Cùng quân hoan

 
Chuyển phát nhanh tình sắc đã biến mất, Giang Tư Tư không nhận được những đồ chuyển phát kỳ lạ trong một khoảng thời gian dài. Nhưng trong khoảng thời gian này, lúc dậy, ngực và hạ thể cô luôn có một cảm giác tê dại còn sót lại, trên người có những vết đỏ, đặc biệt là tiểu huyệt thèm khát mấp máy, có cảm giác bị nhét thứ gì đó to vào, bây giờ đồ vật không còn nữa, cái miệng nhỏ rất đói.
 
Cô ngượng ngùng tách hai cánh hoa ra quan sát hạ thể, thịt non trong khe thịt đỏ ửng, mép huyệt tích nước, thiếu nữ không có tính nhận biết sự nghiêm trọng chỉ có thể quy biến hoá cơ thể lại là cơ thể đang dậy thì.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ thi đại học đến gần, Giang Tư Tư chìm đắm trong áp lực học tập, vùi đầu trong một biển bài tập.
 
Giữa hè, trong tiếng ve râm ran ồn ào, tiếng chuông vang đinh đinh, hoàn thành bài thi cuối cùng, thiếu nữ vui vẻ nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng thi.
 
Tối nay họp lớp, thoát khỏi áp lực của kỳ thi đại học, các học sinh chốt nơi gặp nhau ở một club giải trí nổi tiếng nhất thành phố, kêu gào muốn xoã mặc kệ trời đất.
 
Để tham gia họp lớp, Giang Tư Tư về nhà tắm, trang điểm nhẹ nhàng cho có sức sống. Trước khi đi, cô nhìn ngắm bản thân trong gương, váy dài ren hai dây, ren mỏng phối với vải màu vàng nhạt, thiếu nữ rất xinh đẹp linh động.
 
Vì tham gia tụ hội, Giang Tư Tư riêng về nhà tắm rồi, hóa cái hiện khí sắc trang điểm nhẹ. Lâm xuất phát khi, nàng đánh giá trong gương chính mình, một thân thêu thùa võng sa đai đeo váy dài, khinh bạc võng sa xứng với vàng nhạt sắc tế ma mặt liêu, thiếu nữ nhất tần nhất tiếu đều là linh động cái vui trên đời chi mỹ.
 
“Nên chào tạm biệt các bạn rồi, Giang Tư Tư.”
 
Cô phất tay với gương, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Giang Hành, báo với anh trai hôm nay cô đi họp lớp về muộn, địa điểm vân vân. Đây là yêu cầu nghiêm khắc của Giang Hành, ngoài trường học và nhà ra, Giang Tư Tư đi đâu cũng cần phải báo cho anh trước.
 
Người đàn ông biết, đây không chỉ để bảo đảm cho em gái anh được an toàn, cũng do tính khống chế của anh đang quấy phá.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc Giang Tư Tư đến, mọi người trong phòng đang chơi rất vui, tiếng vung chai rượu, tiếng ca hát bát quái, trong không khí ngập tràn hormone thanh xuân, khí thế ngất trời.
 
Bạn cùng bàn của Giang Tư Tư thấy cô là mắt sáng lên, vội vàng phất tay gọi Giang Tư Tư.
 
Bạn ngồi cùng bàn là một cô gái mặt tròn đáng yêu, thích theo đuổi idol, thành tích bình thường nhưng tính cách thẳng thắn chân thành, cô ấy kéo Giang Tư Tư ngồi xuống, nhích lại gần Giang Tư Tư, khẽ nói: “Cuối cùng cậu cũng đến rồi, Tống học bá mong cậu lâu rồi đấy, ánh mắt kia, đúng là trông mòn con mắt.”
 
“Tống Tầm Phong?” Giang Tư Tư sửng sốt, đầu ngón tay chỉ ngược lại vào mình, mở to mắt, “Cậu ấy mong mình cái gì?”
 
“Cậu thật sự không biết hay là giả vờ không biết vậy.” Bạn cùng bàn chọc chọc gương mặt mềm mại của Giang Tư Tư, ánh mắt nhìn kẻ ngốc, “Người sáng suốt đều biết cậu ta thích cậu đó.”
 
“Không thể nào.” Hàng mi dài cong vút của Giang Tư Tư run lên, vẻ mặt kinh ngạc.
 
Trước mắt xuất hiện một bàn tay cầm ly rượu, cuộc nói chuyện với bạn cùng bàn bị ngắt quãng, tầm mắt của Giang Tư Tư từ bàn tay này hướng lên trên, thiếu niên điển trai đeo chiếc kính khung tròn viền đen đang cười mỉm với cô.
 
“Bên kia đang chơi trò chơi, qua đó đi, được không?” Thấy Giang Tư Tư nhận ly rượu, Tống Tầm Phong cười tươi hơn, giọng cậu ta không vịt đực như những bạn cùng lứa tuổi, rất trong trẻo.
 
Giang Tư Tư còn chưa trả lời, vẫn đang thất thần.
 
Bạn cùng bàn nôn nóng giành mở miệng trước: “Đi, đi chơi thôi.”
 
Bạn cùng bàn kéo tay Giang Tư Tư gia nhập vòng tròn trò chơi, bên kia chơi nói thật hay mạo hiểm, xoay vỏ chai rượu, miệng chai hướng về ai thì người đó phải trả lời câu hỏi của một người.
 
Lại là cái trò chơi cũ rích chơi mãi không chán này, Giang Tư Tư thầm mắng.
 
Cô không hứng thú, bèn chán chường ngồi nhìn các bạn chơi, vẫn đang nghĩ đến những lời bạn cùng bàn nói, Tống Tầm Phong thích cô? Bình thường không nhìn thấy nha, sự tiếp xúc của bọn họ ngoài thảo luận bài khó ra thì vẫn là thảo luận bài khó. 
 
Nghĩ ngợi, Giang Tư Tư theo bản năng ngước mắt nhìn Tống Tầm Phong bên cạnh, trùng hợp đối diện với ánh mắt của chàng trai.
 
Cô hoảng loạn quay đầu, thấy hơi ngại ngùng, nhìn lén bị bắt được, đúng là xấu hổ.
 
Xung quanh vang lên tiếng ồn ào, Tống Tầm Phong bất đắc dĩ nhìn miệng chai đối diện với mình, ngón tay gãi tóc, nói với người xoay chai: “Hỏi đi.”
 
“Cậu chọn nói thật hay mạo hiểm?”
 
“Nói thật.”
 
Người đặt câu hỏi là một cô gái xinh xắn, không phụ sự chờ mong của mọi người, cô ấy hỏi một trong những vấn đề mà học sinh nữ trong lớp tò mò nhất, “Tống học bá có người mình thích không?”
 
Tống Tầm Phong nhìn Giang Tư Tư, nhưng nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, cậu ta uống một ngụm bia, trả lời: “Có.”
 
“Là ai?” Nữ sinh tiếp tục hỏi.
 
“Đây lại là một câu hỏi khác rồi.” Tống Tầm Phong lơ đi sự thất vọng trên mặt cô gái, giơ tay xoay chai rượu, chiếc chai rỗng xoay nhanh vài vòng rồi chậm lại, miệng chai đối diện với Giang Tư Tư.
 
“Tư Tư có người mình thích không?” Tống Tầm Phong khẽ cười, mắt đen dịu dàng, cách xưng hô không bình thường của cậu ta khiến cho vài người chú ý, khe khẽ bàn luận.
 
“Anh hai.” Giang Tư Tư không nghĩ nhiều, đáp luôn.
 
Tống Tầm Phong nhíu mày, “Không phải thích giữa anh em, mà là tình yêu nam nữ.”
 
Không phải thích giữa anh em mà là tình yêu nam nữ, Giang Tư Tư hơi giật mình, cô bỗng có một cảm giác bất an không thể xem nhẹ. Lúc nghe thấy bốn chữ tình yêu nam nữ, gương mặt đẹp trai tà tứ của anh trai Giang Hành lại hiện lên trong đầu cô đầu tiên, đôi mắt trầm, môi mỏng đỏ, bàn tay to thon dài mạnh mẽ thích xoa đầu cô của anh.
 
Giang Tư Tư bỗng nhiên phát hiện, cô đã không hề kháng cự cử chỉ thân mật thường xuyên của anh hai nữa, bờ môi của anh đặt lên trán cô, ấm áp, anh cẩn thận lau hạt cơm bên môi cho cô, những hành động như vậy, cô đều xem nhẹ, hơn nữa còn yên tâm và thoải mái hưởng thụ.
 
Sao có thể chứ, từ khi nào mà cô lại có suy nghĩ bẩn thỉu trái đạo lý này, bọn họ là anh em!
 
Giang Tư Tư rót rượu cho mình, cô trầm mặt uống liền một hơi, lúc mở miệng nói chuyện, miệng phả ra mùi rượu: “Không có.”
 
Tống Tầm Phong gật đầu coi như đáp lại.
 
Trò chơi hừng hực tiếp tục, trong bầu không khí vui vẻ náo nhiệt này, tâm trạng Giang Tư Tư cực kỳ chán nản.
 
Tình cảm của cô với Giang Hành đã vượt qua giới hạn, trước bất cứ ngũ thường đạo lý, đạo đức xã hội, chỉ riêng huyết thống thôi là Giang Tư Tư đã không thể tha thứ cho bản thân vì có tình ý với anh trai.
 
Trò chơi gần kết thúc, Giang Tư Tư đã uống rất nhiều rượu dù chủ động hay bị động, con ngươi nhiễm men say trở nên mê mang, cô choáng váng dựa vào sô pha, hai má ửng hồng như mây.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui