Ba tháng trôi qua , cuối cùng cô và anh cũng phải nói lời từ biệt . Cô nhớ như in cảm giác đau đớn tột cùng ngày hôm ấy , khi cô nhìn thấy anh ôm cô ta , trái tim cô rỉ máu từng giọt , cô không cho anh cơ hội giải thích , chỉ xông thẳng vào tát anh đúng 3 cái dành cho ba tháng mộng mơ của cô .
...
...
Trở lại hiện tại , Hàn Thiên Vy nhìn cô đăm đăm , nước mắt cũng đã quẹt đi . Cô ta chầm chậm nói :
- Trước kia mẹ tôi phá hủy gia đình của cô , mẹ cô lại khiến mẹ cùng em trai tôi chết thảm nên tôi không oán trách . Nhưng mà , cô lại vì ghen tị mà phá hoại tình yêu của tôi , bây giờ nợ trước nợ cũ tính luôn một lần đi !
Hàn An Vy kinh tởm nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt mình , cô ta băng tinh ngọc khiết , lúc nào cũng cho rằng cả thế giới đều nợ cô ta . Giống hệt ả đàn bà Kiều Vy Oanh . Cô hếch mặt lên đáp trả :
- Nãy giờ tôi ở đây vì nghe cô nói muốn hợp tác để cho người đàn bà kia xuống dốc , còn nếu cô muốn ôn lại chuyện xưa thì đi cút ! Tốn thời gian !
- Thế mọi chuyện lúc đó tất cả đều do cô sắp đặt ?
- Thì sao ? Hàn Thiên Vy , tình yêu của hai người quá mong manh ! Hơn nữa cô và Long Hạo không thể đến với nhau được . Dù tôi không điều tra được nhiều nhưng cũng mò ra cô mấy năm ở Anh hoạt động không ít mờ ám . Cô nghĩ một thủ tướng quốc gia lại cho cháu mình quen với một sát thủ ?
Đúng ! Cô chính là muốn Hàn Thiên Vy đau khổ , cho cô ta nếm cái cảm giác quỵ lụy vì tình ấy !
Thiên Vy cười nhếch lên , kế hoạch thành công !
- RẦM ! - Tiếng mở cửa thô bạo khiến cô giật mình , cô vội quay người lại nhìn . Cô dường như có thể nghe được tiếng trái tim rơi từng mảnh , cô sợ !
Người đứng ngoài kia , không ai khác , là tình yêu đơn phương 10 năm của cô - Triệu Long Hạo ... Khuôn mặt lạnh lùng vạn năm không đổi của anh đỏ rần , đôi mắt cay nghiệt lạnh lẽo nhìn cô .
Anh tức giận quăng cho cô một cái bạt tai ! Dường như anh đã dồn nén hết tất cả sức lực cùng phẫn nộ của mình . Đau ! Nhưng lòng cô càng đau hơn ! Cô vội vàng níu cánh tay anh , cố gắng giải thích nhưng anh chỉ lãnh đạm hất tay cô ra .
Anh phẫn nộ hét to :
- Cô cút ! Cút cho tôi !
Cô lạnh người , thì ra cái cảm giác thất tình là như thế này ... Cô nghiến giọng thách thức :
- Long Hạo , đây là nhà của em , nhà của em thì lẽ ra anh và cô ta phải biến chứ ! Hai người cút đi ! Đôi cẩu nam nữ hai người CÚT !
Đột nhiên một cái tát khác thẳng vào má trái của cô , mạnh đến mức cô ngã nhào ra đất . Cô lồm cồm bò dậy , ôm má trái sưng vù của mình , lại vuốt vuốt má phải , thầm nghĩ chắc bên kia cũng in năm ngón tay rồi . Ngước mắt lên nhìn chủ nhân của cái tát kia , cô nhìn thấy ả hồ ly tinh Kiều Vy Như , Hàn Thiên Vũ cùng Hàn Kính Trung . Chẳng lẽ cô lại thảm hại đến mức cả bà ta cũng có thể tùy tiện sỉ nhục ?!
Cô giơ tay định đánh trả nhưng lại bị Hàn Kính Trung chặn lại , tiếp tục ăn thêm một cái tát nữa . Bị đánh như vậy , môi cô bị rách , khóe miệng rỉ máu . Hàn Thiên Vũ như chỉ chờ lão già kia đánh cô xong , hắn túm cổ áo cô nhưng lần này không còn là tát mà gã vung thẳng một đấm vào mặt cô ! Bây giờ thì không chỉ miệng mà mũi của cô cũng đã xịt máu , trông vô cùng tội nghiệp .
Từ nhỏ cô đã được nhà ngoại dạy dỗ , huấn luyện phòng thân nên cô khỏe hơn con gái bình thường rất nhiều , nhưng mà bị đánh trực diện như vậy khó tránh khỏi đầu hơi choáng váng . Chưa kịp định thần lại thì cô đã bị Hàn Thiên Vy cho thêm một tát , cô còn nghe lóng thoáng , từng câu nói đập thẳng vào trái tim cô :
- Cho cả hai má đều như nhau ! Hừ tiện nhân !
- Em nhân từ quá đấy Thiên Vy , cả cô ta cùng người đàn bà kia đều cùng một ruột , đồ đàn bà không biết xấu hổ !
- Mày cút cho tao ! Tao không có đứa con gái không biết xấu hổ như mày ! Đừng nói ngay cả tao cũng không đuổi mày được !
- Anh đừng như vây ! An Vy mau xin lỗi ba con đi !
Cảm nhận được sự buốt giá của gió đêm , cô mới nhận ra hiện thực phũ phàng này . Cô đã mất hết tất cả rồi ... Cô không còn bất cứ thứ gì cả ... Cô chạy vụt ra khỏi căn nhà này , căn nhà đã từng chan chứa tiếng nói và nụ cười , đã từng đầy ắp nỗi đau và nước mắt ...
Cô phóng xe về biệt thự nhà Kabra , hiện tại cô cần ông ngoại , chỉ có ông mới yêu thương cô thật lòng , chỉ duy có ông ... Cô xông thẳng vào nhà như một người vô hồn , bỗng cô bị ai đó túm lấy ném thẳng vào phòng . Định thần lại cô mới nhận ra , anh họ ngu xuẩn của mình - Maximus Kabra !
Cô hoảng hốt định kêu lên thì bị gã cưỡng hôn , gặm , cắn kinh tởm ! Cô cố gắng ngăn chặn cảm giác buồn nôn sắp cuộn trào , chân vùng vẫy định đạp vào JJ của hắn như bị hai chân hắn kìm kẹp .
Hắn tức giận tát cô , rống lên :
- Tiện nhân ! Ngoan ngoãn mà hầu hạ tôi đi !
- Cút ! Anh cút cho tôi !
Ngay lúc anh ta sắp xé váy của cô thì mẹ hắn ập vào , kéo hắn ra , rồi túm tóc cô giựt cô dậy . Cô đau đến ứa nước mắt , bà ta không cho cô nói chuyện , trực tiếp kêu bảo vệ ném cô ra ngoài . Cô phẫn uất khóc nấc lên , nước mắt hòa lẫn với mưa phùn , bùn đất lấm lem . Trông cô vô cùng thảm hại , không còn vẻ kiều diễm ngày thường ...
Ngoài đường xe cứ tấp nập , chỉ còn mình cô bơ vơ lạc lõng giữa thế giới của bọn họ ... Ngay khi cả thể giới quay lưng lại với cô , một bàn tay chìa ra trước mặt , giọng nói quen thuộc cùng mùi hương Lavender nam tính , cô ngẩng mặt lên thì nhìn thấy gã , giọng gã đầy yêu nghiệt :
- Cưng ơi ! Đến lúc em trả nợ cho tôi rồi ! Đến với tôi đi !