"Bạch Lê, cậu căng thẳng hả?" Văn Tinh Diệu hỏi.
Chừng 10 giờ sáng, Bạch Lê cùng Văn Tinh Diệu ra khỏi khoang trò chơi, trước tiên làm một bàn đồ ăn để chiêu đãi Đường Nghênh cùng Hồ Nhất, Hồ Nhị, sau đó Hồ Nhất Hồ Nhị mới đề nghị "Chuyển giao" lại việc cùng Chúc Mặc Lăng đăng nhập game.
Theo như Hồ Nhất và Hồ Nhị giải thích, thì ba chủ tớ bọn họ đã thành công gặp mặt trong game rồi, cũng quyết định sẽ tranh thủ giành lấy quyền đặt tên cho thôn.
Lúc nói chuyện này, Hồ Nhất còn rất tinh ý, tránh đi Đường Nghênh với Văn Tinh Diệu, lén lút nói với Bạch Lê sau lưng hai người.
Ầy ầy, hai vị này là cán bộ cấp cao trong quân đội, quân đội lại có nhiều binh sĩ ở trong game như vậy, mỗi thôn phỏng chừng đều có mấy chục mấy trăm.
Nếu để hai người họ biết có thể dùng cách này để "Cày" điểm cống hiến nhiệm vụ, thì quyền đặt tên cho thôn sẽ hoàn toàn không có phần của tộc Thiên Hồ họ nữa.
Vì muốn tập trung làm nhiệm vụ thu thập vật liệu, đồng thời có nhiều thời gian hơn để tận hưởng trò chơi, Chúc Mặc Lăng không định làm theo quy luật nghỉ ngơi, login của Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, anh ta để một trong hai người Hồ Nhất, Hồ Nhị, mang theo kỳ con non của mình vào trong khoang trò chơi, nhất định phải chơi cho đã đời.
Bạch Lê nghe hai người giải thích cũng không dị nghị gì, trái lại còn thấy vô cùng buồn cười, tại sao người là tộc trưởng của một đại gia tộc, mà quyết tâm giành quyền đặt tên thôn trong game lại lớn dữ vậy? Cho dù thôn là do anh ta đặt tên thì ở cửa thôn cũng có dựng tượng cho anh ta đâu.
Bạch Lê không biết là, Chúc Mặc Lăng đúng là có nghĩ đến chuyện này.
Đồng ý với Hồ Nhất và Hồ Nhị xong, Bạch Lê lại nói lại cho Văn Tinh Diệu biết, tuyên bố từ nay hắn có thể tự do, lúc chơi game không cần phải mang theo hồ ly nhỏ.
Văn Tinh Diệu nào có chuyện không đồng ý, trực tiếp vứt nhãi hồ ly đen kia cho hai người Hồ Nhất, Hồ Nhị.
Hồ ly nhỏ đáng thương cái gì cũng không biết, tưởng là Bạch Lê không cần nó nữa, lúc bị Hồ Nhất ôm vào lòn còn tội nghiệp nhìn chằm chằm Bạch Lê, mãi đến khi nhận ra hình như mình không phải rời khỏi nhà này, mới miễn cương yên tâm, ánh mắt từ đáng thương biến thành u oán.
Gừ gừ, lòng dạ con người này cứng rắn quá nha!
Không phải làm việc nhà cả người đều nhẹ nhàng thoải mái, cho nên sau khi Viện nghiên cứu Đế quốc công bố kết quả kiểm tra đo lường của họ lên Xingbo, Văn Tinh Diệu mới hỏi Bạch Lê câu kia.
"Hả? Không, căng thẳng gì, việc này có gì đâu mà phải căng thẳng." Bạch Lê khó hiểu hỏi lại.
Văn Tinh Diệu lúc này đã trở lại hình thái sư tử lớn, đôi cánh trên lưng được cẩn thận gập lại, áp sát vào phần sống lưng, nghe Bạch Lê nói vậy thì vung vẩy đuôi, làm ngọn lửa ở chóp đuôi lớn thêm một chút, rồi mới giải thích: "Số liệu của "Vùng đất điền viên" vùa mới được công bố, tất cả mọi người sẽ chú ý đến trò chơi này, đến lúc đó cậu lượng chú ý đó cậu sẽ không thể tưởng tượng được đâu, nói không chừng sẽ có người đứng ra buộc cậu phải nâng cấp "Thiết bị tạo dựng game giả lập", hoặc yêu cầu cậu cấp cho họ mấy tiêu chuẩn đăng nhập."
"Nhưng bây giờ tôi đang tham gia "Giải thi đấu thiết kế game" mà, cho dù những người này đưa tiền cho tôi muốn tôi nâng cấp thiết bị thì cũng đâu có được phép? Giải đấu có quy định, thí sinh trong lúc dự thi không thể nhận đầu tư bên ngoài, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.
Hơn nữa cứ coi như họ bức ép tôi đi, thì chỉ cần tôi không đồng ý, bọn họ cũng không thể làm gì được.
Đế quốc đối với an toàn của mỗi công dân đều rất coi trọng, bên ngoài khắp nơi đều có người máy cảnh sát tuần tra, mọi người sẽ không trực tiếp chạy tới nhà, bức ép dụ dỗ tôi đâu, đúng không?" Bạch Lê hỏi ngược lại.
Cho dù có người muốn đến thì cũng phải tra được địa chỉ của cậu cái đã.
Chẳng qua là trên mạng vũ trụ có thể bị quấy rầy nhiều hơn, có thể gây ra một chút rắc rối cho sinh hoạt của cậu.
Trò chơi nâng cấp mấy lần rồi, có lần nào cậu thay đổi kế hoạch của mình vì lời cầu khẩn thúc giục của cư dân mạng cầu đâu, tất cả đều được hoàn thành theo từng bước đã đặt ra.
Bạch Lê bày tỏ, mình là công cụ làm game không có cảm xúc.
Trong cổ họng sư tử lớn phát ra tiếng cười trầm: "Là do tôi nghĩ nhiều, cậu không thấy căng thẳng là được.
Tôi vốn định an ủi cậu, người dân Đế quốc chúng ta tuy tính tình nóng nảy, hơi bốc đồng một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện tôi nói vừa rồi, cùng lắm là lên mạng than vãn chút thôi, cậu cứ làm theo kế hoạch của mình là được."
"Ha ha, vậy thì tốt rồi, chuyện anh nói tôi có kinh nghiệm lắm, lần này càng không cần lo lắng." Bạch Lê vỗ tay cười to.
Cười xong, cậu lại thấy cần quan tâm tình huống thân thể của bạn nhỏ nhà mình một chút, bèn hỏi: "Đúng rồi, thân thể của anh dạo gần đây có biến hóa gì không, có phải ổn định hơn chút rồi không? Tôi thấy thời gian anh duy trì hình người, hình như càng lúc càng dài thì phải, giờ Đường Nghênh tới rồi, hai người có nói chuyện lúc nào thì quay về chưa?"
Nhắc đến chuyện này, cảm xúc của Văn Tinh Diệu có hơi ảm đạm xuống, nhưng hắn không biểu hiện ra ngoài mà ăn ngay nói thật: "Chắc phải chờ thêm một thời gian nữa, trước mắt tôi vẫn không thể tùy ý chuyển đổi giữa thú hình và hình người, vẫn còn phải làm phiền cậu giúp tôi thêm một chút."
"Ầy, gì mà phiền với không phiền chứ, chúng ta là bạn mà, không phải sao?" Bạch Lê phẩy tay một cái, "Anh có yêu cầu gì cứ nói, chỉ cần tôi có thể làm được thì nhất định không từ chối."
Vì số người chơi tăng nhanh chóng mặt, mỗi ngày Bạch Lê đều có thể thu được rất nhiều sức mạnh tín ngưỡng, tuy càng tu luyện về sau, số tín ngưỡng cần thiết ngày càng nhiều, nhưng số mộc thanh linh khí đều đặn cung cấp cho hai người Văn Tinh Diệu và Chúc Mặc Lăng thật ra chỉ là một phần nhỏ.
Còn một phần là để duy trì thế giới game vận hành bình thường, hai thứ này tạm thời không khiến Bạch Lê cảm thấy áp lực.
"Được, tôi sẽ không khách sáo." Đôi mắt màu vàng sậm chậm rãi chớp chớp, cố gắng đè nén cảm giác gấp gáp nào đó trong lòng, Văn Tinh Diệu ngước lên nhìn Bạch Lê một cái, giống như vô ý cảm khái nói, "Thực ra, tôi không nỡ đi một chút nào, khoảng thời gian này ở nhà cậu, là quãng thời gian thoải mái, sung sướng nhất tôi từng trải qua."
Nếu lúc này mà Đường Nghênh nghe được lời hắn nói, nhất định sẽ không nhịn được xỉa xói một câu: "Có thể không thoải mái được à, mỗi ngày chỉ có ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, còn có thể nạp tiền chơi game, nói ra có ai mà không hâm mộ, ghen tỵ chứ?"
Nhưng mà Bạch Lê không nghe ra ẩn ý sâu xa trong đó, trái lại còn giơ tay vuốt lông sư tử theo thói quen, động tác giống hệt như lúc vuốt lông Chí Tôn, an ủi nói: "Nhưng mà không đi cũng đâu có được, anh là thượng tướng Đế quốc, quân đội giống như một cửa hàng lớn vậy, không thể cứ vứt đó để Đường Nghênh giúp anh xử lý công việc được, đúng không? Chờ anh xử lý hết những chuyện cần làm, khi nào rảnh rỗi thì lại tìm tôi chơi, tôi nhất định sẽ hoan nghênh, hoặc không thì có thời gian, tôi có thể tới "Phật Nhảy Tường" tìm anh, bây giờ giao thông đi lại thuận tiện lắm mà."
Hiển nhiên, Bạch Lê cũng không để ý lắm đến chuyện sắp phải chia tay chia chân với Văn Tinh Diệu.
Theo như cậu thấy, đây chỉ là khoảng cách của bọn họ sẽ xa hơn chút thôi, đâu phải là tình cảm bạn bè sẽ phai nhạt đâu, lúc nào muốn gặp không phải chỉ cần nói một câu thôi à? Hơn nữa, cậu cũng không tin, Văn Tinh Diệu về rồi sẽ bận đến mức ngay cả thời gian chơi game cũng không có, bọn họ chính là hàng xóm đấy, muốn gặp mặt không phải quá đơn giản sao?
Văn Tinh Diệu: "..."
Hắn đột nhiên cảm thấy, chuyện mình muốn nói với lời an ủi đàng hoàng trịnh trọng của Bạch Lê hoàn toàn không ăn nhập vào với nhau.
Nhưng mà đã nói đến đây rồi, nếu không tiếp tục thì lại thấy có chút không cam lòng, vì thế Văn Tinh Diệu nghĩ một chút, quyết định không ngừng cố gắng.
"Sau này, nếu tôi muốn tới tìm cậu, liệu cậu có cảm thấy phiền phức, thấy tôi làm lỡ công việc hay là ảnh hưởng đến sinh hoạt của mình không?" Lúc nói câu này, Văn Tinh Diệu cứ có cảm giác quanh người hắn đầy mùi thảo mai, nhưng mà không biết nguyên nhân làm do đâu.
"Làm gì có chuyện đó, chúng ta là ai với ai chứ, sao có chuyện tôi nghĩ anh như vậy được? Quan hệ của chúng ta cũng không phải bạn bè bình thường."
Nuôi từ nhỏ đến khi biến thành hình người như bây giờ, rất đặc biệt đó.
Nghe vậy, trong lòng Văn Tinh Diệu không khỏi vui mừng, không thể chờ được nữa hỏi tới: "Hả? Thật sự không phải chỉ là quan hệ bạn bè bình thường sao?"
Hắn nghĩ, chờ Bạch Lê trả lời, hắn có thể thừa thắng xông lên, ít nhiều gì cũng để lộ một chút tâm ý của mình cho cậu biết, không cần quá rõ ràng, chỉ cần Bạch Lê nhận ra một chút chút là được rồi.
"Đương nhiên! Anh..." Lời còn chưa nói hết, Đường Nghênh đã từ trong phòng ngủ cho khách mà cậu thu dọn cho, vui vẻ chạy ra, tiếng bước chân "Loẹt quẹt" đã thể hiện rõ tâm trạng vui mừng của chủ nhân nó lúc này.
"Tinh Diệu! Bạch Lê! Hai người đã thấy tin tức trên mạng vũ trụ chưa, Viện nghiên cứu Đế quốc công bố kết quả kiểm tra đo lường kia lên, dân mạng xem xong đều muốn nổ tung rồi!" Đường Nghênh chạy chậm tới, hưng phấn nói với hai người.
Đến gần lại thấy Văn Tinh Diệu đang trong hình thái sư tử nhìn mình vừa căm tức vừa phiền não, Đường Nghênh có hơi không hiểu ra làm sao.
Nhưng anh ta đi theo Văn Tinh Diệu nhiều năm, đối với việc đối phương thỉnh thoảng để lộ chút cảm xúc đã rất quen rồi, không thèm để ánh mắt này trong lòng, một lòng một dạ chờ đợi phản ứng của Bạch Lê.
Bởi vì Đường Nghênh xuất hiện, Bạch Lê cũng không nói tiếp lời dang dở ban nãy nữa mà đặt sự chú ý của mình lên phần bình luận dưới bài viết trên Xingbo của Viện nghiên cứu Đế quốc.
"Jinglu: 0.0 Tía má ơi! "Điểm động viên tinh thần" đạt 90%, đây là dữ kiệu mà một game giả lập bình thường có thể đạt tới sao, hạng hai 61%, hạng ba 59%, cách biệt đừng rõ ràng như vậy chứ, tôi đây chỉ muốn nói một câu thôi, người thiết kế thiệt trâu bò!"
"Dạ Cửu thích uống rượu: Chậc, cái này ai dám tin chứ, lúc mới trông thấy bảng kết quả này, tôi còn đặc biệt nhìn lại tên Xingbo một cái, hoài nghi đây là "Viện nghiên cứu Đế quốc" hàng pha kè, sau khi xác nhận đúng là chính chủ xong, tôi lại đi xem lịch, hôm nay cũng không phải ngày Cá tháng tư, cái lại vậy mà lại là thật, là thật thật đó a a a a! Tôi cảm giác chứng đứt gãy gien của mình được cứu rồi hu hu hu, tôi không cần tạm biệt người nhà đi "Sao Hi Vọng" nữa..."
"Hết: Mẹ tui hỏi tui sao xem Xingbo lại phải quỳ.
Lúc mới nhìn thấy "Điểm động viên tinh thần" là 90%, tôi hét to một tiếng, kéo cả nhà mình tới, giờ hay rồi, cả nhà tôi nắm tay nhau nhảy múa ăn mừng tung xòe, làm hàng xóm láng giềng ai cũng nghĩ nhà tôi đang mở party đây."
"Trời mưa: Trò chơi tên là "Vùng đất điền viên" đúng không, tôi lập tức! Lập tức! Muốn đi chơi, trò chơi đỉnh cao như vậy mà đến tận ngày tôi nay tôi mới được biết tên, rốt cuộc ôi đã bỏ lỡ bao nhiêu thời gian trị liệu rồi..."
"Hồ ly thối Bé Bạch: Lầu trên chờ chút! Tuy tôi thấy rất mừng vì trò chơi yêu quý của mình được toàn bộ người dân vũ trụ biết đến, thế nhưng tôi không thể không lấy làm tiếc báo tin cho thím biết, hiện tại tất cả tiêu chuẩn đăng nhập của "Vùng đất điền viên" đều bị cướp sạch rồi, bây giờ thím có muốn chơi cũng không có cơ hội đâu...!Còn phải chờ, chờ thêm nữa."
"..."
Cho tới giờ, báo cáo kiểm tra đo lường của Viện nghiên cứu Đế quốc chính là kim chỉ nam cho tất cả game thủ vũ trụ.
Chỉ cần là trò chơi được Viện nghiên cứu đế quốc đóng dấu, xác nhận có hiệu quả trị liệu với "Chứng đứt gãy gien", nhất là những trò chơi có "Điểm động viên tinh thần" nằm trong tóp 10 thì đều sẽ trở thành trò chơi phổ biến nhất năm đó.
Nhưng mấy năm trở lại đây, "Điểm động viên tinh thần" của 10 game giả lập top đầu đều không chênh lệch nhiều lắm, thậm chí có khi chỉ hơn nhau có 0,5% thôi, người chơi cũng không ngại chênh lệch này quá ít, bọn họ có thể thoải mái lựa chọn tựa game mà mình cảm thấy hứng thú.
Cho dù trò chơi đó có full người rồi, họ cũng có thể lùi một bước, lựa chọn những game khác.
Nhưng tình huống lần này có hơi lúng túng, chỉ cần có mắt, ai mà không nhìn ra chênh lệch to lớn giữa 90% với 60% chứ, đầu óc không chập cheng đương nhiên sẽ chọn cái 90% ngay tắp lự rồi, Nhưng mà, trò chơi "Vùng đất điền viên" có "Điểm động viên tinh thần" lên đến 90% kia, từ lâu đã đầy người rồi, cho dù còn có tiêu chuẩn đăng nhập thì cũng là nằm trong tay người thiết kế game, sẽ không dễ dàng đưa ra để cư dân mạng tranh cướp lần nữa.
Vừa mới biết có một game thần sầu như vậy xuất hiện, thậm chí còn chưa kịp đi hỏi thăm xem trò chơi này chơi thế nào, cư dân mạng đã phải đón nhận tin dữ - Tiêu chuẩn đăng nhập đã hết, tâm trạng mọi người lúc này, có nói là rơi vào hầm băng cũng không quá đáng.
Nhưng mà rất nhanh đã có người nhiệt tình đi ra an ủi, để tất cả bình tĩnh lại, đừng khóc như thể thế giới lại chuẩn bị tận thể thêm lần nữa như vậy.
"Người không gặp: Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa nha, việc này không phải là không có biện pháp giải quyết, bây giờ người chờ game cập nhật thêm tiêu chuẩn nhiều lắm, không phải chỉ có mỗi mấy người đâu.
Nào, tới đây tới đây, để anh giai giới thiệu cho mọi người mấy món, vào "Youhu Live", tìm chuyên mục "Vùng đất điền viên", đúng lúc sáng nay Lê Lê mới công bố danh sách các streamer trúng tuyển, mấy chủ kênh này đều lục tục bắt đầu phát sóng rồi đó, mới cũ cộng gộp lại phải đến 1 nghìn người đấy, đủ để mấy người tìm được nội dung mà mình cảm thấy hứng thú rồi chứ? Tuy chúng ta tạm thời không thể vào game chơi, nhưng chúng ta có thể xem livestream trong game trước mà! Cá nhân tôi cảm thấy, xem phát sóng trực tiếp của "Vùng đất điền viên" cũng có hiệu quả trị liệu rất tốt."
"Charme tim tim: Ô hô, đây chẳng phải chính là cái mà tôi muốn nói sao? Nếu anh trai lầu trên đã nói ra phương pháp cụ thể thì tôi xin mạnh dạn đề cử cho thím mấy streamer mà tôi thấy khá là thú vị nhé! Đầu tiên là năm người ở "Thôn Nấm", streamer cũ đã live được một thời gian rồi, chất lượng livestream của bọn họ đều không tệ, hơn nữa mỗi người lại đi theo một chủ đề, một phong cách khác nhau, thích ăn uống thì vô xem kênh của [Đào ăn thật ngon] với [Giấc mộng ngôi sao xưa], thích đi dạo đây đó, hóng hớt xem trò vui thì xem [Mì Giòn] với [Hoài Bích], còn mà thích động tay động chân làm đồ thủ công thì [Xới cho tôi bát cơm] chắc chắn là lựa chọn hoàn mỹ cho thím rồi ~ Ngoại trừ mấy người này ra, hôm nay tôi phát hiện có mấy streamer mới nghe cũng hay ho lắm, danh sách liệt kê ra đây rồi, số lượng tương đối nhiều, tự thím xem đi ha! [Hình ảnh]"
"Người làm thuê ở trang viên Moore: Hay lắm, tôi đây vốn đang hí hửng chạy tới muốn review mấy streamer thú vị cho mọi người, không ngờ lại bị review ngược lại luôn, thôi được rồi, đã thế thì không nói nữa, tôi vào livestream của bọn họ lắc lư đây ~"
"Vợ đẹp chính quy của Diệp Tu: Mọi người ới ơi, mau đến xem tôi nè, nick diễn đàn bằng nick game luôn, tôi là streamer của thôn mới số 101, đúng giờ cơm mỗi ngày, tôi đều livestream các cách xử lý món ăn "Bóng đêm" cho mọi người á, chỉ có cách mọi người nghĩ không ra, chứ không có chuyện tôi không làm được, chủ đề livestream thú vị như vậy, mọi người không định vào xem thử sao?"
"Rầu rĩ đặt bút: Hay ghê ha! Sao tôi đi đâu cũng gặp thím thế?! Mọi người tuyệt đối đừng để bị lừa, đồ ăn bà này nấu hoàn toàn không thể cho được vào mồm, món ăn "Bóng đêm" đúng ý như mặt chữ luôn, không cần biết là bà này nấu món gì thì cuối cùng nó cũng cháy đen thui! Tôi với bà này cùng ở một thôn đây, nick diễn đàn cũng là nick game, giờ cơm đến xem bà này còn không bằng đi xem tôi, tôi livestream mukbang nha! (P.s: Không muốn cùng bà này hợp tác nữa, tôi ăn mà suýt muốn "Huệ" luôn!)"
Cư dân mạng sốc luôn, danh sách streamer vừa mới công bố được nửa ngày, vậy mà streamer cùng thôn đã bắt đầu cạnh tranh rồi à? Một người livestream nấu ăn sáng tạo, món ăn "Bóng đêm", với một người làm mukbang, nghe đâu có giống quan hệ cạnh tranh nhỉ?
Cuối cùng mọi người thảo luận phân tích một phen, cho ra kết luận, đây chính là kết quả của "Một bữa ăn tạo thành đổ máu", bên dưới hai comment này rất nhanh đã ngập tràn ha ha ha, đây là oán hận đến mức nào, oán hận lớn ra sao chứ, một người dám nấu, một kẻ dám ăn, chỉ có thể nói hai streamer này đều là người ngoan độc thôi.
Chẳng bao lâu sau, chuyện hề hước của hai người chơi này trong lúc livestream cũng leo lên bảng hotsearch Xingbo, những cư dân mạng cùng những người mới đầu không hiểu đầu cua tai nheo gì rất nhanh đã biết được cách chơi của "Vùng đất điền viên", đối với trò chơi lúc nào cũng tràn đầy bất ngờ này sinh ra cảm giác hiếu kỳ mãnh liệt.
Đúng như những cư dân mạng có lòng tốt review các kênh livestream trong game đã nói, chưa vào game chơi được ngay thì không thể đi xem livestream trước sao? Nói chung muốn nhanh chóng biết cách chơi thì xem phát sóng trực tiếp chính là lựa chọn tốt nhất.
Vì thế không ít người chơi "Vùng đất điền viên" đang livestream kinh ngạc phát hiện, có một nhóm người rất đông ùa vào phòng phát sóng của mình, những người này không hề biết gì về trò chơi, lòng hiếu kỳ lại vô cùng lớn, ở trên khu bình luận chốc chốc lại hỏi, lúc thì cái cây màu vàng rực rỡ kia là cây gì, khi thì cần câu câu được cá thật hả, cá câu được sao lại bỏ vào trong thùng nước mà không phóng sinh luôn.
Tóm lại chính là mười vạn câu hỏi vì sao, khiến cho những streamer mới luống cuống tay chân.
Xiêu xiêu vẹo vẹo trả lời xong, đáp lại chính là một đống lớn quà donate, không ít người kiếm lời đầy chậu đầy bát.
Nhất là năm người Mạc Tụng bị nhắc đến dưới Xingbo của Viện nghiên cứu Đế quốc, cùng với hai người chơi tự mình chạy tới quảng cáo cho bản thân là [Vợ đẹp chính quy của Diệp Tu] và [Rầu rĩ đặt bút], mấy người họ phải nói là kiếm được cả rổ, cười nhiều đến mức muốn méo cả miệng.
Bạch Lê trợn mắt há mồm nhìn chiều hướng tiến triển của sự việc, trong lòng có loại cảm giác, chỉ cần là chuyện có liên quan đến "Vùng đất điền viên" thì tất cả đều sẽ chạy như điên về phía "Kỳ quái".
Xem xong đại thể tình huống, Bạch Lê ngẩng đầu nhìn về phía Văn Tinh Diệu, thở dài một hơi nói: "Anh nói quả nhiên không sai, người dân Đế quốc thực sự là...!Biết tìm niềm vui trong nỗi khổ nhỉ?"
Nhất thời cậu không tìm được từ nào thích hợp để nói, cảm thấy thành ngữ này cũng khá thích hợp để miêu tả tâm trạng của phần đông nhân dẫn vũ trụ lúc này.
Văn Tinh Diệu miễn cưỡng phe phẩy đuôi, coi như trả lời.
Đường Nghênh: "?" Hai người này chơi trò bí hiểm gì thế? Lúc tôi không có mặt, hai người đã bàn với nhau cái gì rồi à?
Nhưng mà Bạch Lê không biết là, trước khi Viện nghiên cứu Đế quốc chính thức đăng báo cáo kiểm tra đo lường lên, trong Viện nghiên cứu đã có mấy người đứng ra đề xuất, kiến nghị nên hạ thấp số liệu của "Vùng đất điền viên" xuống một chút.
Bọn họ cũng đưa ra lý do của mình: "Cây to đón gió, "Vùng đất điền viên" xuất hiện, đồng nghĩa với việc một lực lượng mới xuất hiện, chúng ta phải để phòng có người ném đã giấu tay, che lại một chút ánh sáng của trò chơi không thể nói là một biện pháp tồi được, đúng không? Hơn nữa, có mình nó là 90%, những game khác đều từ 60% trở xuống, chênh lệch này thực sự quá lớn, đây không phải là khiến trong lòng những người thiết kế trò chơi cảm thấy chênh lệch sào, sau này sẽ khiến họ mất đi lòng nhiệt tình với việc thiết kế game đấy."
Lúc mọi người họp bàn, Trịnh Dịch cũng có mắt, nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn người đang nói một cái, thông qua trí nhớ tuyệt với của bản thân, anh ta mang máng nhớ được, hình như ngày trước người này có khoe với mình là cháu trai y cũng tham gia "Giải thi đấu thiết kế game giả lập" năm nay, mới đầu sử dụng thiết bị game tạo dựng game cấp C, trò chơi mới chỉ đăng tải mấy ngày mà số người chơi đã vượt hơn một nửa số lượng cho phép của thiết bị game rồi.
Hiện giờ đã qua mấy tháng, 1 triệu tiêu chuẩn game chắc hẳn là đã đầy, chỉ không biết là đã nâng cấp thiết bị game lên cấp cao hơn hay chưa.
Trịnh Dịch lại liếc nhìn danh sách trò chơi trong bản báo cáo, phát hiện trò chơi mà cháu trai vị đồng nghiệp này thiết kế đúng lúc xếp hạng hai, "Điểm động viên tinh thần" 61%, so với mấy năm trước thì không tính là thấp, nhưng năm nay lại chỉ có thể đứng sau cái bóng của "Vùng đất điền viên".
Chả trách người này lại đưa ra cái đề xuất đi vào lòng đất kia.
Trong viện đồng ý mới là lạ đó!
Quả nhiên viện trưởng và phó viện trưởng nghe đề nghị này xong thì đều trừng mắt dựng râu, mắng người kia như tát nước vào mặt, trách đối phương không nghĩ cách bảo vệ tốt báu vật này, lại còn cố gắng dìm người thiết kế xuống, lòng dạ xấu xa này đáng lôi ra chém.
Người nói chuyện bị cấp trên tức giận mắng xối xả bèn vội rụt cổ lại, không dám nói thêm nửa chữ "Không" nào nữa.
Việc này vẫn còn chưa hết.
Người đưa ra ý kiến này trong cuộc họp tên là Lữ Úy Minh, cũng đúng là vì cháu trai mình nên y mới đưa ra cái ý tưởng này, kết quả là bị mắng cho không ra gì, đành phải hoàn toàn bỏ cái ý định này đi.
Cũng chỉ đành có lỗi với cháu trai nhà mình thôi.
Sau khi tan làm, Lữ Minh Úy nghĩ mình cũng đã lâu không gặp cháu trai rồi, lại tự tưởng tượng ra cảnh cháu trai vì game mình làm chỉ xếp hạng hai trong báo cáo kiểm tra mà rầu rĩ không vui, cảm xúc áy náy lập tức dâng lên trong lòng, vì thế quyết định lên web TaoTao mua một ít táo tây tươi mới đắt đỏ, sau khi táo được gửi đến thì xách túi đến nhà cháu trai.
Cháu trai đúng lúc cũng đang ở nhà, sau khi mở cửa mới Lữ Úy Minh vào xong, y lập tức phát hiện cháu trai mình đang phóng màn hình Xingbo đăng báo cáo kiểm tra của Viện nghiên cứu Đế quốc lên tường, có thể thấy cư dân mạng bình luận bên dưới sôi nổi thế nào.
Trong lòng Lữ Minh Úy đau xót, vội an ủi: "Nhóc Huy à, con đã làm rất tốt rồi, chỉ là đối thủ của con quá mạnh thôi, điểm động viên 90%, ai mà làm được chứ? Con đừng bì thế mà nản lòng, phải tiếp tục thiết kế tốt trò chơi của mình, vẫn có không ít người yêu thích game của con đấy." Lặng thinh không đề cập đến việc mình vì muốn ra mặt của cháu trai mà mất hết mặt mũi ở Viện nghiên cứu Đế quốc.
Lữ Huy nghe vậy thì lấy làm lạ nhìn chú mình một cái, hỏi: "Chú, chú đang nói cái gì đấy, con thất bại hoàn toàn chỗ nào nha? Con chỉ đang ghi note lại, tìm hiểu về "Vùng đất điền viên" mà Lê Lê thiết kế, con mới biết tất cả những game giả lập trước đây mà cháu nghe đến không có cái nào là đối thủ của game này."
"Con phải note hết lại tên của những streamer này, đến lúc đó xem livestream của từng người một, làm tốt chuẩn bị để sau này vào "Vùng đất điền viên" chơi, khà khà!"
Lữ Úy Minh:????.