Thẩm Thiên Xu cởi quần, vác cự bổng cương cứng giữa hai chân bước đến bên giường ngồi xuống, lưng dựa vào vách tường, hắn tùy tiện tách hai chân ra, để côn thịt giữa hai chân ngẩng cao đầu lên, giọng nói trầm thấp dụ tình: “Tiểu tao phụ đến đây, đến ăn cơm tối cha làm riêng cho con.”
“Không cần.” Kiều Nhược Nghiên nũng nịu đáp. Đây là cơm tối gì? Không phải, không phải lại là vuốt gậy giúp hắn sao. Bây giờ nàng vừa mệt vừa đói, nàng không muốn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm…” Hai tay Thẩm Thiên Xu vuốt thân gậy, ngón tay xoa nắn quy đầu đỏ tím, hắn ước lượng hai quả trứng nặng trĩu, “Chỗ này của cha có rất nhiều tinh dịch, mau đến đây, Nghiên Nhi nhất định sẽ được ăn no.”
Ăn tinh dịch của cha để lấp đầy bụng sao? Hành vi dâm uế sắc tình. Thiếu nữ rung động, đôi mắt sáng híp lại.
Kiều Nhược Nghiên cảm thấy nhiệt độ trên mặt lại lên cao, lúc suy nghĩ của nàng vẫn đang do dự, cơ thể đã giành hành động trước. Dưới chiếc chăn, nàng bò đến đôi chân dạng rộng của cha, cọ khuôn mặt nhỏ nóng bỏng lên đùi hắn, nói bằng chất giọng vừa ngọt ngào vừa làm người ta thương tiếc: “Vậy côn thịt lớn của cha cũng đừng như vừa nãy, tàn nhẫn cắm miệng của Nghiên Nhi.”
“Được, cha không nhúc nhích, để Nghiên Nhi mút tinh dịch ra là được.” Mu bàn tay của Thẩm Thiên Xu trượt trên mặt nàng, cảm nhận sự mềm mại nõn nà của nàng. Đáy mắt hắn hiện lên sự u ám, nhưng giọng nói lại rất dịu dàng: “Nghiên Nhi phải mút tử tế, như vậy tinh dịch bắn ra mới vừa đặc vừa nhiều, mới có thể làm tiểu tao phụ của cha no.”
“Nghiên Nhi sẽ mút tử tế.” Kiều Nhược Nghiên chống khuỷu tay xuống giường, giữ thẳng côn thịt lớn của cha, nàng hé môi ra, hóp má mút quy đầu tím đen của cha vào.
Nàng dùng đầu lưỡi gảy rãnh dưới quy đầu, chậm rãi cúi đầu ngậm lấy một phần ba côn thịt, cho đến khi quy đầu cắm vào sâu trong cổ họng nàng, không ngừng quét qua khoang miệng nàng.
Kiều Nhược Nghiên cố gắng giảm bớt cảm giác buồn nôn trong cổ họng, sau khi đã thích ứng một chút, nàng phe phẩy đầu, cái miệng nhỏ mút lấy côn thịt lớn của cha từng chút từng chút một.
“Ưm… Chính là như vậy, tiểu tao phụ làm rất tốt, chính là như vậy, dùng cái miệng nhỏ ăn côn thịt của cha.” Bàn tay to âu yếm tấm lưng trắng của con dâu, từ lưng nàng trượt vào trong kẽ mông đầy đặn, ngón tay moi đào cúc huyệt, lúc con dâu khó chịu vặn vẹo mông, ngón giữa nhanh chóng thọc vào trong tràng đạo chặt khít mấp máy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“A…” Kiều Nhược Nghiên nhả quy đầu ra, không thể chịu đựng được nữa, kêu lên dâm đãng.
“Bị chơi cúc huyệt một chút thôi mà đã há mồm kêu dâm đãng.” Thấy côn thịt bị nhả ra, Thẩm Thiên Xu bất mãn, hắn đẩy mông đập quy đầu ướt bóng dính đầy nước bọt lên mặt, lên chiếc mũi xinh xắn của nàng, sau đó lại đưa đến bên môi đỏ của nàng, “Nghiên Nhi ngoan, Nghiên Nhi của cha, mau mút nó, mút tinh dịch trong côn thịt ra.”
Kiều Nhược Nghiên lại ngậm côn thịt của cha vào, nàng ngậm rất khó khăn, không chỉ vì kích cỡ của côn thịt trong miệng quá to, còn bởi vì ngón giữa của cha đang quấy trong cúc huyệt của nàng.
Rất nhiều lần, động tác mút côn thịt của nàng không thể không tạm thời dừng lại, sau khi sự kích thích vì bị khai phá, bị xâm chiếm ở hậu huyệt giảm bớt, nàng vùi mặt vào giữa háng cha ăn gậy thịt, nhân lúc nam nhân không chú ý, nàng lặng lẽ kẹp chặt chân lại.
Nhục huyệt của nàng lại bắt đầu trở nên thèm khát, lỗ nhỏ phun ra nước, chảy xuống dọc theo đùi.
“Không ăn nữa.” Kiều Nhược Nghiên giống như giấu đầu hở đuôi, buồn bực phun côn thịt ra, nàng tủi thân bất mãn nói: “Côn thịt của cha đúng là hư, miệng của Nghiên Nhi đã tê mỏi rồi mà nó chẳng có dấu hiệu muốn bắn gì cả.”
“Nhưng tiểu huyệt của Nghiên Nhi đang thèm khát chảy nước mà.” Thẩm Thiên Xu ấn nhẹ lên nhuỵ hoa khép mở của nàng, tinh ranh nói: “Không ăn tinh dịch của cha, bụng Nghiên Nhi sẽ đói cả đêm. Tiểu huyệt con khóc rồi, bây giờ cha lại không nỡ cắm nó.”
“Nếu Nghiên Nhi mệt, vậy con ngậm lấy côn thịt, cha giúp con đưa đẩy được không? Nghiên Nhi không cần nhúc nhích mà vẫn có thể ăn được thật nhiều tinh dịch đặc sệt.”
“Được rồi.” Thiếu nữ bụng đói gật đầu, cha nói rất có lý, làm nàng chỉ do dự một chút, sau đó liền há miệng ngậm lấy côn thịt lớn của hắn.
Tóc của con dâu rất đẹp, suôn mềm như tơ lụa, Thẩm Thiên Xu cầm một nắm tóc lên, đưa đẩy phân thân trong khoang miệng thơm mềm của nàng. Nam nhân dựa lưng vào vách tường, thở hổn hển, ngửa đầu ra sau, hung mãnh đẩy hông, nhìn cảnh cự căn đen sì nhiều lần căng môi thiếu nữ ra hết cỡ.
Một canh giờ sau, Thẩm Thiên Xu ấn đầu con dâu, cặp mông run rẩy phun tinh trắng vào miệng nàng.
Lỗ chuông cắm đến cổ họng, quy đầu bắn tinh dịch đặc sệt đầy trong khoang miệng Kiều Nhược Nghiên. Bắn tinh vài phút, thiếu nữ không kịp nuốt, tinh dịch nóng bỏng trực tiếp chảy vào thực quản của nàng, làm dạ dày nàng nóng lên, thoải mái dễ chịu, rót no bụng nàng.
Cho dù nàng đã cố gắng há miệng ra, vẫn có rất nhiều dịch trắng tràn ra khỏi khóe miệng, đọng lại trên bộ ngực trần trụi của nàng, đọng lại trên cái bụng hơi phồng lên vì no căng của nàng.
“Cha, nhiều quá… Nghiên Nhi ăn nhiều quá…” Nàng thỏa mãn xoa bụng, thân mình mềm nhũn nằm xuống, nàng gác mặt lên đùi nam nhân, cây gậy thịt sau khi mềm nhũn vẫn cường tráng làm cho người ta sợ hãi đang gần bên chóp mũi, nàng liếm lỗ chuông của nam nhân, “Côn thịt của cha làm Nghiên Nhi thích lắm, Nghiên Nhi yêu nó nhất.”
Lời phóng đãng của con dâu làm Thẩm Thiên Xu bật cười, hắn duỗi tay gạt dịch trắng trên ngực và bụng con dâu, đưa đến bên môi nàng, “Ở đây vẫn còn, Nghiên Nhi phải ăn hết đồ của cha đấy.”
Kiều Nhược Nghiên ngoan ngoãn lè lưỡi, cầm ngón tay nam nhân, giống động vật nhỏ, liếm hết tinh dịch trên tay hắn.