồng có thể vượt qua kiếp nạn này.

......

Khi Khúc Kim Tích đến bệnh viện, Thẩm Thính đã có mặt. Cánh nhà báo hay tin lao ngay tới, ý đồ giành được tin nóng đầu tiên.

Thẩm Thính đã liệu trước rằng sẽ có tình huống này xảy ra, khi đến mang theo vệ sĩ, bảo Tần Tang chỉ huy vệ sĩ ngăn cánh nhà báo lại, anh và Khúc Kim Tích vào bệnh viện.

Tiểu Trương và quản lý Kiều Tử Ngôn của Dụ Đồng đang sốt ruột chờ đợi ngoài phòng cấp cứu.

Trên chiếc xe đi đến hoạt động có ba người, Dụ Đồng, Tiểu Trương và tài xế. Tài xế cũng bị thương không nhẹ, đang được cứu chữa.

Tiểu Trương may mắn hơn, chỉ bị xây xát nhẹ. Còn bị thương nặng nhất là Dụ Đồng.

"Cô Khúc, thầy Thẩm." Tiểu Trương nhìn hai người với vẻ cảm kích. Dụ Đồng gặp chuyện, cậu ta tự quyết định tìm Khúc Kim Tích là hành động rất rất không đúng.

Khúc Kim Tích đã kết hôn, không còn quan hệ gì với anh Đồng.

Nhưng cứ nghĩ lúc trước Dụ Đồng một lòng nhớ nhung Khúc Kim Tích, bác sĩ lại nhiều lần cảnh báo tình hình của Dụ Đồng không khả quan, cậu ta mới cắn răng gọi điện.

Nếu thật sự không được, chí ít cũng cho anh Đồng được nhìn mặt lần cuối...

Cửa phòng cấp cứu mở ra, một bác sĩ với bộ đồ bê bết máu đi ra, quét nhìn mấy người, nói: "Bệnh nhân cứ mãi gọi tên một người... Trong các vị có ai là Tiểu Khúc Nhi không?"

Khúc Kim Tích giật mình, ký ức xưa cũ bỗng chốc ùa về —

Hồi còn yêu đương, Dụ Đồng vẫn thích gọi nguyên chủ là Tiểu Khúc Nhi.

"Là tôi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui